Nghê Túy hất cằm về phía người con trai tóc ngắn hỏi: “Không thử người kia à?”
“Tớ quan sát rồi, con gái ở bên đó cứ xông đến vây quanh anh ta, anh ta đều không quan tâm gì đến, bầu không khí quá lạnh lẽo.” Cố Nhất nhếch nhếch mép: “Tớ thích người vui tính.”
Nghê Túy nhếch mày: “Lên thôi.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Cậu đi cùng tớ.”
Cố Nhất thích chơi, nhìn trúng ai từ trước đến giờ đều là trực tiếp tiến đến tán tỉnh, hoàn toàn không cần ai giúp.
Nghê Túy nghi hoặc: “Làm gì?”
Cố Nhất tinh nghịch nháy mắt: “Cậu phải phụ trách thu dọn chiến trường chứ.”
Cô nhìn điện thoại, đã mười một giờ rưỡi, nhắc nhở nói: “Còn nửa tiếng nữa tớ phải lên sân khấu.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Nhất gật đầu: “Làm được.”
Hai người cầm ly rượu đi đến gian ghế bên cạnh, người trong gian ghế đó đều lần lượt nhìn họ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chu Gia Minh đứng dậy, bảo họ ngồi xuống bên cạnh người tóc ngắn, bắt đầu giới thiệu: “Kỳ Ngôn.” Sau đó lại hất cằm về phía người con trai mà Cố Nhất nhìn trúng: “Từ Dương.”
Chu Gia Minh chỉ giới thiệu hai người con trai có mặt ở đó. Anh ấy nghĩ rằng các cô gái học cùng trường thì sẽ quen biết nhau, nhưng Nghê Túy thật sự không nhớ được bất cứ một cái tên nào.
Gian ghế này là một chiếc ghế sofa hình chữ U, Cố Nhất ngồi ở xa nhất phía lối đi, tiếp theo là Nghê Túy và Kỳ Ngôn. Chu Gia Mình ngồi cạnh Kỳ Ngôn, Tô Tử Hàm ôm lấy cánh tay anh ta. Từ Dương ngồi ở giữa, vẫn là bên trái bên phải bị hai người con gái vây quanh. Bên cạnh đó còn có hai người con gái ngồi đối diện cách bàn rượu.
Năm người bên này uống trước một ly rượu.
Vừa đặt ly rượu xuống, Cố Nhất huých huých Nghê Túy ra ám hiệu.
Nghê Túy tranh thủ thời gian bắt đầu làm chuyện chính. Âm nhạc điện tử rất to, cô lại cách Từ Dương hơi xa, bèn không nghĩ nhiều mà chống khuỷu tay lên chân Kỳ Ngôn, nghiêng người về bên kia hét lớn: “Anh chàng đẹp trai.”
Phản ứng đầu tiên của Kỳ Ngôn là đưa tay phải đang cầm điếu thuốc ra phía sau lưng cô để không vô tình làm cô bị bỏng, khoảng cách trong nháy mắt được kéo lại gần, giống như đang ôm cô vào lòng, mùi rượu và thuốc lá được thay thế bằng mùi thơm của chanh. Anh ngả người về phía sau, dựa lưng vào ghế sofa.
Từ Dương nghe thấy thì nhìn qua, chỉ ngón trỏ vào chính mình.
Nghê Túy gật đầu, cầm cốc lắc xúc xắc trên bàn lắc qua lắc lại: “Làm vài ván không?”
Từ Dương giơ tay ra dấu OK, vỗ vai cô gái ngồi bên phải, cầm ly rượu đứng lên.
Cô gái bĩu môi, nhích chân nhường lối đi.
Từ Dương rời khỏi nơi bao vây, ngồi xuống cạnh Kỳ Ngôn, đặt rượu lên bàn, cầm lấy cốc lắc.
Hai bên lắc xong thì đều mở ra nhìn một cái, Từ Dương đưa tay ra hiệu mời: “Cô trước.”
Nghê Túy không khách khí với anh ta: “Ba con sáu.”
Từ Dương rõ ràng là không tin cô, giơ tay phải ra, cong bốn ngón tay, ý bảo cô mở ra.
Nghê Túy lưu loát mở cốc lắc ra: “Uống.”
Cô có ba con sáu.
Từ Dương cười cười, cầm lấy ly rượu uống cạn.
Khi anh ấy đang uống rượu thì Cố Nhất