“Nếu như so sánh chữ viết của anh cùng bút tích trong thư nặc danh một chút, hẳn là sẽ phát hiện hai bên hoàn toàn giống nhau như đúc.
”Đồng tử của Kogoro co rụt lại mãnh liệt.
Anh ta vốn không ngờ Từ Huyền có thể biết được cả chuyện bí mật tới vậy!Trong nháy mắt, đầu óc của anh ta điên cuồng xoay chuyển, suy nghĩ cách thoát khỏi cảnh khốn cùng.
Bây giờ nên làm gì đây?Không thừa nhận ư?Từ Huyền có chứng cứ trong tay!Thừa nhận thì sao?Vậy thì đời anh ta coi như xong!Điều làm cho anh ta hoảng sợ nhất chính là anh ta hoàn toàn không biết Từ Huyền làm thế nào mà biết được chuyện này?Anh ta cũng không thể xác định liệu Từ Huyền có phải đang lừa anh ta chăng?Lòng anh ta đã nảy sinh sự sợ hãi đối với Từ Huyền.
Đồng thời, nhóm khán giả trong phòng phát trực tiếp cũng đang gắt gao nhìn chằm chằm vào phản ứng của Thám tử lừng danh Kogoro.
Họ muốn thông qua biểu cảm trên mặt anh ta để phán đoán xem anh ta có thật sự có vấn đề hay không.
Ỏ, chiêu này vẫn là bắt chước theo Từ Huyền đó.
Bác sĩ Từ có thể nhìn ra vận mệnh cả đời của người khác thông qua biểu cảm của họ.
Bọn họ chả lợi hại được như Từ Huyền, có điều nhìn xem anh ta có chột dạ không thì chắc là vẫn có thể nhở?“Ha ha.
”Thám tử lừng danh Kogoro im lặng một hồi, lại chợt bật cười chế nhạo.
“Lợi hại! Đúng là lợi hại!”“Bác sĩ Từ, không nghĩ tới anh đường đường một streamer lớn, nhưng lại sai khiến đội ngũ của anh dùng thủ đoạn phi pháp để xâm nhập vào máy vi tính của tôi.
”“Anh phạm pháp đó, anh có biết không?”Từ Huyền cười như không cười, nói: “Tôi không có đội ngũ, cũng không có phạm pháp gì cả.
”“Ý của anh là anh thừa nhận tất cả những gì tôi nói đều là thật à?”Thám tử lừng danh Kogoro nói một cách trả đũa: “Còn ngụy biện nữa à!”“Chuyện này, tôi chỉ viết qua trong máy tính cá nhân của tôi thôi, nếu anh không sử dụng dụng thủ đoạn xâm nhập phi pháp thì làm sao mà biết được?”“Tôi thừa nhận, tôi từng viết thư nặc danh cho cô gái ấy.
”“Tôi cũng chỉ viết thư mà thôi!”“Khi đó tôi đang ở tuổi dậy thì, nên đã làm ra một chuyện ngu xuẩn trong lúc kích động.
”“Chẳng qua lúc ấy tôi chỉ ngớ ngẩn nhất thời mà thôi, tôi định tỏ tình với cô ấy trên sân thượng, chứ cũng không có ý định làm gì hết.
”“Từ đó tới giờ tôi chưa từng nói chuyện yêu đương, cũng không biết nên ở cùng với nữ sinh thế nào, cho nên giọng điệu không đúng cho lắm.
”“Đây cũng không phải là sai lầm lớn gì nhỉ?”“Việc quan trọng nhất là tôi vốn không có đẩy cô ấy từ trên cầu thang xuống!”“Bác sĩ Từ, trình độ bịa chuyện của anh đúng là ở cấp đại sư đấy!”“Sau khi anh cho người xâm nhập vào máy tính của tôi, từ đó nắm