Trong nháy mắt đó Nghê Túy đã đóng cửa xe lại, một âm thanh rất lớn vang lên. Cô tắt điện thoại, ném di động về phía trước xe, điều khiển tay lái nhấn ga. Động cơ xe thể thao gầm rú, xe lướt qua mặt Trì Diễu chuyển hướng nhẹ nhàng, một cơn gió thoảng qua.
Hai mươi phút sau cô đã về đến chung cư, thay dép lê ở cửa ra vào, đi đến phòng khách lấy một chai rượu vang đỏ trong quầy rượu rực rỡ muôn màu, đi đến phòng bếp mở rượu, rót vào bình gạn* cổ thiên nga, sau đó mới đi đến phòng tắm.
*Chú thích: Bình gạn rượu hay Decanter là bình chiết rượu vang, có công dụng giúp rượu vang tiếp xúc nhiều hơn với không khí để thức uống này trở nên ngon hơn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau một loạt quy trình tắm rửa và chăm sóc da, cô cũng đã tỉnh rượu.
Nghê Túy quấn một chiếc áo choàng tắm màu trắng, ánh đèn trong phòng khách mờ ảo, ngoài cửa sổ trong suốt sát đất mưa không ngừng rơi. Đêm khuya yên tĩnh luôn khiến người ta khó chịu. Cô ngồi xếp bằng trên tấm thảm lông dê trong phòng khách, đốt một điếu thuốc, âm thanh bật lửa ma sát kêu lách cách, sau đó toàn bộ căn nhà lại trở về trạng thái im lặng chết chóc.
Cô rất sợ đêm khuya như vậy, một đêm dài vô cùng cô đơn. Cô mở nhạc lên, vặn to âm lượng, im lặng nhìn cảnh mưa đêm bên ngoài cửa sổ, uống hết ly rượu này đến ly rượu khác, nhạc chuyển từ bài này sang bài khác, cô uống đến khi suy nghĩ dần phân tán, đầu óc dần trở nên choáng váng rồi tắt nhạc, đứng dậy trở về phòng ngủ.
Rượu không thể mang lại cho cô sự hạnh phúc, nhưng lại là một cánh cửa tốt dành cho cô. Không có rượu cô sẽ mất ngủ cả đêm, chỉ có ở trạng thái mơ màng này cô mới có thể ngủ ngon.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chiều ngày hôm sau.
Cố Nhất gọi điện thoại đến mời cô ăn tối, cô đồng ý.
Nghê Túy chỉ thu dọn hành lý đơn giản rồi lái xe đến đó, cô cũng không muốn ở lại đó quá lâu, biết Cố Nhất thật sự lo lắng cho mình nên cô qua đó ở lại vài ngày để Cố Nhất yên tâm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đến biệt thự và đẩy cửa ra, ngoại trừ Kỳ Ngôn tất cả mọi người đều ở phòng khách. TV LED lớn đang chiếu các bộ phim nổi tiếng của Mỹ. Khi nghe được tiếng động, mọi người đều nhìn về phía cửa, Chu Gia Minh và Tô Tử Hàm nâng tay lên: “Hi.”.
Dư Ngải chỉ liếc mắt nhìn cô một cái rồi cúi đầu tiếp tục lướt di động.
“Hi.” Nghê Túy lễ phép đáp lại, đẩy vali hành lý đi đến sô pha.
Cố Nhất đứng dậy: “Lên lầu cất hành lý trước đi.”
“Để anh.” Từ Dương cũng đi đến, ấn vali xách lên tay, khiêng lên lầu.
Đến lầu ba, Từ Dương đặt vali hành lý của cô trước cửa: “Em cứ tự nhiên đi, bữa tối sắp xong rồi, anh đi xuống trước.”
Nghê Túy gật đầu: “Cảm ơn.”
Từ Dương cười nói: “Không có gì.”
Sau khi sắp xếp quần áo vào phòng chứa đồ, hai người xuống lầu chuẩn bị ăn cơm, lại gặp Dư Ngải ở ngã rẽ lầu hai. Cô ta cong môi cười, nghiêng người đi qua, khi đi lên được một bậc thang thì bỗng dừng lại, tay phải nắm lấy tay vịn cầu thang quay đầu