Bác Sĩ Tình Cảm

Chương 10


trước sau


Trong nháy mắt đó Nghê Túy đã đóng cửa xe lại, một âm thanh rất lớn vang lên. Cô tắt điện thoại, ném di động về phía trước xe, điều khiển tay lái nhấn ga. Động cơ xe thể thao gầm rú, xe lướt qua mặt Trì Diễu chuyển hướng nhẹ nhàng, một cơn gió thoảng qua.
 
Hai mươi phút sau cô đã về đến chung cư, thay dép lê ở cửa ra vào, đi đến phòng khách lấy một chai rượu vang đỏ trong quầy rượu rực rỡ muôn màu, đi đến phòng bếp mở rượu, rót vào bình gạn* cổ thiên nga, sau đó mới đi đến phòng tắm.
 
*Chú thích: Bình gạn rượu hay Decanter là bình chiết rượu vang, có công dụng giúp rượu vang tiếp xúc nhiều hơn với không khí để thức uống này trở nên ngon hơn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Sau một loạt quy trình tắm rửa và chăm sóc da, cô cũng đã tỉnh rượu.
 
Nghê Túy quấn một chiếc áo choàng tắm màu trắng, ánh đèn trong phòng khách mờ ảo, ngoài cửa sổ trong suốt sát đất mưa không ngừng rơi. Đêm khuya yên tĩnh luôn khiến người ta khó chịu. Cô ngồi xếp bằng trên tấm thảm lông dê trong phòng khách, đốt một điếu thuốc, âm thanh bật lửa ma sát kêu lách cách, sau đó toàn bộ căn nhà lại trở về trạng thái im lặng chết chóc.
 
Cô rất sợ đêm khuya như vậy, một đêm dài vô cùng cô đơn. Cô mở nhạc lên, vặn to âm lượng, im lặng nhìn cảnh mưa đêm bên ngoài cửa sổ, uống hết ly rượu này đến ly rượu khác, nhạc chuyển từ bài này sang bài khác, cô uống đến khi suy nghĩ dần phân tán, đầu óc dần trở nên choáng váng rồi tắt nhạc, đứng dậy trở về phòng ngủ.
 
Rượu không thể mang lại cho cô sự hạnh phúc, nhưng lại là một cánh cửa tốt dành cho cô. Không có rượu cô sẽ mất ngủ cả đêm, chỉ có ở trạng thái mơ màng này cô mới có thể ngủ ngon.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
 
Chiều ngày hôm sau.
 
Cố Nhất gọi điện thoại đến mời cô ăn tối, cô đồng ý.
 
Nghê Túy chỉ thu dọn hành lý đơn giản rồi lái xe đến đó, cô cũng không muốn ở lại đó quá lâu, biết Cố Nhất thật sự lo lắng cho mình nên cô qua đó ở lại vài ngày để Cố Nhất yên tâm.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đến biệt thự và đẩy cửa ra, ngoại trừ Kỳ Ngôn tất cả mọi người đều ở phòng khách. TV LED lớn đang chiếu các bộ phim nổi tiếng của Mỹ. Khi nghe được tiếng động, mọi người đều nhìn về phía cửa, Chu Gia Minh và Tô Tử Hàm nâng tay lên: “Hi.”.
 
Dư Ngải chỉ liếc mắt nhìn cô một cái rồi cúi đầu tiếp tục lướt di động.
 
“Hi.” Nghê Túy lễ phép đáp lại, đẩy vali hành lý đi đến sô pha.
 
Cố Nhất đứng dậy: “Lên lầu cất hành lý trước đi.”
 
“Để anh.” Từ Dương cũng đi đến, ấn vali xách lên tay, khiêng lên lầu.
 
Đến lầu ba, Từ Dương đặt vali hành lý của cô trước cửa: “Em cứ tự nhiên đi, bữa tối sắp xong rồi, anh đi xuống trước.”
 
Nghê Túy gật đầu: “Cảm ơn.”
 
Từ Dương cười nói: “Không có gì.”
 
Sau khi sắp xếp quần áo vào phòng chứa đồ, hai người xuống lầu chuẩn bị ăn cơm, lại gặp Dư Ngải ở ngã rẽ lầu hai. Cô ta cong môi cười, nghiêng người đi qua, khi đi lên được một bậc thang thì bỗng dừng lại, tay phải nắm lấy tay vịn cầu thang quay đầu

nhìn Nghê Túy: “Tôi và anh ấy sắp quay lại rồi.”
 
