Gần đến trưa ngày hôm sau Lola mới gọi điện được cho Tiêu Chiến, cô không biết những chuyện mà sếp mình đã trải qua ở Cairo, chỉ đơn thuần cho rằng sếp đang ở Cairo tìm tiểu yêu quái.
Chỉ bởi một chai tinh dầu xoài xanh nhỏ mà đã không chút do dự rời đi, cũng chẳng quay về tham gia Lễ trao giải Nước hoa nữa.
Sếp nói muốn ở lại Cairo, nhiều lần căn dặn Lola phải trông coi kĩ "Hoa Hồng Điện Hạ", không có phép bất kỳ ai động đến chỗ tinh dầu còn dư.
100 chai "Bản Requiem Hoa Hồng" không được phép tiêu thụ, một chai cũng không thể thiếu, thu hồi lại toàn bộ.
"Sếp ơi, công ty định sử dụng lượng tinh dầu còn dư lại để làm tiếp 50 chai Bản Requiem Hoa Hồng nữa, dùng để lưu trữ, đấu giá và tặng cho VIP!"
"Không được, ai cũng không được động vào chỗ tinh dầu đó!"
Tiêu Chiến hét lên về phía điện thoại, đó là những gì anh còn sót lại, đó là yêu quái của anh.
Lola biết Tiêu Chiến đang sốt ruột, nhưng cô chỉ là một trợ lý, không thể ngăn cản quyết định của lãnh đạo cấp cao.
Tối hôm qua "Hoa Hồng Điện Hạ" bị mang đi khỏi nơi làm việc của tổ sáng tác, có lẽ mấy ngày này sẽ bắt đầu sản xuất.
Nhà điều chế Tiêu Chiến vinh dự giành được giải Vàng ở Lễ trao giải Nước hoa, "Bản Requiem Hoa Hồng" có một bước tiến lớn, rất nhiều nhân vật nổi tiếng ở Paris đổ xô đến với nước hoa thần bí đạt giải Vàng.
Công ty lên kế hoạch sản xuất thêm 50 chai nữa coi như làm quà tặng cho những vị khách quan trọng, có lẽ đã bắt đầu tặng rồi, tổ sáng tác không có quyền can thiệp vào việc thu hồi nước hoa đã tham gia dự thi của công ty, Lola cũng không nắm rõ sự tình.
"Lola, hôm nay tôi sẽ về ngay, không được động đến chỗ tinh dầu đó, đó là yêu quái!"
"Sếp, anh nói gì vậy? Ý anh là sao?"
"Đợi tôi quay về, về ngay trong hôm nay!"
Trên đường tới sân bay Tiêu Chiến gọi điện cho giáo sư Philips, xin ông tiếp tục giúp đỡ tìm kiếm những manh mối có khả năng, vô luận là khả năng gì, có thể tìm được Vương Nhất Bác ở đâu, xin hãy nói hết cho anh biết.
===
Nhà điều chế nước hoa cấp cao nhất Tiêu Chiến – người đã không lộ diện suốt một tháng trời – trở lại công ty với bộ dạng lôi thôi luộm thuộm, đi thẳng đến tầng cao nhất xông vào phòng làm việc của Robert.
Mái tóc đã dài của Tiêu Chiến không được xử lý, râu bên má không được cạo sạch, trên người có mùi rượu, Robert chưa bao giờ trông thấy một Tiêu Chiến như thế này, một kẻ say xỉn chán nản.
Xuất phát từ màn thể hiện tuyệt vời của Tiêu Chiến ở Lễ trao giải Nước hoa, cùng với những áy náy khi đã nghi ngờ lúc trước, Robert nhịn xuống sự lôi thôi lếch thếch của "nghệ thuật gia".
Nhiệt tình chúc mừng Tiêu Chiến đã giành được giải Vàng, muốn bàn bạc với anh về chuỗi hoạt động chúc mừng sẽ diễn ra tiếp theo đây.
Nhưng hôm nay Tiêu Chiến quay trở lại chỉ quan tâm đến một việc, anh muốn lấy lại "Hoa Hồng Điện Hạ", hơn nữa còn muốn thu hồi tất cả "Bản Requiem Hoa Hồng" đã được tặng đi.
"Tại sao vậy Tiêu Chiến? Bây giờ Bản Requiem Hoa Hồng là nước hoa mà tất cả mọi người đều tò mò, bởi vì số lượng ít, bên đấu giá còn định giá cao hơn cả nước hoa cổ xưa, đây chính là cơ hội tốt nhất để cậu xây dựng thanh thế!"
"Hoa Hồng Điện Hạ không thể thiếu một giọt, hôm nay tôi muốn mang đi!"
"Được được được, chỗ Hoa Hồng Điện Hạ còn dư cậu có thể tự mình giữ lại, nhưng Bản Requiem Hoa Hồng đã hoàn thành là sản phẩm của công ty, cậu không thể ngăn cản bọn tôi tặng nó cho ai được."
Dáng vẻ gươm súng sẵn sàng của Tiêu Chiến khiến Robert nổi giận.
Giải Vàng vừa mới ra lò, cứ cho là hiện giờ không có cách nào sản xuất "Bản Requiem Hoa Hồng" với quy mô lớn thì cũng có thể thử nghĩ biện pháp, kỹ thuật của nhà điều chế cấp cao nhất cao siêu, nhất định anh sẽ có cách, giống như đã từng với "24 Faubourg" vậy, vàng thau lẫn lộn.
Coi như là không thể thay thế, cũng nên bắt đầu thủ đoạn khác thôi, không có lý do gì thương nhân lại buông tha cơ hội làm ăn cả.
Chỉ dựa vào năm chữ "Nước hoa đạt giải Vàng" này, sẽ có rất nhiều người bỏ tiền ra, người tiêu dùng phổ thông chưa từng ngửi "Bản Requiem Hoa Hồng", bọn họ khó mà phát hiện ra sự khác biệt về tinh dầu bên trong.
Đồng ý để Tiêu Chiến lấy đi chỗ tinh dầu hiếm hoi còn dư lại đã là tình cảm yêu quý đặc biệt của ban lãnh đạo công ty rồi.
Những người được tặng nước hoa đều là nhân vật nổi tiếng của Paris, không thể nào đi từng nhà từng hộ gõ cửa bảo bọn họ trả lại "Bản Requiem Hoa Hồng" được.
Nói chuyện, thuyết phục cùng cãi vã đều không có tác dụng, hiếm khi thấy Tiêu Chiến hạ thấp bản thân như bây giờ, anh đang cầu xin:
"Robert, tôi xin anh đấy có được không? Không thể tặng cho người khác, một chai cũng không được, xin anh hãy nói tôi biết đã tặng đi mấy chai, tặng cho những ai, tự tôi đi đòi về, đòi lại từng chai một, hoặc là tôi sẽ mua lại."
"Tiêu Chiến, cậu đừng điên nữa, đang nói mớ đấy à? Toàn bộ đều là siêu VIP của công ty, tinh anh trong thành phố, phu nhân chính trị gia, cậu đi đòi làm sao được? Cậu sẽ khiến cả công ty và chính mình trở thành trò cười!"
"Trò cười? Trò cười thì làm sao chứ, phế vật, yêu quái, tôi thành cái gì cũng được hết.
Robert, tôi phải tìm về Bản Requiem Hoa Hồng, không thể thiếu được, đó là..."
Lời đến đầu môi, Tiêu Chiến không thể nói ra, sẽ không có ai tin tưởng, cũng không thể để Robert biết.
Nếu như tin, kể từ giờ thương nhân sẽ coi Vương Nhất Bác là quái vật thực sự, nếu như tiểu yêu quái trở lại, cậu sẽ bị bàn tán và tính kế không ngừng.
"Đó là cái gì? Nước hoa chính là tinh dầu và cồn thôi! Tiêu Chiến, cậu tỉnh táo chút đi, cậu là nhà điều chế cấp cao nhất, nhà điều chế hàng đầu, cậu lại vì một tên thực tập sinh mà không trở về tham gia cuộc thi, cậu còn muốn điên tới khi nào nữa?"
Nhà điều chế cấp cao nhất Tiêu Chiến bị đuổi khỏi phòng làm việc của Robert, việc này nhanh chóng trở thành đề tài bàn tán sôi nổi tại công ty.
Nghe nói là vì một thực tập sinh, chính là chàng trai có quan hệ không rõ ràng với anh đó, không có gì sốt dẻo hơn so với chuyện này cả.
===
Còn chưa tới một tháng nữa là Lola sẽ sinh, cô không còn đến công ty hằng ngày nữa.
Bởi vì Tiêu Chiến trở về nên cô cũng chạy đến công ty, trong lòng có quá nhiều nghi vấn cần chứng thực, thấy sếp lôi thôi lếch thếch bị sếp lớn đuổi ra ngoài, Lola lập tức đi tới.
Tiêu Chiến kéo tay cô, cùng nhau đi lên khu vườn trên mái nhà.
