Nhưng điện thoại gọi rất lâu mà không ai nghe, cũng không biết có phải Đường Tiếu Tiếu kia lại bị Triệu Phong chế ngự không.
Đây cũng là điều khiến tôi thấy rất kỳ lạ.
Triệu Phong thoạt nhìn rất quan tâm đến Đường Tiếu Tiếu, sao còn tìm nhân tình ở bên ngoài? Thực sự là do không sinh được con? Phiền thật, làm gì cũng không thuận, tạm thời không có ý tưởng gì, tôi dứt khoát trở về phòng làm việc, mang theo bánh mua ở cổng, một miếng bánh rồi một ngụm nước.
Mẹ nó, sau hôm nay chắc lại phải thay bằng lái xe, không biết đã vượt bao nhiêu cái đèn đỏ, điểm trên bằng lái cũng bị trừ hết rồi.
Lý Tuyền ơi là Lý Tuyền, chị nói xem chị có phải là sao chổi không? Đang nghĩ ngợi vẩn vơ, tôi mở cửa cuốn, không ngờ vừa bước chân vào đã bị trùm đầu.
Lần này khiến tôi hết hồn, không phải tôi sợ chết, mà quan trọng tôi biết nơi này vắng người, hơn nữa không có chìa khóa đặc chế của Uy Tử thì không thể vào được.
Rốt cuộc đám người này là ai? Sở dĩ nói đám người là vì tôi nghe thấy những tiếng bước chân khác nhau.
“Aizzz, làm cái gì vậy? Bắt nạt đến tận cửa nhà tôi rồi à?”
Tuy bị bất ngờ nhưng tôi vẫn nhanh chóng trấn tĩnh lại.
Nếu đã không trực tiếp xử lý tôi thì tức là vẫn có cơ hội thương lượng.
Giọng một người đàn ông vang lên: “Ngô Địch đúng không? Có phải hiện giờ đồ đang ở trong tay mày không?”
Được đấy, lại đến tìm mấy thứ đồ kỳ lạ, sao ông đây cứ cảm thấy chuyện rơi vào vòng tuần hoàn chết nhỉ? “Đại ca, tôi không hiểu anh đang nói đồ gì cả.
Aizzz, đừng vội đánh, cứ nói rõ thì càng có lợi cho việc các anh tìm thứ mình cần.
”
Hai tay tôi bảo vệ đầu, dù sao mặt cũng bị che, cứ hèn tý cũng được.
“Hừ, vậy để mày chết cho rõ ràng vậy.
Cô gái đi cùng mày trưa nay xông vào phòng sách của Triệu Phong đúng không?”
Tôi lập tức phản ứng kịp, mụ Lý Tuyền chết tiệt kia chắc là lại lừa tôi.
Nhất định chị ấy đã lấy đi thứ gì đó trong phòng sách của Triệu Phong.
Không đúng, chị ấy bị thương nặng như vậy, suýt chết do mất máu quá nhiều, không thể là giả vờ được.
Vì vậy, chắc hẳn là người phụ nữ xuống tay với Lý Tuyền lấy đồ đi.
Đám người này đã tìm nhầm người, nhưng bây giờ tôi nói vậy thì họ cũng sẽ không tin.
“Đại ca, nếu anh cũng biết là chị ấy vào đó thì nên tìm chị ấy đòi chứ.
Anh đến tìm tôi làm gì?”
Vừa nói xong thì đầu bị đánh mạnh một quyền: “Bớt nhiều lời với tao, chẳng phải mày là chồng cô ta sao? Không ở chỗ cô ta thì chắc chắn ở chỗ mày.
”
Nghĩa là bọn họ đã đến tìm Lý Tuyền rồi? “Hi, người anh em, cơm có thể ăn bừa nhưng lời không thể nói bừa.
Tôi với người phụ nữ kia chỉ thuần túy là đối tác làm ăn, hiện giờ phát hiện không cùng chí hướng nên tôi đã cắt đứt quan hệ với chị ấy rồi, không liên quan gì hết.
”
Tôi vội vàng xua tay, vạch rõ quan hệ với Lý Tuyền.
Người phụ nữ này đúng là rước lấy quá nhiều rắc rối.
“Thế này đi người anh em, anh thả tôi ra, để tôi cởi sạch quần áo cho anh xem nhé? Chỗ tôi có thứ các anh cần tìm hay không chỉ cần nhìn là biết, đúng không?”
Nói đoạn tôi xoay cánh tay muốn đứng lên, nhưng vẫn bị ấn chặt xuống.
Đột nhiên yên tĩnh rất lâu, tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, không dám hành động khinh suất.
Dần dần tôi nghe thấy một loạt tiếng bước chân hỗn loạn, hình như có mấy người bước ra xa.
Tôi đang định mở miệng hỏi xem có chuyện gì, chắc không phải không tìm thấy đồ nên định xử luôn tôi đấy chứ? Vừa mở miệng, tôi cảm thấy cổ áo chợt lạnh.
Một bàn tay mềm mại thò vào trong cổ áo, mang theo chút lạnh lẽo.
Hai tay tôi đã bị dây thừng trói lại, không thể ngăn cản bàn tay tạo nghiệt này.
Cảm giác đối phương cũng không muốn làm tổn thương tôi, chỉ là bàn tay kia bắt đầu cởi từng cúc áo của tôi, sắp lộ da thịt ra ngoài đến nơi.
“Ấy người anh em, anh cởi thật đấy à? Tôi đùa thôi có được không?”
Cảm giác lồng ngực truyền đến sự lạnh lẽo, tôi không nhịn được rùng mình.
Không ngờ chuyện khiến tôi hoảng sợ hơn còn ở phía sau.
Bàn tay tai quái kia sau khi cởi hết cúc áo của tôi liền lấy hai tay kéo một cái, lột áo tôi ra sau, rồi bắt đầu sờ đến thắt lưng da của tôi.
“Này người anh em, hai người đàn ông không thích hợp lắm đâu.
”
Tôi bắt đầu run giọng, lẽ nào đại ca này đã nhìn trúng da thịt tuyệt đẹp của tôi?