Nghê Túy lập tức nhớ lại dáng vẻ hèn hạ của Trì Diễu ở Big Tent, giễu cợt giật khóe miệng, bước chân xuống lầu không hề dừng lại, đầu cũng không quay lại: “Chúc mừng.”
 

“Sau này cô đừng liên lạc với anh ấy nữa.”
 
Nghê Túy dừng chân, nghiêng đầu nhìn Dư Ngải: “Tôi liên lạc với anh ta?”
 
Dư Ngải nhướng mày gật đầu.
 
Nghê Túy cười một tiếng: “Tôi bị thiểu não mới liên lạc với anh ta.”
 
Dư Ngải nghe thấy cô cười, cũng hừ lạnh một tiếng: “Đừng đi vào con đường của những kẻ thứ ba là được.”
 
Cố Nhất tức giận, cao giọng: “Con mẹ nó cô nói cái gì?”
 
Dư Ngải lập tức vặn lại, cất cao giọng: “Tôi nói cô nên đề phòng một chút! Nếu không phải vì cô ta, tôi và Trì Diễu sẽ không chia tay!”
 
Cố Nhất lập tức bùng nổ, đi lên cầu thang một bước, dáng vẻ như đang muốn ra tay: “Mẹ nó cô không có đầu óc hả? Cô chia tay thì liên quan gì đến cậu ấy chứ?!”
 
Trên cầu thang rất ồn ào, ba người trong phòng khách cũng đi đến. Kỳ Ngôn cũng vừa xuống lầu, một tay đút vào túi quần đứng ở trên cao nhìn xuống trò hề này.
 
Từ Dương nhanh chóng bước đến ôm lấy vai Cố Nhất, đề phòng chiến tranh nổ ra bất cứ lúc nào. Tô Tử Hàm cũng bước qua những người ở giữa đi đến cạnh Dư Ngải, kéo cổ tay cô ta.
 
Hôm qua là Trì Diễu, hôm nay là Dư Ngải.
 
Nghê Túy thật sự cảm thấy rất phiền phức, cảm thấy chẳng được tích sự gì. Cô lười nói lời vô nghĩa với Dư Ngải, lấy di động ra mở khóa, không có ghi chú thật sự rất khó tìm, mất một thời gian khá lâu mới tìm được WeChat của Trì Diễu (không chặn vì cô quên mất cô có WeChat của người này), trực tiếp gọi cho anh ta, bật cả loa ngoài.
 
Im lặng một lúc, lắng nghe âm thanh kết nối điện thoại. Không bao lâu đã kết nối thành công, giọng nói mang ý cười của Trì Diễu truyền ra từ di động: “Daria."
 
Nghê Túy nhìn Dư Ngải rồi trả lời Trì Diễu: “Có rảnh không?”
 
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tất nhiên là có, anh đến đón em nhé?” Một giây sau Trì Diễu lại nói thêm: “Em chủ động tìm anh là một việc rất hiếm đấy, không phải lúc rạng sáng còn báo cảnh sát sao?”
 
Nghê Túy cười lạnh: "Được, tôi gửi vị trí cho anh.”
 
Nói xong không chờ Trì Diễu trả lời đã tắt di động.
 
Sắc mặt Dư Ngải vô cùng khó coi, trừng mắt nhìn Nghê Túy.
 
Cố Nhất hiểu ra vấn đề: “Cái tên này ngày hôm qua lại đến tìm cậu sao?”
 
“Ừm.”
 
“Mẹ kiếp!” Cố Nhất nhìn Dư Ngải: “Cô thông minh hơn một chút đi, có được không?”
 
Giọng nói chưa dứt, di động của Dư Ngải đột nhiên vang lên. Cô ta hít sâu một hơi, cầm lên xem, đôi mắt lập tức đỏ bừng, xoay người chạy lên lầu. Tô Tử Hàm nhanh chóng chạy theo sau, sau đó trên lầu hai vang lên âm thanh cửa phòng bị đóng lại.
 
Cố Nhất khịt mũi: “Đi ăn cơm!”
 
Lúc này Nghê Túy liếc nhìn Kỳ Ngôn một cái, anh không có biểu cảm gì, hơi gật đầu, xem như chào hỏi, một tay đút vào túi quần chậm rãi đi xuống lầu.
 
Một lúc sau, điện thoại của Nghê Túy trên bàn ăn cứ vang lên từng hồi, Trì Diễu gửi vài tin nhắn trên Wechat hỏi địa chỉ, cô trực tiếp cho anh ta vào danh sách đen.

 



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện