Bậc Thầy Thẻ Bài

Lục Minh bị trục xuất


trước sau

Editor: Nguyetmai

Cúp học viện.

Hội trường trận đấu hoàn toàn yên lặng.

Bởi vì cô bé còn nhỏ tuổi, tất cả mọi người đều cảm thấy thú vị khi xem trận so tài này, thế nên khi trận đấu kết thúc vẫn chưa kịp phản ứng...

Đây là, đây là đã kết thúc rồi sao?

Vào sân.

Cô bé hoạt bát đeo cặp sách bước vào sân.

Buông cặp sách xuống.

Cô bé ra tay, kiếm khí tung hoành, ban giám khảo bắt buộc phải tham gia vào...

Kết thúc.

Cô bé kia...

Mọi người vô cùng kinh ngạc!

Tuổi tác và nghề nghiệp của Tiểu Bạch lướt qua trong màn hình ánh sáng to lớn kia, mười hai tuổi, chuyên gia chế tạo thẻ bài, hai sao...

Mọi người lặng ngắt như tờ.

Chuyên gia chế tạo thẻ bài!

Bà mợ nó!

Chuyên gia chế tạo thẻ bài bây giờ đều là kẻ điên hết rồi sao?!

...

Dưới khán đài.

Vẻ mặt của sinh viên Học viện Phong Lâm đầy ngỡ ngàng.

Bọn họ thua rồi.

Hoàn toàn thua rồi.

Là một đội ngũ chân chính, bọn họ vô cùng nghiêm túc với trận đấu lần này, coi Lục Minh là đối thủ thật sự của họ, các chiến thuật, các thế trận...

Tuy nhiên họ vẫn thua!

Tình hình của đội chính không ổn, chỉ có thể đánh hòa!

Dự bị... nhưng lại bị một cô bé đánh tan tác!

Giờ phút này, đội Học viện Phong Lâm thật sự vô cùng ngỡ ngàng rồi lại tự nghi ngờ bản thân mình... Là do bọn họ quá vô dụng hay là vì thế giới này đã không còn giống như cách bọn họ hiểu về nó?

Hay là... nghề chuyên gia chế tạo thẻ bài này không như những gì bọn họ biết?

...

"Tránh ra tránh ra đi!"

Bác sĩ và nhân viên chăm sóc xuất hiện, đi đến bên Khiếu Xuyên.

"Khụ khụ."

Khiếu Xuyên bị thương rất nặng, khi đi ngang qua hàng ngũ của đội mình lại đột nhiên vươn tay.

"Đợi một chút."

Đội trưởng Phong Lâm ngăn bọn họ lại, bước tới trước: "Khiếu Xuyên, cậu muốn nói gì với chúng tôi ư?"

Mấy đội viên cũng lại gần hơn.

Khiếu Xuyên nói suy nghĩ của mình ra!

Chẳng lẽ...

Cô bé kia chơi gian lận?

Đúng!

Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Có khả năng!

Nói không chừng chính là không tuân theo quy định thẻ bài, ví dụ như có thể được người nhà đưa cho...

Vì vậy mọi người đều lại rất gần.

"Tôi..."

Trong giọng nói của Khiếu Xuyên đầy phẫn uất và không cam lòng: "Ông đây... lần đầu tiên... trông thấy, có người... dùng cặp sách... đựng thẻ bài..."

Phụt!

Anh ta phun ra một ngụm máu rồi lại ngất đi.

"..."

Tất cả người trong đội Phong Lâm đều trở nên im lặng.

Nhìn đồng đội được bác sĩ và nhân viên chăm sóc khiêng đi, bọn họ cũng rất tuyệt vọng, đâu chỉ Khiếu Xuyên, bọn họ cũng chưa từng thấy người nào dùng cặp sách để đựng thẻ bài...

Mợ nó thật sự quá khinh người!

***

Hàng ghế ban giám khảo ngồi.

Ban giám khảo cũng hoàn toàn im lặng.

"Việc đó..."

