Thấy người thanh niên gọi điện thì vị bác sĩ quay sang nói với nhân viên hướng dẫn y tế:"Mau gọi phó chủ nhiệm Cẩu đến phòng cấp cứu đi."Nhân viên hướng dẫn y tế vội vàng bật micro hét vang:"Mời phó chủ nhiệm khoa sản đến ngay phòng cấp cứu khoa ngoại tầng một, có trường hợp khẩn cấp!"Từ khi chiếc giường đẩy dừng lại ở đây, Yến Tiểu Bắc đã dùng thần thức kiểm tra.
Người bệnh đang rất nguy kịch nhưng bác sĩ vẫn để đợi ở đây thay vì đưa vào phòng cấp cứu cứu người.
Không lâu xong, anh nhìn thấy một thanh niên mặc áo blouse đi đến tay vẫn bình thản đút túi quần, anh ta thản nhiên bước tới hỏi:"Bác sĩ Lưu có chuyện gì vậy?""Có sản phụ khó sinh, và tình hình đang rất nguy kịch.
Nhưng người nhà của sản phụ chưa nộp tiền viện phí!""Chưa nộp viện phí?"Người thanh niên chau mày đứng yên ở đó cũng không có động tĩnh gì.
Yến Tiểu Bắc nhìn người này thì ngay lập tức nhận ra, Anh ta là Cẩu Bộ Lễ học trò của giáo sư Lý.
Yến Tiểu Bắc không khỏi thắc mắc khi anh ta là phó chủ nhiệm khoa sản ở đây.
Người thanh niên công nhân làm vừa nói chuyện điện thoại xong thì đi đến chỗ bác sĩ Lưu và Cẩu Bộ Lễ lo lắng nói:"Bác sĩ, đồng nghiệp của tôi sẽ gửi tiền cho tôi ngay lập tức, mời các người khẩn trương cứu người."Bác sĩ Lưu liếc nhìn anh ta một cái rồi hờ hững nói:"Như vậy không được, bệnh viện có nội qui của bệnh viện nếu cứu người xong rồi anh không có tiền trả thì ai sẽ là người trả đây?"Cẩu Bộ Lễ đứng bên cạnh không nói gì hai tay vẫn đút túi quần, lạnh lùng.
Khi nhìn thấy bọn họ như vậy Yến Tiểu Bắc nhìn thấy chướng mắt đành mở miệng ra nói:"Chữa bệnh cứu người là trách nhiệm của bác sĩ, bây giờ bệnh nhân đang rất nguy kịch mà các người vẫn còn đứng đó lo thu tiền viện phí sao?"Cẩu Bộ Lễ nhìn Yến Tiểu Bắc trong mắt lóe lên một tia dị sắc và rồi cố ra vẻ ôn nhu nói:"Là cậu!""Là tôi! Các người là bác sĩ biết bệnh nhân đang rất nguy kịch mà vẫn ở đây trì hoãn thời gian cứu người!"Giọng nói lạnh lùng của Yến Tiểu Bắc cùng pha lẫn cả sự tức giận.
Bác sĩ Lưu trong mắt lộ ra vẻ khinh thường lên tiếng nói:"Thì sao? Cậu muốn làm người hùng thì cậu mau nộp tiền cho anh ta đi!"Yến Tiểu Bắc chưa kịp nói gì thì một y tá khác hốt hoảng chạy tới nói:"Không tốt rồi, bệnh nhân bị sốc!"Yến Tiểu Bắc sửng sốt chuẩn bị bước tới cửa phòng cấp cứu.
Bác sĩ Lưu cũng tỏ ra khiếp sợ, khẩn trương nói:"Sao bệnh nhân lại sốt vậy? Phó chủ nhiệm Cẩu, chúng ta trước tiên đi xem xét trước đã!"Nếu bệnh nhân không qua khỏi giao việc trì hoãn chữa trị thì bọn họ đương nhiên cũng phải chịu trách nhiệm.
Cẩu Bộ Lễ lạnh lùng liếc nhìn Yến Tiểu Bắc và đi theo bác sĩ Lưu đến phòng cấp cứu.
Yến Tiểu Bắc nhanh chóng đi theo sau, Cẩu Bộ Lễ và bác sĩ Lưu trực tiếp bước vào phòng cấp cứu, lúc này đèn đỏ trong phòng được bật lên.
Chưa đầy năm phút sau bác sĩ Lưu bước ra ngoài, người thanh niên nó lo lắng lên tiếng hỏi:"Bác sĩ, vợ tôi thế nào rồi?"Bác sĩ Lưu kéo khẩu trang xuống, lắc đầu trả lời:"Là do anh gọi điện chậm trễ nên tình hình sản phụ giờ rất nguy kịch phải tiến hành phẫu thuật ngay lập tức!"Chân tay người thanh niên trở lên mềm nhũn ngồi bịch xuống đất, chưa nói được lời nào thì bác sĩ Lưu lại hỏi lại:"Phải rồi cậu nộp viện phí chưa? Giờ phải phẫu thuật sẽ phải nộp thêm một vạn tệ nữa để chúng tôi thu xếp phẫu thuật ngay lập tức!"Câu nói cuối cùng cũng đốn ngã người thanh niên, anh ta vô lực ngã ngồi trên đất vẻ mặt đầy tuyệt vọng hai bàn tay vò đầu nức nở khóc:"Khóc lóc thì có lợi ích gì chứ, mau đi nộp viện phí đi.
Vị bác sĩ Lưu không hề mềm lòng trước bộ dạng thương tâm của người thanh niên, Yến Tiểu Bắc lạnh lùng liếc nhìn bác sĩ Lưu nói:" Nếu các người cứ tiếp tục trì hoãn như vậy thì e rằng sẽ là một xác hai mạng đấy! "Bác sĩ Lưu trợn mắt liếc anh ta một cái kinh thường nói:" Cậu đừng có ở đây mà ăn nói hàm hồ! "" Ăn nói hàm hồ? Bây giờ các người phẫu thuật tôi e rằng may ra chỉ cứu được người lớn! "Ánh mắt Yến Tiểu Bắc trở nên sắc lạnh, giận dữ.
Trước khi trả lời bác sĩ Lưu trợn mắt lên trừng Yến Tiểu Bắc, đúng lúc Cẩu Bộ Lễ bước ra ngoài liếc nhìn Yến Tiểu Bắc một cái rồi nói:" Ông vẫn còn ở đây nghe cậu ta nói chuyện bát quái sao? "Yến Tiểu Bắc thấy cả hai bác sĩ đều ở bên ngoài liền hỏi:" Mấy người không quản chuyện trong đó nữa sao? "" Bệnh nhân không qua khỏi cơn nguy kịch, giờ có