Buổi tối hàng xóm của dì béo làm cho Phó Thính Hạ một bàn tiệc ăn mừng, tất cả mọi người đều thực hưng phấn. Đặc biệt là Tề đại gia – người lúc trước được Phó Thính Hạ cứu, uống đến mặt mày hồng hào. Phó Thính Hạ sợ hắn uống xảy ra chuyện, cho nên đành phải uống thay hắn.
Như vậy tả một ly, hữu một ly, Phó Thính Hạ uống đến có chút say.
"Thính Hạ, có người tìm." Một người hàng xóm hô.
Thủy Linh nhìn thoáng qua Phó Thính Hạ đang chống đầu dựa vào bàn liền đi ra ngoài. Bên ngoài là một chàng trai trẻ tuổi có bộ dáng nho nhã , anh tuấn . Nhìn qua quần áo của hắn đã biết không phải người bình thường, đầu năm nay người mặc âu phục trong áo gió thấy không nhiều lắm.
"Ngươi là......"
"Thính Hạ ở đây sao?"
"Đúng vậy, tuy nhiên hắn uống say."
"Say...... Ta là hảo bằng hữu của hắn, có thể cho ta vào gặp hắn không?"
"Hắn say không biết gì nữa rồi." Thủy Linh hì hì cười nói: "Hắn muốn cùng ta so tửu lượng. Ta vèo một cái cho hắn biết thế nào là lễ độ, cho nên ta không có say, hắn say."
Người thanh niên cười cười, nhấc chân liền hướng bên trong đi vào, Thủy Linh đi theo phía sau hắn hô: "Uy uy, chúng ta không chơi mang theo trợ giúp."
Khách sạn nhỏ hẹp của dì béo một mảnh hỗn độn bên trong. Những người láng giềng còn thanh tỉnh vội vàng đưa những người đang say quay trở về nhà .
Hắn đi đến trước mặt Phó Thính Hạ, duỗi tay đem hắn nâng dậy. Dì béo đã đưa Tề đại gia đi, Thủy Linh lung lay mà đi theo sau nói: "Ngươi, ngươi muốn dẫn hắn đi nơi nào?"
"Đưa hắn đi nghỉ ngơi."
"Ngươi ai a?"
"Nguyên Tuấn Nam."
Nguyên Tuấn Nam này ba chữ vừa xuất khẩu . Phó Thính Hạ mi mắt đột nhiên liền nâng lên, chuyển đầu qua. Nguyên Tuấn Nam mỉm cười nói: "Vốn là nghĩ đến cùng ngươi uống hai ly, không ngờ tới ngươi đã uống say, ta đưa ngươi đi nghỉ ngơi."
Phó Thính Hạ đẩy tay hắn ra , quay đầu chỉ vào Thủy Linh nói: "Ngươi rốt cuộc trông cửa như thế nào, mà lại cho chó vào?"
Nguyên Tuấn Nam sắc mặt hơi trầm xuống nói: "Thính Hạ, Phó Thính Hạ, ngươi còn có một chút ý thức phải không, biết ta là ai sao?"
Phó Thính Hạ kề sát vào Nguyên Tuấn Nam trên dưới nhìn vài lần đột nhiên bừng tỉnh nói: "Nga, chẳng lẽ ngươi không phải Nguyên Tuấn Nam, ngượng ngùng, oan uổng ngươi."
Thủy Linh một phen kéo về Phó Thính Hạ tầm mắt tức giận nói: "Ngươi lại vũ nhục ta."
Phó Thính Hạ một phen đẩy nàng đầu nàng: "Việc học chính của ngươi là trông cửa, cũng không có khả năng so được với một số người, bọn họ là chuyên đi làm chó ."
Nguyên Tuấn Nam cười khẽ một tiếng, đi ra ngoài cửa . Lúc đi qua bên người Phó Thính Hạ, hắn kề sát vào bên tai Phó Thính Hạ nhẹ giọng nói: "Chỉ mong ngươi trận say này sẽ không bao giờ tỉnh."
Phó Thính Hạ nhìn bóng dáng hắn đi xa , híp mắt cho một nụ cười lạnh thanh.
Nguyên Tuấn Nam mặt vô biểu tình mà đi ra xe , người bên cạnh xe nhỏ giọng hỏi: "Nam thiếu, không tìm được Phó Thính Hạ?"
Nguyên Tuấn Nam trầm mặc không nói ngồi vào trong xe, chờ những người khác đều ngồi xuống, hắn mới đột nhiên đánh vào cửa xe, cắn răng nói: "Phó Thính Hạ, đây chính là ngươi tự tìm."