"Số liệu trên máy giám sát như thế nào?"

"Bình thường."

"Nói cách khác, những thẻ bài này đều là do cô bé đó tự chế tạo ra hay sao?"

"Đúng vậy."

"..."

Ban giám khảo im lặng.

Rơi vào tình huống như thế này, bọn họ có thể làm gì đây?

Bọn họ cũng rất tuyệt vọng mà!

Đây được coi là gì?

Trào lưu dự bị tích trữ thẻ à?

Dự bị chuyên gia chế tạo thẻ bài là chuyện bình thường, thế nhưng chẳng ai có tốc độ chế tạo thẻ như bọn họ... Lục Minh thì bỏ đi, cả cô bé vậy mà cũng như thế sao?

Còn để cho người khác sống nữa hay không!

...

Ở khán đài.

Tinh thần của khán giả bị sốc nặng.

Chuyên gia chế tạo thẻ bài chiến đấu, vậy mà lại cao siêu như vậy?!

Thiên phú... thật sự chỉ có mỗi thiên phú thôi sao?!

Nhiều người có thiên phú như vậy, vì sao những người khác không cao siêu như vậy ở tuổi mười hai! Chỉ sợ không chỉ có thiên phú mà còn có nhân tố nghề nghiệp!

Tốc độ Lục Minh chế tạo thẻ bài quá mức kinh người!

Cô bé này... cũng giống như thế!

À...

Quay về điều tra một chút.

Có lẽ có thể để con cái nhà họ thử xem?

Chuyên gia chế tạo thẻ bài chiến đấu!

Hình như cũng là một con đường rất tốt...

...

Xoẹt!

Trên màn hình hiện lên tin tức.

Trận đấu chấm dứt, mọi người mới hồi phục lại tinh thần vừa bị chấn động.

Học viện Tam Xá Khẩu...

Chiến thắng!

Oà!

Cả hội trường bùng nổ.

Tiếng người la ầm ĩ.

Bọn họ lại một lần nữa được chứng kiến kỳ tích xuất hiện!

"Trận đấu này sắp hot rồi."

Một người xem run rẩy kích động, không ngừng quay video.

"Đúng vậy."

Người bên cạnh hoàn toàn đồng ý.

Thực lực trung bình của cả đội chỉ có hai sao, đánh bại tổ hợp ba sao đỉnh cao, bốn sao, năm sao, video chiến đấu như vậy sao có thể không hot được chứ?!

Nhất là...

Trận đấu cuối cùng.

Một cô bé còn nhỏ như vậy...

Kiếm khí lại ùn ùn kéo đến như vậy...

Chấn động lòng người!

...

Trận đấu kết thúc.

Lục Minh ôm Tiểu Bạch xuống dưới, cô bé nhỏ vẫn đang trong tâm trạng phấn khởi chưa kìm nén được, khuôn mặt nhỏ xấu hổ đỏ bừng.

"Cảm thấy thế nào?"

Lục Minh mỉm cười.

"Nếu như anh ta có nhiều năng lượng như vậy, anh ta cũng có thể thắng."

Tiểu Bạch nói rất nghiêm túc.

Đúng vậy.

Vì sao cô bé lại có thể dễ dàng giành chiến thắng đến như vậy?

Bởi vì trận đấu hạn chế không thể dùng thẻ năng lượng đấy! Chỉ có chuyên gia chế tạo thẻ bài có thể dùng thẻ bài do bản thân tự chế tạo ra, còn những người khác?

Không có cửa đâu!

Vì vậy, Tiểu Bạch với tư cách dự bị chiếm ưu thế rất lớn!

Nếu như tên kia cũng có được tài nguyên như vậy thì thế nào đây?

Có thể anh ta sẽ thắng!

Đương nhiên... đây vốn dĩ chỉ là một trận đấu.

"Đúng thế."

Lục Minh xoa cái đầu nhỏ của cô bé.