Tiêu Chiến lời ít ý nhiều kể cho Lola nghe về câu chuyện khiến người kinh hãi kia, Tiêu Chiến kể xong thì ngửa người dựa lên lưng ghế, đoán chừng Lola rất khó tin.
Quả nhiên Lola mở lớn hai mắt, lấy tay bụm miệng, nhìn qua như một pho tượng trong vườn hoa, kinh sợ đến mức không thể đánh giá.
Cô đi lại mấy vòng trong vườn hoa, sau đó ngồi xổm trên đất, ngực đè lên bụng, sắc mặt kìm nén đến nỗi ửng đỏ.
Tiêu Chiến kéo Lola dậy đỡ cô ngồi lên ghế dài.
Rốt cuộc Lola cũng ngẩng đầu lên, bấy giờ Tiêu Chiến mới nhìn thấy nước mắt trong mắt cô, tất cả đều là nước mắt, nhanh chóng tích đầy.
Nước mắt trào ra là không thể dừng lại được nữa, Lola ôm Tiêu Chiến lớn tiếng khóc, vừa khóc vừa hỏi tại sao.
"Tại sao vậy sếp ơi, không cần Bản Requiem Hoa Hồng, không cần hoa hồng, chúng ta cần yêu quái cơ..."
"Phải làm sao cậu ấy mới có thể trở về đây, chúng ta phải làm gì đây hả sếp?"
"Tôi không biết nữa, Lola, em có thể giúp tôi trộm danh sách tặng quà ra đây được không, tôi đi lấy lại Bản Requiem Hoa Hồng."
"Em đi, em sẽ đi thưa sếp, em lập tức đi ngay."
Lola đỡ eo, ưỡn bụng, khó khăn muốn đứng dậy khỏi ghế, Tiêu Chiến đỡ cô, nhắc nhở:
"Lola này, lỡ như bị phát hiện, có thể em sẽ mất việc đấy."
"Sếp ơi, lúc ở trên sông Nile, nếu như không phải là tiểu yêu quái cứu em, thì người rơi vào sông Nile đã là em rồi.
Em cũng từng thích cậu ấy, sau đó em mới biết, người cậu ấy thích là anh."
"Lola, thực ra tôi với cậu ấy..."
"Sếp ạ, có thể anh không quá thích tiểu yêu quái, mặc dù cậu ấy đã đi rồi, nhưng mà trước khi đi cậu ấy còn tặng xoài xanh cho Emma, là quả xoài xanh Ai Cập.
Nếu như những gì anh nói là sự thật, thì đó là máu của cậu ấy mà..."
Mới nói được mấy câu Lola lại bắt đầu khóc, khóc không ngừng được, cảm xúc kích động khiến thai đạp, bàn chân của đứa bé kẹt vào dạ dày, Tiêu Chiến chỉ có thể đỡ cô ngồi lại trên ghế để cô nghỉ ngơi.
Lola nói với Tiêu Chiến, cô quen thư ký của Robert, rất thân, lát nữa sẽ đi ngay, nhất định phải trộm được danh sách VIP.
Cho dù chỉ là vì tinh dầu xoài xanh tiểu yêu quái đã tặng cho Emma, cô cũng phải đi.
Tiêu Chiến ôm Lola, Emma bé bỏng trong bụng cô, bởi vì tâm trạng của mẹ đang kích động mà liên tục đá chân không ngừng.
Trước khi đến giờ tan làm ngày hôm nay, Tiêu Chiến vẫn luôn đợi trong phòng làm việc của mình, anh vào nhà vệ sinh gội đầu qua loa, chải chuốt lại mặt mũi, đổi sang một bộ quần áo chỉnh tề, chờ Lola lấy được danh sách, tối nay còn có một trận chiến ác liệt.
"Sếp ơi em lấy được rồi, nhóm đầu tiên dự định tặng cho 23 người, đã gửi đi 9 chai, chỗ này là địa chỉ của VIP, em bảo Theo đi cùng anh, lỡ mà có mâu thuẫn còn có thể giúp anh một tay được."
"Lola, em nói với Theo rồi à?"
Tiêu Chiến lo lắng chuyện của Vương Nhất Bác bị truyền ra ngoài, anh vẫn không tin Vương Nhất Bác không thể quay lại.
"Không ạ, em sẽ không nói đâu thưa sếp, ai cũng sẽ không nói, nhất định tiểu yêu quái vẫn còn sống! Em chỉ là để Theo đi cùng anh lấy lại nước hoa thôi,