Chương 199: Dây dưa không dứt
“Ồ.” Hạ Nhược Vũ gật gật đầu, cô cũng không muốn nói gì nhiều, cô cảm thấy mình có một ảo giác giọng nói của Tinh Giang có chút kì quái, rồi cô lại nghĩ đến tính cách của hắn liền bình thường trở lại. Một người kì quái thì đến thuộc hạ của người đó cũng sẽ kì quái.
Cô vẫn nghĩ rằng cô khá thông minh, nghĩ một lát liền nghĩ thông.
“Tiếp theo phải làm thế nào.”Bây giờ không rõ tăm tích của Nguyên Lâm, trong lòng cô vẫn luôn cảm thấy bất an.
“Anh sẽ cho người đi điều tra, để anh đưa em về trước.” Mạc Du Hải vẫn còn việc cần phải làm, là việc có liên quan đến việc
này, chỉ là có một số việc anh không tiện cho cô biết.
“Vâng.” Cũng chỉ có thể như vậy trước thôi.
Ở toà cao ốc Cảnh Minh, gương mặt Hàn Công Danh trầm lặng như nước, sải bước nhanh về phía trước, phía sau anh ta còn có một cái đuôi nhỏ đi theo trông có vẻ rất thản nhiên nhưng từ hơi thở cũng đoán được cô bé không bình tĩnh thoải mái như vẻ bề ngoài. Người đàn ông đi phía trước đột nhiên dừng lại, cô bé liền không kịp chuẩn bị gì đâm vào người anh ta, cánh mũi cao đẹp truyền đến một trận đau đớn, cô bé lùi lại vài bước, oán giận nói: “Hàn Công Danh, anh làm gì vậy, dừng lại cũng không nói trước một tiếng.”
“Tôi mới muốn hỏi cô phải làm thế nào cô mới chịu buông tha tôi đây.” Hàn Công Danh quay người, mặt mũi u ám nhìn người phụ kiêu căng và ương ngạnh trước mặt.
Mạc Du Uyên xoa xoa cánh mũi của mình, bày ra dáng vẻ có lý chẳng sợ nói: “Cao ốc Cảnh Minh cũng không phải là do anh mở, anh đi được chẳng lẽ em lại đi không được à? Hơn nữa chị Khánh Huyền cũng muốn em đi theo anh để học hỏi mà.”
Mạc Du Uyên bày ra vẻ mặt “anh đừng mơ thoát được tôi”, nói: “Hàn Công Danh, thái độ làm việc này của anh là không được chuyên nghiệp rồi đấy.”
“Được, không phải cô muốn đi theo tối sao?” Hàn Công Danh bị bộ dạng quấy rầy thái quá của Mạc Du Uyên làm cho khó chịu, anh ta chưa từng gặp qua người phụ nữ nào càn quấy như thế này.
“Bây giờ cô làm dự án Trường Chinh.”
“Nhưng cố vấn Danh, đây là dự án mà anh hoàn toàn chịu trách nhiệm. Thân là một trợ lý, em chỉ có thể đứng một bên hỗ
trợ anh thôi, em cũng không hiểu gì.” Mạc Du Uyên bày ra bộ dạng vô tôi chớp mắt.
Mạc Du Uyên chưa bao giờ không theo đuổi được người đang ông mà cô bé nhìn trúng. Ban đầu lòng tự tôn của Mạc Du Uyên có chút thất vọng, nhưng càng về sau càng ngăn cản thì cô bé lại càng có dũng khí, trong lòng dâng lên một sức mạnh nhất định phải có được Hàn Công Danh.
Đôi mắt đào hoa quyến rũ của Hàn Công Danh tràn ngập trong lửa giận, gương mặt tuấn tú mơ hồ hiện lên vẻ mất kiên nhẫn nhưng may là vì thái độ đúng mực nên anh ta mới không nói ra những lời quá khó nghe, có điều ngữ khí của anh ta cũng đã rất khách khí rồi: “Cô Du Uyên, nếu mà cô vẫn còn quấn lấy không buông như vậy thì tôi chỉ còn cách tìm chủ quản Khánh Huyền để cô ta đổi người thôi.”
“Em quấn lấy không buông bao giờ
chứ, là do anh tránh mặt em, anh xem thử có cấp trên nào đẩy trợ lý đi xa như vậy giống như anh không.” Mạc Du Uyên không những không tức giận mà còn híp mắt cười tiến về phía trước, khoe thân thân hình xinh đẹp trước mặt Hàn Công Danh.
Mạc Du Uyên đi theo anh ta nhiều ngày như vậy cũng không phải là không thu hoạch được gì, ít nhất là cô biết được Hàn Công Danh không phải là một người hay tùy ý mất bình tĩnh, nhất là đối với phụ nữ, anh vẫn luôn biết kiềm chế. Điều đó cho thấy anh là một người đàn ông được giáo dục rất kỹ lưỡng, mà có rất ít con nhà giàu thiếu những phẩm chất tôn trọng phụ nữ.
Mạc Du Uyên càng tiếp cận Hàn Công Danh, trái tim càng không nhịn được càng muốn lại xích lại gần anh hơn. Một người đàn ông dịu dàng ưu tú như vậy chẳng phải là người mà cô bé vẫn luôn mong đợi hay
sao?
Hàn Công Danh cau mày, anh ta không hiểu được lòng của Hàn Công Danh, rõ ràng anh ta đã từ chối rõ ràng như vậy mà cô vẫn không bỏ cuộc, dù tính khí của anh ta có tốt đến đâu thì cũng có giới hạn: “Anh trai cô có biết cô làm như thế này không?”
Mạc Du Hải nhất định sẽ không bao giờ muốn nhìn thấy Mạc Du Uyên như thế này. Hàn Công Danh vừa nhắc đến Mạc Du Hải thì sắc mặt của Mạc Du Uyên liền thay đổi, nghĩ đến mấy ngày nay bị cấm túc. Tất cả những việc này đều là do con con điếm đê tiện Hạ Nhược Vũ kia, trong lòng Mạc Du Uyên liền bừng bừng lửa giận: “Việc của em không cần anh phải lo. Hàn Công Danh, anh không cần đem anh trai em ra để ép em, em nhất định sẽ theo anh đến cùng.”
“Tôi không thích cô.” Hàn Công Danh mím môi nói thẳng.
Mạc Du Uyên không thèm để ý nói: “Em thích anh là được rồi.” Cô bé