Cô bé nhỏ này xem ra cũng có thiên phú chiến đấu được lắm đấy, anh còn tưởng rằng sau khi dễ dàng chiến thắng như vậy Tiểu Bạch sẽ trở nên tự mãn chứ...

Mà lúc này, Lưu Viện đi ra từ phòng vệ sinh.

"Cảm ơn nhé."

Trương Tiểu Bàn cảm kích.

"Ai cơ?"

Vẻ mặt của Lưu Viện hơi ngỡ ngàng, nhưng cô lại nhanh chóng nhớ ra điều gì đó, vẻ mặt có chút kỳ lạ rồi lại khẽ gật đầu: "Không, không có chuyện gì đâu."

"..."

Lục Minh liếc mắt nhìn cô, mỉm cười.

Xem ra, cô nàng Hinh Nhi đã làm xong việc.

"..."

Hạ Vũ có phần im lặng.

Hóa ra, cô nàng Lưu Viện này cũng mạnh như vậy!

Hóa ra, đồ đệ nhỏ bên cạnh Lục Minh cũng mạnh đến như vậy sao?!

Mà cậu ấy thì sao?

Cuối cùng cũng không giúp được gì.

Con đường đó thật sự có đúng hay không?

Nếu mình tu luyện như bình thường thì đoán chừng bây giờ cũng đạt đến năm sao rồi nhỉ? Không giống như một kẻ ngốc ở nơi này...

Tuy con đường đó đáng kinh ngạc nhưng mình còn phải đợi bao lâu nữa đây?

Cậu ấy không biết.

Hạ Vũ nhìn về phía xa, ánh mắt sâu xa.

...

"Chúng ta về thôi."

Lục Minh mỉm cười.

Dựa theo tính toán của anh thì chỉ cần đấu xong trận này là có thể về nhà!

"Thật sự không cần đánh nữa à?"

Trương Tiểu Bàn hỏi.

"Không cần."

Lục Minh cười: "Đánh một lần với đánh hai lần cũng không có gì khác nhau, chúng ta đã chuẩn bị đủ cho chiến thắng, tiếp tục đánh cũng không còn ý nghĩa gì..."

"Còn lại cứ giao cho tôi đi!"

Lục Minh nói.

Sau khi trận đấu sau từ từ bắt đầu, đám người Lục Minh quay người rời đi.

...

Mà giờ phút này.

Sau khi bọn họ rời đi.

Rất nhiều video quay lén của khán giả ở trung tâm quản lý cuộc thi được tung ra ngoài, tiêu đề làm cho ai nấy đều kinh hãi, khiến độ hot của trận đấu đầu tiên này tăng lên cực cao!

[Không thể lường được! Trận quyết đấu không thể tưởng tượng nổi!]

[Không ai ngăn cản nổi! Cô bé mười hai tuổi tuyệt sát!]

[Hai sao đấu với năm sao? Kết cục hoàn toàn vượt qua dự đoán của bạn!]

[Chuyên gia chế tạo thẻ bài chân chính, giải thích một trận đấu khác biệt!]

[Trước mắt bao người, bọn họ lại để cho một cô bé mười hai tuổi làm ra chuyện như thế này!]

Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Trời đất!"

"Video này..."

"Chuyên gia chế tạo thẻ bài lại siêu như vậy sao?"

"Mạnh quá."

Mọi người bắt đầu chia sẻ với tốc độ tên lửa.

Độ hot của trận đấu đầu tiên tăng vọt!

Sự chú ý của mọi người từ người tu luyện năm sao, lại đến người tu luyện hai sao, rồi lại thành chuyên gia chế tạo thẻ bài chiến đấu, sau đó hoàn toàn tập trung vào chuyên gia chế tạo thẻ bài...

Mà giờ phút này.

Cúp học viện.

Trung tâm quản lý thi đấu.

"Tiêu rồi."

Trong lòng ban giám khảo tuyệt vọng.

Chỉ một mình Lục Minh thì mọi người có thể cho rằng đó là trường hợp đặc biệt, nhưng khi lại có thêm một cô bé xuất hiện, hơn nữa chỉ mới mười hai tuổi...