Hắn làm việc có trước có sau, chu toàn mọi thứ , cơ hồ từ nhỏ chính là đời sau được các tiền bối xem trọng . Chưa từng có người dám giáp mặt vũ nhục hắn. Kể cả Quý Cảnh Thiên mắt cao hơn đỉnh đầu cũng chưa nói chuyện với hắn như vậy.
Chính là không biết tại sao, khi hồi tưởng lại trong đầu viên lệ chí cạnh khóe mắt Phó Thính Hạ lúc mỉm cười, hắn đột nhiên liền cảm thấy cả người khô nóng. Bất đắc dĩ phải nới lỏng cà vạt để giảm đi cảm giác này.
Có cái gì không thích hợp, nhất định là vậy.
***************************************************
Phó Thính Hạ cảm thấy đầu như vỡ ra, phải uống liên tiếp hai chén sữa đậu nành mới miễn cưỡng sốc lên tinh thần đi vào bệnh viện huyện.
Hứa Nhất Phu cùng Thủy Linh đã ở đấy. Hứa Nhất Phu mặt vô biểu tình mà nhìn bệnh lịch. Thủy Linh vừa thấy hắn ánh mắt liền có chút hoảng loạn. Phó Thính Hạ liếc trên dưới nàng nói: "Làm cái gì có lỗi với ta phải không? Nhìn lén nhật ký của ta, hay là làm chết hoa ta đã trồng......" Hắn nhìn sắc mặt Thủy Linh, đột nhiên nghĩ tới cái gì đề cao thanh âm nói: "Ngươi không phải là ăn vụng hai thanh chocolate ngoại của ta chứ, đó là ta để lại cho Thính Hà."
Thủy Linh phẫn khí nói: "Ai ăn vụng chocolate của ngươi?"
Phó Thính Hạ duỗi thẳng eo, tùy tay cầm lấy bình trà của Hứa Nhất Phu pha tự rót cho mình một chén hỏi: "Không biết báo chí hôm nay thế nào, cứ coi như báo chí ở kinh thành chậm nửa nhịp, báo ở tỉnh chúng ta cũng đã sớm thôi bay thông tin này đi , để ta xem bọn họ thổi thành cái dạng gì?"
Thủy Linh cùng Hứa Nhất Phu đều không rên một tiếng, Hứa Nhất Phu nói: "Không có việc gì thì đi phòng bệnh xem một chút tròn tròn, ngươi nhàn dỗi như vậy sao?"
Phó Thính Hạ gạt lá trà trong bình trà nói: "Lấy ra đi.Nếu là chuyện tốt, Thủy Linh sớm đã cầm báo chờ ta ở cổng lớn. Ta nếu là bình thường chỉ cần chạm vào một chút là trà trong bình ngươi đã sớm đuổi giết ta. Lấy ra đi , để ta xem bọn họ viết thành trầm trọng như thế nào."
Hứa Nhất Phu cách trong chốc lát mới nói: "Thủy Linh, lấy ra đi."
Thủy Linh đành phải mò tới mò lui từ trong ngăn kéo lấy một xấp báo chí ném lên bàn. Phó Thính Hạ chỉ nhìn lướt qua liền bật cười nói: "Đao phủ mười tám tuổi, tròn tròn đi gặp Diêm Vương sao? Có thể hay không có điểm quá khoa trương!"
Thủy Linh tức giận nói: "Cũng không phải là nói, rõ ràng là chúng ta cứu tròn tròn! Rõ ràng chính là tất cả mọi người đều không muốn làm giải phẫu!"
Hứa Nhất Phu nói: "Ta đã gọi điện thoại cho Từ Chí Thông, hắn ở tỉnh thành sẽ hòa giải, trước không cần để ý tới."
Nhưng sự tình đã qua ba ngày, báo chí ở kinh thành miệng lưỡi càng ngày càng nghiêm trọng. Từ thiếu niên thiên tài mười tám tuổi có tư cách làm giải phẫu, đến thảo luận tỉnh thành có tư cách phát bằng bác sĩ hay không.
Thủy Linh mỗi ngày xem báo chí xong đều muốn bứt hết tóc của mình, buồn rầu nói với Hứa Nhất Phu : "Làm phẫu thuật có ba người, bọn họ tại sao cứ nhìn chằm chằm Thính Hạ không bỏ a."
Phó Thính Hạ ở bên cạnh sao chép bệnh lịch nói: "Ta đây gọi điện thoại hỏi thắc mắc cho ngươi."
Thủy Linh vội vàng nói: "Ngươi muốn cho bệnh viện chúng ta nổ tung đúng không. Ta hiện tại chính là trụ cột của bệnh viện đấy."
Dì béo thở hồng hộc mà chạy vào nói: "Thính Hạ, bên ngoài tới mấy phóng viên, chính hướng bên này đi vào, nói là từ trong kinh thành tới."
Trong kinh