Lúc ngồi vào bàn ăn, mặt Bạch Lê đã đỏ bừng.
Buổi tối Đới Mi giảm cân nên chỉ ăn một chút đã chạy đi cầm cây gậy hình con mèo ngộ nghĩnh chơi với mèo con, tính tình cô ấy rất hòa nhập, có lẽ là do người nhà nuôi dưỡng cô ấy như một đứa con trai, làm cho cô ấy lớn lên chỉ thích những em gái xinh đẹp và mềm mại, chẳng hạn như Bạch Lê.
Khi còn đi học, cô ấy đã quan tâm đến rất nhiều nữ sinh, thậm chí khi con gái bị bọn con trai bắt nạt, cô ấy là người đầu tiên lao vào đánh nhau với những chàng trai to cao hơn mình.
Sau khi bức màn thời đi học buông xuống, tất cả mọi người mỗi người một hướng, chỉ có Bạch Lê vẫn đối xử tốt với cô ấy, không phải vì cô ấy tốt, mà là vì tính tình của Bạch Lê tốt, mặc dù vì sợ xã hội nên cô khác với người bình thường, không thể có những mối quan hệ xã hội bình thường, nhưng cô là một người bạn rất tốt và cũng là một đồng nghiệp rất tốt.
Chỉ cần Đới Mi giao nhiệm vụ cho cô, Bạch Lê nhất định sẽ hoàn thành trong vòng hai ngày và giao cho cô ngay, hiệu quả công việc của cô ấy là hạng nhất, phẩm hạnh tốt đến mức không còn gì để nói, là Đới Mi có cung cấp mối quan hệ và sự tin tưởng không cần đặt trước.
Mặc dù bọn họ không làm việc trong thời gian dài, nhưng Đới Mi đã sớm nhận ra những khó khăn và lạnh lùng trong xã hội, và thậm chíăn còn nhiều lần bị bóp nghẹn.
Nhưng ở trước mặt Bạch Lê, cô chưa bao giờ lo lắng mình bị lừa dối.
Bạch Lê luôn giữ nội tâm được yên bình và trong sáng, từ quá khứ chođến hiện tại thậm chí cả tương lai.
Đới Mi từng nghĩ có thể sánh được với bạch lê phải là loại nam sinh sạch sẽ, học rất giỏi, hay cười thẹn thùng, ngoan ngoãn, không biết nói dối, không hút thuốc không uống rượu, không có tật xấu.
Nhưng vào lúc này, khi nhìn hai người đang làm các món ăn trong bếp, cô đột nhiên cảm thấy trên đời này, người đàn ông duy nhất có thể sánh với Bạch Lê chỉ có Thẩm Ám thôi.
Bởi vì Bạch Lê ở bên cạnh Thẩm Ám, ngay cả những cử động nhỏ nhất, đều lộ ra vẻ hạnh phúc.
Khi Bạch Lê rửa tay xong đi ra, mới nhận ra rằng Đới Mi đã rời đi, cô đã gửi một tin nhắn WeChat, chỉ có hai từ, cực kì tiêu sái: 【Đi đây】
Khi Thẩm Ám bước ra khỏi phòng tắm, Bạch Lê đã ngủ trên giường, một nửa khuôn mặt của cô vùi vào gối, chỉ lộ ra chiếc mũi và đôi môi ửng hồng.
Anh tắt đèn, nằm xuống cạnh cô rồi ôm người vào lòng.
Trên người cô gái nhỏ thơm ngào ngạt, anh ôm một hồi, không nhịn được cúi đầu hôn lên cổ của cô, Bạch Lê bị đánh thức, co vai lại trốn trên