Trong lòng bọn họ đều trở nên tuyệt vọng.

Chuyện lớn xảy ra rồi!

Đám người Lục Minh thắng?

Không sao!

Giang Nguyệt Bạch đánh thắng?

Không sao!

Thế nhưng!

Vấn đề ở chỗ, hai người bọn họ đều lấy thân phận là chuyên gia chế tạo thẻ bài để thắng, nhất là dùng một cách thức gần như càn quét để chà đạp đối thủ, điều này có vấn đề...

"Chắc bọn họ không ngốc như vậy chứ?"

Một giám khảo bất đắc dĩ nói.

Bởi vì thấy chuyên gia chế tạo thẻ bài chiến đấu cao siêu nên hùa theo?

Việc, việc này...

Quá ngu xuẩn rồi đấy.

Mấy người không nhìn ra thiên phú của hai người kia sao?

"Anh biết vì sao lại có người bị mắc lừa thông tin giả không?"

Chủ tịch ban giám khảo đột nhiên hỏi.

"Vì sao?"

Giám khảo kia không hiểu.

"Bởi vì nó sẽ phát tán trên diện rộng..."

Chủ tịch ban giám khảo thở dài.

Đông người thì dạng người nào cũng có.

Tin nhắn lừa bịp gửi cho một người sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng nếu gửi cho hàng nghìn hàng triệu người thì luôn luôn sẽ có những người bị lừa...

Mà cúp học viện lại có bao nhiêu người xem?!

Một con số kinh khủng!

Trong những người này lại có mấy người sẽ hùa theo?!

Không cần quá nhiều, thật sự, chỉ cần có 0.001% người hùa theo thì sẽ là một tai họa rất lớn đối với cúp học viện của bọn họ!

"Tách nghề nghiệp?"

Một giám khảo đề nghị.

Giống như lần trước, bọn họ đưa ra định nghĩa "chuyên gia chế tạo thẻ bài chiến đấu" tách ra với chuyên gia chế tạo thẻ bài phổ thông!

"Vô ích thôi."

Một giám khảo khác cười cay đắng: "Thông tin phổ biến nhất trên mạng bây giờ chính là, chuyên gia chế tạo thẻ bài chiến đấu cũng là chuyên gia chế tạo thẻ bài! Bọn họ công nhận là: Chuyên gia chế tạo thẻ bài dùng thẻ bài chiến đấu thì cũng gọi là chuyên gia chế tạo thẻ bài chiến đấu! Rồi còn nói, tên gọi chuyên gia chế tạo thẻ chiến đấu này, danh bất chính, ngôn bất thuận, bên xét duyệt cũng không thể nào phê chuẩn."

Ban giám khảo: "..."

Đây không phải là diễn đàn trường học có thể tùy tiện thay đổi tên!

Bọn họ là cúp học viện!

Ở đây từng nghề nghiệp
đều cần chứng thực chính quy đấy!

Xem ra, con đường này hoàn toàn vô vọng rồi.

"Chuyên gia chế tạo thẻ bài..."

Chủ tịch ban giám khảo đắn đo một lát, bỗng nhiên lên tiếng: "Tôi lại có một cách, có thể vất vả một lần nhưng lại được nhàn nhã suốt đời."

Ông ta muốn giải quyết những phiền não mà Lục Minh mang đến mãi mãi!

Bởi vì ông ta đã lãng phí quá nhiều thời gian với chuyện này rồi.

Mục đích bọn họ tồn tại là tổ chức trận đấu một cách tốt hơn chứ không phải nhằm vào Lục Minh, cũng không phải ở đây thảo luận làm thế nào để không bị Lục Minh làm bẽ mặt!

Bọn họ đã lãng phí quá nhiều thời gian với Lục Minh rồi.

Phải kết thúc ngay!

"Chừng nào thì bắt đầu phát sóng?"

Chủ tịch ban giám khảo đột nhiên hỏi.

"Ba tiếng nữa!"

