Chương 140: Không khí áp lực
Đột nhiên có người vội vàng đẩy vào và nói nhỏ vào tai ông Dương vài câu.
“Thật sao?” Ông Dương hơi kinh ngạc.
Người đàn ông kia nhìn Hạ Nhược Vũ rồi gật đầu, xác nhận điều này.
Cuối cùng Hạ Nhược Vũ cảm thấy có chút khó hiểu.
Ông Dương đã đứng dậy khỏi chỗ ngồi, không giải thích gì, và bước ra ngoài với người đàn ông kia.
“Minh Vũ, tôi xin lỗi, một vị khách quan trọng đột nhiên đến. Tôi sẽ chào đón một chút rôi quay lại ngay.”
Dương Minh Đức cau mày và liếc nhìn bà Dương, bà ta lắc đầu và nói không biết.
“Ba, khi nào thì chúng ta về” Hạ Nhược Vũ không quan tâm đến những vị khách quan trọng của ông Dương, đúng lúc cô không có lý do nào để chối bỏ đây.
Sắc mặt Hạ Minh Viễn cũng có chút khó coi, nhưng vẫn muốn cho xong việc: “Chờ đến khi bác Dương trở lại đã.”
Tự nhiên đang nói chuyện mà chạy đi, nhà họ Dương đúng là không có phép tắc, và nhà họ Hạ không thể chịu xấu hổ như vậy được.
Khóe miệng Hạ Nhược Vũ mỉm cười, cô không cần làm gì cả, sau tối nay chắc chăn ba cô sẽ hủy bỏ hôn ước với nhà họ Dương.
“Chú Minh Viễn, thật xin lỗi, ba cháu nhất định có chuyện quan trọng cần giải quyết, hôm khác chúng cháu sẽ đến nhà xin lỗi” Dương Minh Đức xấu hổ không biết làm thế nào.
Bà Dương cũng lo lắng: “Sao thế? Vẫn chưa xong việc mà, Minh Viễn, em dâu, đừng tức giận, anh ấy sẽ lập tức quay lại ngay.’
Dù sao cũng đã quen nhau nhiều năm rồi, Hạ Minh Viễn gật đầu có chút không vui rồi ngồi xuống.
Ngoại trừ Hạ Nhược Vũ không quan tâm, bầu không khí trở nên cứng nhắc.
Ông Dương vội vàng quay lại, dường như có thêm một bóng người, nhìn bóng dáng cao lớn đang đi tới, sau lưng Hạ Nhược Vũ lập tức cứng đờ, bàn tay siết chặt lại, cau mày, cúi
đầu xuống và uống nước.
Nước vốn dĩ không có vị, nhưng sao cô lại có chút đắng trong miệng chứ?
“Cậu Du Hải, mời vào. Chúng tôi có thể cùng cậu ăn tối là may mắn của chúng tôi rôi”
Thư ký của ông Dương nhìn thấy Mạc Du Hải ở cửa và ngay lập tức báo cáo với ông ta, tình cờ là gân đây ông Dương có một dự án của Thịnh Hoa. Trong vài ngày qua, ông ta đã chỉ ra rất nhiều tiên để tạo dựng mối quan hệ, nhưng vẫn không với tới được nhà họ Mạc.
Lúc ông ta đang lo lắng không biết phải làm sao, anh lại mang cho ông ta một niềm vui bất ngờ, Mạc Du Hải gặp tối nay đều là những đối tác với ông ta, coi như là cho ông ta một chút thể diện.
Nói có mấy câu, nhưng ông ta không ngờ Mạc Du Hải lại đi tới khi biết ông ta đang ăn cơm với nhà họ Hạ.
Nghĩ rằng gần đây nhà họ Hạ hình như có hợp tác với Thịnh Hoa, ông ta càng hy vọng con trai mình có thể kết hôn với con gái nhà họ Hạ.
Không chỉ Nhật Hạ sẽ trở thành của nhà họ dương, mà toàn bộ nhà họ Hạ sẽ là của nhà họ Dương.
Khoảnh khắc người đàn ông bước vào phòng, dường như anh đã lấy hết sinh khí bên trong, đôi mắt lạnh lùng vô tình quét qua Hạ Nhược Vũ, anh thản nhiên nhìn chỗ khác, giống như đáng nhìn một người xa lạ.
Hạ Nhược Vũ cũng đang cực kỳ căng thẳng, cảm giác như bị dã thú quan sát, theo bản năng, cô muốn chạy trốn.
Tấm vải trên bàn ăn bị cô nắm chặt, cảm xúc không thể ngăn cản tràn ngập trong lòng cô, và vẻ hờ hững giả vờ của cô lập tức bị sụp đổ khi nhìn thấy anh.
Chỉ có vẻ mặt bây giờ là đang che giấu cảm xúc của cô.
“Có quấy rầy mọi người không?” Mạc Du Hải hỏi, nhưng giọng điệu lại không có cảm xúc gì.
Ông Dương nhanh chóng đáp: “Không, không, cậu Du Hải, xin mời”. Ông ta mang vị trí chủ trị của mình ra.
Mạc Du Hải đi thẳng đến bên cạnh Hạ Nhược Vũ rồi ngồi xuống, hành động kỳ lạ này khiến mọi người kỳ quái.
Ở bên trái Hạ Nhược Vũ là Dương Minh Đức và Mạc Du Hải ở bên phải, cô
giống như là không quan tâm, nhưng để ý kỹ có thể sẽ thấy đầu ngón tay của cô đang