Uy Tử ăn hải sản, cay đến mức chảy nước mắt, cuối cùng cũng phải nôn ra.
“Được rồi, được rồi, đừng khó chịu nữa, sau này cậu cũng sâu sắc một chút, đừng có nhìn thấy gái là chỉ biết dán mắt vào mông con nhà người ta như thế.
”
Tôi nôn nóng gắp thịt cho Uy Tử.
“Hic hic, Anh Địch, anh tốt với em quá, sau này không cưới được vợ, em sẽ sống với anh cả đời, hic hic……” Một nam tử hán to cao, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, mồm ngậm thịt mà lại ngồi khóc trước mặt tôi, đúng là nhìn cũng thấy đau đầu mà.
“Cậu đang trù ẻo tôi không lấy được vợ đấy à……”
“Hu hu hu, anh Địch, em không có ý đó, nhưng thái độ anh thế này, nếu có vợ rồi chắc cũng không cần em nữa, anh Địch, anh đừng bỏ rơi em……”
Khuyên Uy Tử bình tĩnh lại, nhìn thấy cậu ta ổn hơn, tôi mới nói đến những chuyện cần làm vào ngày mai.
“Uy Tử, hãy hóa đau thương thành sức mạnh, đen tinh đỏ bạc, ngày mai cá cắn câu rồi, cậu giúp tôi chuẩn bị một bộ đồ nghề.
”
Uy Tử sửng sốt, nhìn tôi rồi nhồm nhoàm nhai miếng thịt trong miệng.
“Anh Địch, anh đừng nói với em những cái chuyên ngành đấy, em nghe không hiểu, dù sao thì ý anh là……” Uy Tử nhỏ giọng xuống ”một triệu sắp về tay chúng ta rồi, đúng không?”
Tôi gật gật đầu, mắt Uy Tử lập tức phát sáng.
“Anh Địch, anh nói muốn thiết bị gì, em lập tức sắp xếp.
”
Ha, vừa nói đến tiền đã trở nên thông minh rồi, trong lòng tôi cười thầm “có thể ngày mai phải đi với con mồi cả ngày, chuẩn bị tốt ống kính với thân máy nhẹ một chút, hơn nữa ảnh trong máy phải truyền đi luôn, tránh để bị phát hiện, không có cơ hội lấy tiền.
Uy Tử nhìn tôi không ngừng gật gật đầu, mỡ hai bên má cũng núng nính theo.
“Được, anh Địch, em lập tức đi chuẩn bị, đợi làm xong vụ này, em nhất định chứng minh cho người phụ nữ đó thấy, em có phải biếи ŧɦái không!”
Được, vẫn đang nghĩ về người bạn nữ trên mạng đó.
Uy Tử vội vàng chạy ra ngoài, có một số thiết bị phải mất chút thời gian mới lấy được, nếu không phải trước kia Uy Tử có quan hệ khi còn đi lính thì e là chúng tôi không dễ dàng có được nó.
Đúng lúc này, chuông di động kêu lên.
Giờ này còn có ai tìm tôi? Không lẽ Ân Cầm đã quay về công ty tìm tôi rồi? “Alo?”
“Anh mau quay về đi, Ân tổng tìm anh có việc, hình như tìm được khách hàng lớn, chuyện ngày mai anh xin nghỉ e là không được rồi.
”
Na Na nói nhỏ giọng, nghe vẻ cô ta cũng có chút căng thẳng.
“Được, tôi về ngay.
”
Nói xong tôi liền cúp điện thoại, nhanh chóng chạy ra cửa gọi Uy Tử vừa đi ra.
“Uy Tử, con mồi chắc phải để đấy đã, cậu về trước đi, có tin gì tôi sẽ báo cho cậu sau.
”
Uy Tử nghe thấy một triệu có thể rơi mất, vẻ mặt liền chán nản.
“Được rồi, được rồi, vẫn còn cơ hội mà, cậu về trước nghỉ ngơi đi, đừng có mua rượu uống, say rồi tôi gọi điện thoại đều không nghe.
”
“Vâng vâng vâng” , Uy Tử lắc đầu, vẫy tay rồi đi luôn.
Tôi nhanh chóng chặn xe quay lại công ty, thật sự là có khách hàng hay Ân Cầm đã phát hiện ra chuyện gì rồi.
Trên đường đi tôi vô cùng lo lắng, tính toán đủ các tình huống đột xuất xảy ra, cho dù bị đuổi khỏi công ty thì cũng phải chuẩn bị sẵn tâm lý.
Nhưng tôi không ngờ là vừa bước vào văn phòng của Ân Cầm thì cô ta đã ném cho tôi một tập tài liệu.
“Có đơn hàng lớn, ngày mai cùng tôi đi gặp khách hàng, đây là danh mục sản phẩm mà chúng ta cần giới thiệu, phải hiểu rõ thì khách hàng hỏi gì mới biết mà trả lời.
”
Tôi gật đầu nhận lấy tài liệu, ngày mai mà muốn làm xong nhiệm vụ chắc chắn là không được rồi, thời khắc mấu chốt mà lại gặp chuyện này đúng là đen đủi.
“Được rồi, cậu về đi, à đúng rồi, ảnh cậu với Na Na chụp tôi xem rồi, cũng được lắm, làm việc cùng cô ấy tốt chứ?”
Ân Cầm lạnh nhạt nói, khiến tôi có phần ngạc nhiên, chị ta đang nghi ngờ tôi sao? “Vâng, con người chị Na Na rất tốt.
”
“Thế à?”
Ân Cầm đột nhiên cười cười, khoát tay bảo tôi đi ra.
Đoán không ra ý cười của Ân Cầm, tôi ra khỏi phòng làm việc, nghĩ vẫn có chút không yên tâm nên đi tới trước