Một giám khảo trầm giọng nói.

Đúng vậy.

Ba tiếng!

Bởi vì cúp học viện gặp phải tình huống đặc biệt, và vì không muốn cho mọi người nhìn thấy những tình huống ngoài ý muốn như chấn thương, tử vong xuất hiện trong trận đấu, tiếp sóng bị buộc phải lùi lại...

Nhưng cũng chỉ có ba tiếng thôi!

"Ba tiếng!"

Vẻ mặt của chủ tịch ban giám khảo nghiêm trọng: "Có lẽ đã đủ rồi!"

Soạt!

Ông ta đứng dậy đi liên hệ với người quen.

Có một số việc phải mau chóng xử lý.

???

Tinh thần của các giám khảo nhảy dựng lên, chủ tịch muốn làm gì đây?

...

Buổi chiều.

Thành phố Thanh Minh.

Đám người Lục Minh đã trở về.

Trong cửa hàng, Lục Minh có hơi tiếc nuối nhìn một đống thẻ bài bừa bãi lộn xộn mình đã chuẩn bị, còn có rất nhiều thẻ bài lúc đầu vốn định kiểm tra trong trận đấu.

Đáng tiếc đều không dùng đến.

Chiêu trò cao siêu của đội trưởng Phong Lâm đã bị Tiểu Bạch phá vỡ...

Không phục không được.

À...

Bây giờ trận đấu gần như đã chấm dứt, mấy việc sau này dễ dàng rồi.

Ừm...

Chờ thêm một chút nữa.

Lục Minh chú ý đến độ hot, bây giờ vẫn chưa phải lúc.

Nhưng điều khiến anh không nghĩ tới chính là, không bao lâu, vòng tay bỗng nhiên rung lên, một tin nhắn được gửi trực tiếp đến máy truyền tin của anh - Nghề nghiệp của bạn đã thay đổi.

Ủa?

???

Vẻ mặt của Lục Minh đờ đẫn.

Thay đổi nghề nghiệp?

Đây lại là chuyện quỷ quái gì?

Đợi một tí, vì sao nghề nghiệp lại bỗng nhiên thay đổi?

"Ủa?"

Tiểu Bạch cũng trừng mắt.

Bởi vì cô bé rõ ràng cũng nhận được tin nhắn giống như thế!

"Đợi một chút..."

Lục Minh nhanh chóng mở tin nhắn ra.

Ting...

Xin chào, từ hiệp hội chứng thực, nghề nghiệp của bạn đã thay đổi là: Chuyên gia thẻ kiếm.

???

Lục Minh càng ngơ ngác hơn.

"Sư phụ làm chuyện gì xấu rồi hả?"

Tiểu Bạch mở to mắt đầy tò mò.

"Không có đâu."

Vẻ mặt của Lục Minh mù mịt.

Quỷ mới biết đấy!

Mấy ngày nay vẫn luôn bận rộn với trận đấu này, nào có thời gian làm những việc khác?

Chuyên gia thẻ kiếm...

Đây là nghề nghiệp quỷ quái gì?

"Đợi một chút."

"Để anh bình tĩnh một chút đã."

Lục Minh vò đầu.

Chuyên gia thẻ kiếm, trận đấu...

Anh khôi phục tinh thần, gọi cho hội trưởng Trương Dương một cú điện thoại, lúc này mới biết ngọn nguồn - Vì phòng ngừa nghề chuyên gia chế tạo thẻ bài này bị "ô nhiễm", anh đã bị trục xuất...

???

Vẻ mặt của Lục Minh mông lung.

Ông mới ô nhiễm đó!

Cả nhà ông đều ô nhiễm hết!

Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Anh chỉ tham gia thi đấu, sao lại làm ô nhiễm nghề nghiệp chuyên gia chế tạo thẻ bài hả?

"Như vậy cũng tốt."

