Miêu Cẩn Hoa đang buồn phiền vì không được vay tiền học phí cho tiểu Nhiên, cũng phấn chấn lên rất nhiều.
Bà bèn giết thịt một trong hai con gà của nhà mình để buổi tối ăn mừng.
Một gia đình cùng với Yến Tiểu Bắc đang ăn tối vui vẻ đột nhiên thấy có người vội vội vàng vàng chạy qua cổng, có vẻ như trong thôn đã xảy ra chuyện gì đó.Nhà Miêu Cẩn Hoa vì nghèo quá nên thường bị gạt ra ngoài lề vì vậy khi có bất cứ chuyện gì xảy ra thì coi như chưa nhìn thấy mà đối đãi.
Sau khi ăn tối xong Yến Tiểu Bắc ra về, khi vừa bước chân ra cổng thì có một người hoảng hoảng hốt hốt chạy đến suýt chút nữa thì đâm vào người Yến Tiểu Bắc.
Anh chưa kịp nhìn người này là ai thì người nọ đã lo lắng lên tiếng hỏi:"Tiểu Bắc, cậu biết chữa bệnh phải không?"Yến Tiểu Bắc nhận ra người này chẳng phải là con trai út của thím mập đó sao tên gọi là Thôi Tiểu Quân, nhìn thấy Tiểu Quân lúc này đang rất lo lắng."Anh Tiểu Bắc đương nhiên là biết chữa bệnh, mẹ của anh cũng thật lạ, chỉ vì không tin tưởng còn sai anh đến đây hỏi thăm.."Nhìn thấy người đến là Thôi Tiểu Quân thì Thôi Yên Nhiên xẵng giọng nói:"Không phải, mẹ của tôi bị ốm, nhìn rất đau đớn gào thét rất khủng khiếp.
Nếu Yến Tiểu Bắc thật sự biết chữa bệnh thì mau đi tới xem giúp mẹ tôi với!"Thôi Tiểu Quân bèn lo lắng vội vàng giải thích.
Thôi Yên Nhiên đáp lại:"Thím ấy không tin anh Tiểu Bắc có thể chữa bệnh, sao anh còn đến đây tìm anh Tiểu Bắc làm gì?"Yến Tiểu Bắc cũng hỏi thêm:"Trong thôn không phải cũng có y sư đấy sao?""Đừng nói nữa, đã xem rồi nhưng vẫn không thể xem ra bệnh gì, bây giờ lên huyện cũng phải mất hai mươi cây số chỉ e rằng xe cấp cứu chưa đến nơi thì mẹ tôi đã chết vì đau đớn rồi.
Tiểu Bắc nếu cậu thật sự biết trị bệnh thì mau qua khám cho mẹ tôi."Yến Tiểu Bắc gật đầu nói:"Được rồi để tôi đi đến đó xem thế nào?"Nếu anh muốn kiếm tiền thì việc chữa bệnh cho mọi người thì đây không phải là cách tốt nhất để kiếm tiền đó sao.
Khi Yến Tiểu Bắc đến nhà thím mập, chưa kịp nhìn thấy người đâu đã nghe thấy tiếng hét kinh thiên động địa của bà rồi.
Sân nhỏ lúc này chật cứng người, biết thím mập xảy ra chuyện cho nên dân làng kéo đến xem rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra.Cảnh tưởng náo nhiệt này đương nhiên không thể thiếu sự góp mặt của Vạn Nhậm Dung, lần này còn có thêm cả Chu Hồng Hạnh, hai người bọn họ quả nhiên là trời sinh một cặp.
Nhìn thấy Thôi Tiểu Quân cùng với Yến Tiểu Bắc tới, Vạn Nhậm Dung ngay lập tức phun vỏ hạt dưa trong miệng ra nói:"Tiểu Quân, cậu thực sự tin cái tên ngốc tử này có thể chữa bệnh sao?"Chú Hồng Hạnh phụ họa nói theo:"Đúng vậy cả Hạ y sư còn không nhìn ra bệnh, cậu đưa một tên ngốc tử đến để cản trở hay sao?"Thôi Tiểu Quân biết bình thường hai người này đối xử với mẹ cậu không được tốt cho lắm, cậu không thèm đả động đến bọn họ mà lớn tiếng hô:"Nhường đường..
nhường đường.."Yến Tiểu Bắc đi theo Thôi Tiểu Quân bước vào nhà nhìn thấy y sư duy nhất trong thôn tên Hạ Đức Tư đang đứng bên cạnh giường mồ hôi ròng ròng, vẻ mặt thất thần.
Trên giường thím mập đang nằm lăn lộn là hét:"Ối trời ơi đau quá..
thuốc..
cho tôi thêm thuốc.."Hạ Đức Tư nói:"Thím không thể uống thêm được nữa, vừa mới dùng thuốc được một lát không có đỡ vậy thì cô phải đi đến bệnh viện thôi."Quay đầu lại nhìn thấy Thôi Tiểu Quân đã trở về ông ta vội vàng nói:"Tiểu Quân cậu mau gọi xe cấp cứu đi, mẹ cậu lúc này ốm rất nặng, nếu chậm trễ không đưa đi ngay e rằng sẽ xảy ra chuyện."Thôi Tiểu Quân quay lại nhìn Yến Tiểu Bắc rồi nói:"Tôi đưa Tiểu Bắc đến rồi, để cậu ấy nhìn xem sao, chứ bây giờ chờ xe cấp cứu thì cũng phải đi hơn hai mươi cây số cũng phải mất hơn nửa tiếng đồng hồ mới tới nơi."Hạ Đức Tư nhìn Yến Tiểu Bắc nghi ngờ hỏi:"Cậu kêu cậu ta đến đây xem bệnh cho mẹ cậu, cậu có bị làm sao không vậy?"Thôi Tiểu Quân nói:"Chân của chú Thôi là Tiểu Bắc chữa khỏi, chính miệng mẹ tôi đã nói với tôi như vậy.""Ngốc tử sao có thể chữa bệnh được? Hơn nữa muốn khám bệnh phải có chứng chỉ hành y, cậu ta có sao? Đừng nói cậu ta chưa từng học qua trường y nào, một tên ngốc tử như cậu ta chắc gì đã được đi học đúng không?"Hạ Đức Tư nhìn Yến Tiểu Bắc mỉa mai hỏi, Yến Tiểu Bắc cười vô hại và nói:"Hình như chú cũng không học trường y chính thống phải không? Cháu nhớ đó chỉ là lớp sơ cấp y trên huyện mở mà thôi."Hạ Đức Tư mặt đỏ bừng