Trương Dương ho khan một tiếng: "Trên người của cậu đã không còn huy hiệu chuyên gia chế tạo thẻ bài, làm gì thì tùy, không ai quản cậu đâu. Cúp học viện cậu muốn làm gì thì làm, lấy giải nhất cũng không thành vấn đề. À, đúng rồi, tôi thấy nghề nghiệp mạnh nhất chuyên gia chế tạo thẻ bài chiến đấu trên diễn đàn của Học viện Đệ Nhất cũng đổi thành chuyên gia thẻ kiếm rồi đấy."

Lục Minh: "..."

Cái gì gọi là làm gì thì tùy!

Anh là kiểu người này sao?

Tùy ý tham gia thi đấu còn có thể đánh mất nghề nghiệp.

Phải biết rằng, lúc trước anh là chuyên gia chế tạo thẻ bài một sao mạnh nhất trong ngành đấy, bây giờ thì sao? Lại trở thành người suýt chút nữa làm "ô nhiễm" nghề nghiệp chuyên gia chế tạo thẻ bài...

Chuyện này là sao chứ?!

"Ảnh hưởng lớn đến tôi không?"

Lục Minh thở dài.

"Không có ảnh hưởng gì cả."

Trương Dương đắn đo một lát: "Chỉ là khi tuyên truyền với bên ngoài sẽ đổi nghề chuyên gia thẻ bài của cậu thành chuyên gia thẻ kiếm, định nghĩa một nghề nghiệp ẩn giấu thôi, cậu vẫn có thể tiếp tục hưởng thụ tất cả tài nguyên của chuyên gia chế tạo thẻ bài, không xung đột gì cả."

"Đám người tò mò đi học chuyên gia thẻ kiếm không phải cũng như nhau sao?"

Lục Minh im lặng.

"Không đâu."

"Bọn họ không thể sửa yêu cầu của chuyên gia chế tạo thẻ bài."

Trương Dương bĩu môi: "Nhưng đám người đó không biết xấu hổ lại điều chỉnh yêu cầu của chuyên gia thẻ kiếm vô cùng cao."

Vô cùng cao sao?

Lục Minh hơi nghi ngờ, cho đến khi anh mở giao diện nghề nghiệp chuyên gia thẻ kiếm ra.

...

Tên nghề nghiệp: Chuyên gia thẻ kiếm

Độ khó tu luyện: Cực khó.

Phân loại nghề nghiệp: Nghề nghiệp chiến đấu.

Yêu cầu tu luyện: Thiên phú kiếm đạo đỉnh cao, thiên phú chế tạo thẻ bài đỉnh cao, tài nguyên đỉnh cao.

Nền tảng nhập môn: Một sao nắm vững xếp lớp, một sao nắm vững đường vân kiếm khí (Nếu thất bại, xin nhanh chóng đổi nghề nghiệp khác tu luyện lại).

Lời bình về nghề nghiệp: Nghề nghiệp này cần lượng tài nguyên vô cùng lớn, giai đoạn đầu, giai đoạn giữa, giai đoạn sau đều đòi hỏi sự đầu tư cực lớn, tỷ lệ hiệu suất giá cực thấp, không khuyến khích người thường chọn.

- ---

Lục Minh: "..."

Được rồi.

Yêu cầu về nghề nghiệp này quả nhiên đã tăng lên.

Đừng nói đến ba yêu cầu kinh người kia, xếp lớp một sao, đường vân kiếm khí một sao đều có cả...

Chết tiệt!

Người có thể chuyển nghề thành công chỉ có quỷ!

Ngay cả anh cũng không làm được, được chứ?!

Hơn nữa, lần đầu tiên anh thấy trong phần yêu cầu nền tảng có thêm dấu ngoặc cảnh cáo - Nếu thất bại, xin nhanh chóng thay đổi nghề nghiệp tu luyện lại.

Cúp điện thoại, Lục Minh vẫn chưa hoàn hồn lại.

Thế là anh đã trở thành một nghề nghiệp mới một cách chẳng hiểu ra sao?

Chuyên gia thẻ kiếm.

Nghe có vẻ...

Hình như cũng rất ngầu.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện