Editor: Nguyetmai
Thành phố Thanh Minh.
Cửa hàng.
Lục Minh đang nghiên cứu vấn đề phẩm chất năng lượng.
Trước giờ vẫn luôn ở giai đoạn một sao đến ba sao, không hề có khái niệm về bốn sao trở lên nên anh chẳng bao giờ cân nhắc về chuyện này. Sau khi tìm hiểu một khía cạnh từ chỗ Cao Tiểu Tinh, anh khẳng định, vấn đề tiêu hao lượng lớn năng lượng lần này rất có thể được tạo thành từ nguyên nhân năng lượng có phẩm chất thấp!
Phẩm chất...
Đó là một từ ngữ ít dùng.
Ít nhất, từ lúc Lục Minh tu luyện cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe thấy ai nhắc đến nó.
Nhưng chuyện này rất bình thường, nó chẳng khác nào khi đi học tiểu học chưa từng nghe qua vi tích phân vậy, trước khi có được thực lực tương ứng, thử hỏi có mấy ai học đến?!
Không tin anh thử hỏi Tiểu Bạch mà xem.
"Tiểu Bạch."
Lục Minh đột nhiên hỏi: "Em có biết phẩm chất năng lượng không?"
"Biết ạ."
Tiểu Bạch trả lời một cách nghiêm túc: "Bốn sao trở lên, muốn nâng cao thực lực, chỉ đơn thuần nâng cao số lượng thì không ổn, bắt buộc phải năng cao phẩm chất năng lượng mới được!"
"Phẩm chất năng lượng tăng lên, uy lực cũng sẽ tăng lên, cảnh giới cũng sẽ nâng cao!"
"Sau khi đột phá ba sao đỉnh cao chính là bốn sao sơ cấp, sau đó có thể nâng cấp lên trung cấp, cao cấp nhờ tôi luyện và tu luyện."
"..."
Sắc mặt Lục Minh không thay đổi.
Ồ.
Thì ra Tiểu Bạch biết...
"Không, không đúng sao?"
Tiểu Bạch cảm thấy ngượng ngùng.
Cô bé biết, chắc chắn là sư phụ đang kiểm tra tình hình học tập nắm vững kiến thức của mình. Cô bé đã biết chuyện phẩm chất năng lượng từ lâu rồi.
Hình như... là lúc lên mười?
Ôi.
Sắc mặt sư phụ có hơi khó coi, hình như không hài lòng lắm...
Vì thế Tiểu Bạch suy nghĩ một cách nghiêm túc. Hình như lúc lên tám, cô bé có thấy chuyện này được nhắc đến trong một cuốn truyện ký, thế là lại tiếp tục nói.
"Thông thường, muốn thi triển năng lực tương ứng thì bắt buộc phải có cảnh giới tương đồng hoặc năng lượng cao hơn mới được."
"Nếu sử dụng năng lượng thấp hơn…sẽ xuất hiện "Hiệu ứng cưỡng ép chuyển hóa", dẫn đến lượng lớn năng lượng thấp bị ép tiêu hao, chuyển hóa thành năng lượng cao!"
"Sự tiêu hao sẽ càng mãnh liệt hơn."
"…"
Lục Minh nhìn trời
Ồ.
Thì ra Tiểu Bạch cũng biết điều này…
Xã hội hiểm ác!
Các người có từng cân nhắc đến tuổi thơ của đám nhóc không?!
Tuổi thơ chẳng phải nên ăn uống, chơi bời vui vẻ sao? Học những thứ này có ích lợi gì chứ? Các người có cân nhắc đến cảm nhận của người lớn không?!
Chua xót!
"Em, em chỉ biết có vậy thôi."
Tiểu Bạch nói một cách ngượng ngùng.
"Giỏi lắm."
Lục Minh trầm giọng nói: "Việc tu luyện phải nỗ lực, nhưng kiến thức cơ bản cũng không thể xem nhẹ."
"Dạ vâng ạ."
Tiểu Bạch ngoan ngoãn đáp.
Hi hi, cô bé đoán đúng rồi, sư phụ đang kiểm tra kiến thức của mình đó.
Ừm...
Lục Minh mỉm cười rồi kêu Tiểu Bạch đi đọc sách. Lúc này, anh lén đi tìm kiếm kiến thức liên quan đến phẩm chất năng lượng, đại khái không khác Tiểu Bạch nói là mấy.
Kỹ năng của giai đoạn nào tương ứng với năng lượng giai đoạn đó!
Kỹ năng bốn sao sơ cấp? Phải có năng lượng bốn sao sơ cấp!
Kỹ năng bốn sao cao cấp? Phải có năng lượng bốn sao cao cấp!
Đương nhiên, ở đây đang chỉ kỹ năng có uy lực cố định.
Còn rất nhiều năng lực có uy lực không cố định, ví dụ như Côn... Về căn bản, nó tiêu hao bao nhiêu năng lượng thì sẽ giải phóng bấy nhiêu uy lực, chuyện này phải tùy duyên.
Mà thẻ thoi mây bốn sao mà Lục Minh thi triển lại chính là kỹ năng có uy lực cố định tiêu chuẩn!
Vì vậy phẩm chất năng lượng không đủ thì phải làm sao?
Bù bằng số lượng!
Phẩm chất năng lượng trong thẻ năng lượng cơ bản thấp nhất là năng lượng cơ bản nhất. Nếu ép nó chuyển hóa thành năng lượng bốn sao sẽ dẫn đến tiêu hao gấp mười lần!
Do đó mới có sự tiêu hao đáng sợ lên đến một trăm nghìn!
Thì ra là thế.
Lục Minh đã hiểu hoàn toàn.
"Xem ra…sau này phải chuẩn bị thẻ năng lượng bốn sao rồi."
Lục Minh cảm thán.
Có điều, muốn mua thẻ năng lượng bốn sao cũng đâu dễ dàng đến vậy.
Thẻ năng lượng bốn sao là một khái niệm đặc biệt!
Thẻ năng lượng một sao, hai sao, ba sao thuộc về thẻ cơ bản, chỉ khác nhau ở giá trị năng lượng, năng lượng thông dụng, cũng là thẻ năng lượng được lưu truyền rộng rãi nhất hiện nay!
Bởi vì trên thế giới có nhiều người tu luyện giai đoạn này nhất...
Từ bốn sao trở lên? Đã thuộc cấp bậc kẻ mạnh rồi.
Vậy nên, rất nhiều nơi vùng sâu vùng xa không bán thẻ năng lượng bốn sao!
Ví dụ... thành phố Thanh Minh!
Nơi này, dù có để thẻ năng lượng bốn sao lên kệ bán thì chỉ có thể bán cho ai?
Hội trưởng của các hiệp hội lớn ư?
Cũng có một chút.
Thẻ năng lượng một sao, hai sao, ba sao thuộc dòng hàng hóa lưu thông.
Thẻ năng lượng bốn sao thì sao?
Nó đã thuộc thể loại thẻ bài chế tạo có độ khó cao!
Giá cả đắt đỏ!
Đối với rất nhiều người, có lẽ đều sẽ dùng làm con bài chưa lật!
Nói cách khác, giá của thẻ năng lượng bốn sao không thua kém thẻ bài bốn sao thông thường...
Tại sao?
Bởi vì ở trong game, đây chính là đạo cụ hồi máu.
Chớp mắt đã đầy máu!
Không đắt mà được à?
Tự mình làm ư?
Càng tốn sức hơn!
Mặc dù thẻ năng lượng bốn sao đắt, nhưng giá thành cũng rất cao. Dù sao, chỉ riêng việc chế tạo thẻ năng lượng thì bản thân chuyên gia chế tạo thẻ bài chính là máy chuyển hóa năng lượng!
Huống hồ, hiện tại Lục Minh cũng không làm được...
Phẩm chất năng lượng của anh quá thấp!
"Phẩm chất năng lượng…"
Lục Minh vò đầu, cảm thấy đau nhức.
Thảo nào...
Thảo nào anh rất ít khi thấy có người dùng thẻ bài đè chết người!
Cho dù là người tu luyện được gọi là đại gia, thông thường ba sao dùng cách này đánh người tương đối nhiều, nhưng khi đến giai đoạn bốn sao, năm sao thì không còn nhiều nữa rồi...
Lục Minh gặp nhiều người tu luyện bốn sao, năm sao, sáu sao như vậy...
Tại sao lại không có thẻ năng lượng?
Bởi vì đắt!
Vì vậy cho dù người bình thường có thẻ bài bốn sao cũng sẽ dùng làm con bài chưa lật!
Thời khắc mấu chốt, bùng nổ tuyệt đối!
Dù sao đi nữa, năng lượng bốn sao cũng không giống như một sao, hai sao, ba sao, có thể lấy trực tiếp từ mỏ năng lượng! Nếu không Phạm Trạch đã sớm lên siêu thần rồi, đâu đến nỗi mới chỉ là bốn sao đỉnh cao chứ?!
"Thì ra là thế."
Lục Minh cũng coi như đã hiểu hẳn rồi.
Anh đang dần bước vào giai đoạn bốn sao, nhu cầu đối với thẻ bốn sao cũng sẽ ngày càng lớn.
Thẻ bài bốn sao...
Lục Minh tìm kiếm một cách rất nghiêm túc.
Giá của thẻ bài bốn sao đắt hơn thẻ ba sao rất nhiều, nhưng dù sao cũng rẻ hơn ép chuyển hóa tiêu hao gấp mười lần...
Có điều, anh đã nhanh chóng nhìn thấy một câu nói.
"Hội viên Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài có thể ưu tiên mua trong hiệp hội."
Hiệp hội cũng có ư?
Anh mở trang Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài và kinh ngạc phát hiện, không ngờ điểm của hiệp hội lại có thể dùng để đổi thẻ năng lượng bốn sao, hai nghìn điểm đổi được một tấm thẻ!
Giá này được đấy!
Hai mắt Lục Minh phát sáng.
Quả nhiên hiệp hội vẫn có ích...
Ưu đãi hội viên thật tuyệt!
Thấy điểm của mình còn rất nhiều, anh mạnh dạn vung tay, trực tiếp đổi toàn bộ. Như vậy trong khoảng thời gian ngắn, chắc anh sẽ không bị thiếu thẻ năng lượng bốn sao.
...
Mà giờ khắc này, Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài.
Trương Dương vừa về đến hiệp hội, nhìn thấy giao diện đổi điểm rỗng tuếch mà ngơ ngác.
Thẻ năng lượng bốn sao đâu?!
Mợ nó!
Ông nhớ hôm qua vẫn còn mấy chục tấm trong kho cơ mà nhỉ? Bình thường chỉ có mấy hội trưởng bọn họ sử dụng, sao có thể dùng hết rồi nhỉ? Chẳng lẽ...
Có người lấy ra bán rồi?!
Nghĩ tới đây, sắc mặt của Trương Dương khó coi.
Thẻ bài của Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài chính là ưu đãi dành cho hội viên đó!
Muốn có nhiều hơn ư?
Tích lũy nhiều điểm cống hiến hơn là được!
Anh có thể sử dụng, nhưng tuyệt đối không được phép đem đi bán!
Đặc biệt là...
Kiểu bán sỉ như vậy!
"Điều tra!"
"Điều tra cho tôi!"
"Tôi muốn xem thử tên nào dám làm chuyện này!"
Trương Dương cười lạnh lùng.
Kết quả điều tra nhanh chóng được đưa ra, cả Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài trở nên lặng ngắt như tờ.
"Lục Minh..."
Trương Dương thở dài thườn thượt.
"Cho dù hiện nay cậu ta có đôi chút danh tiếng, nhưng cũng đâu thể làm ra chuyện như vậy chứ?"
Một phó hội trưởng nhỏ giọng nói.
"…"
Trương Dương liếc nhìn ông ta: "Quy tắc của hiệp hội là gì?"
"Không được phép bán ra ngoài."
Phó hội trưởng kia nói.
"Anh cho rằng Lục Minh sẽ bán đi chắc?"
Trương Dương thở dài.
Lúc này phó hội trưởng mới hoàn hồn.
Nếu là người khác, một lần mua nhiều thẻ bài như vậy thì chỉ có thể bán ra ngoài hoặc bán lậu, nhưng duy chỉ có Lục Minh, cách sử dụng thẻ năng lượng của tên này thật là...
Không biết xấu hổ!
"Tôi cho rằng, do cho Lục Minh nhiều điểm quá đó mà…"
Một phó hội trưởng đau đầu.
Thật sự.
Một trăm nghìn điểm đúng là quá kinh khủng!
Điểm của hiệp hội quý giá đến mức nào, làm gì có ai một lần được cộng những một trăm nghìn chứ! Sau đó thì sao? Để cho Lục Minh trực tiếp bao trọn gói hai phân hội Thanh Minh và Trùng Dương!
Khiến hai hiệp hội liên tiếp phục vụ anh mấy ngày liền!
Mặc dù là hai hiệp hội tranh đấu, nhưng nếu không có số lượng điểm khổng lồ của Lục Minh chống đỡ, chắc chỉ cần đi hỏi một hai thầy giáo là điểm đã hết sạch rồi đấy biết không!
Bà mợ nó!
Chỗ này không phải vũ trường!
Bọn họ cũng không phải gái bao!
Bao cái gì mà bao?
Anh đã thấy ai bao sạch Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài chưa?
Anh đã thấy ai đồng thời bao sạch các tiền bối chuyên gia chế tạo thẻ bài qua đêm bao giờ chưa?
Lục Minh làm được rồi.
"Ế."
Trương Dương lộ rõ vẻ khó xử: "Chắc là, tôi viết báo cáo hay quá đấy mà?
Không còn cách nào.
Phân hội Thanh Minh của họ vẫn luôn không có danh tiếng.
Lần này khó khăn lắm mới gặp được chuyện lớn như vậy, vừa là làn sóng thú dữ, vừa là thiên tài siêu cấp ra tay giải quyết, đương nhiên ông
ta phải chém gió chút mới được chứ.
Vì vậy sau khi các báo cáo mới toanh được cho ra lò, Trương Dương lại tiến hành "thêm mắm muối một chút", sau đó kết quả chính là như vậy đây.
"Kệ đi."
"Kêu họ lại chế tạo thêm một ít đi."
"Tiện thể cho thêm quy tắc, chỉ có bốn sao trở lên mới được phép mua! Ba sao đỉnh cao nếu muốn có thẻ năng lượng bốn sao thì phải xin mua trước một tuần…"
"Chỉ có thể làm vậy thôi."
...
"Hiệp hội thật rộng lượng."
Lục Minh dùng một hơi hết sạch điểm.
Tinh thần sảng khoái.
Chuyện phẩm chất năng lượng tạm thời đã giải quyết xong rồi.
Có những tấm thẻ năng lượng này và mỏ năng lượng cỡ nhỏ, Lục Minh nghĩ trong một khoảng thời gian tới, chắc anh sẽ không cần lo chuyện năng lượng nữa.
Sau đó... chính là kết quả của lần kiểm tra này!
Mặc dù anh đã bất cẩn diệt sạch nhóm người áo đen, làm sập phủ đệ của Phạm Trạch, nhưng căn cứ vào kinh nghiệm kiểm tra thẻ bài lúc trước, lần này cũng chỉ là tai nạn nhỏ mà thôi.
Ưm...
Vẫn may, vẫn may.
Tóm lại, thẻ thoi mây bốn sao đã kiểm tra thành công!
1. Hiệu quả thí nghiệm: Lấy được trung tâm hoặc tinh hạch của kẻ địch, có thể cất vào biển ý thức.
2. Giới hạn cao nhất của thí nghiệm: Năm sao!
Sáu sao...
Chưa thử.
Cũng không thể thử.
3. Có thể phòng thủ không: Không biết.
4. Có thể bị hóa giải không: Không biết.
Bởi vì Lục Minh ra tay với năm sao trong cơn chấn động quy mô lớn, vì vậy năm sao có thể đỡ được một cách dễ dàng không thật sự anh cũng không hề hay biết...
5. Trung tâm có thể được tìm lại không: Có.
Theo như tình trạng của bạn Phạm Trạch, trung tâm nghề nghiệp đã bị anh lấy đi vẫn có thể điều khiển tự hủy, điều đó đủ để chứng minh trung tâm có thể tìm lại được!
...
Nếu là kiếm thai thì sao?!
Nếu không để trong biển ý thức, e là kiếm tu vừa nghĩ thôi, kiếm thai cũng có thể giết người rồi nhỉ?
Người ta vốn là điều khiển tầm xa, anh mang đi thì sao chứ?!
Còn về thú dữ?
Nuốt xuống thì gần như cũng quay về rồi.
Hoạt bát hơn!
Cũng có nghĩa là... về bản chất, trung tâm nghề nghiệp bị lấy đi cũng không có bất kỳ thương tổn nào đối với năng lực! (Ngoài những nghề nghiệp tôi luyện trung tâm đặc biệt như chiến sĩ năng lượng.)
Vì thế phải cắt đứt trung tâm!
Chỉ như vậy mới có thể làm cho đối phương tạm thời mất đi sức chiến đấu!
Đương nhiên, về việc ở trong biển ý thức có tìm lại được không thì không biết...
Lúc đó, những người vừa bị Lục Minh lấy đi trung tâm nghề nghiệp chưa kịp phản ứng thì đã bị ánh sáng bao phủ, trực tiếp nổ chết...
Lấy đâu ra cơ hội tìm về?
Điều này chỉ có thể chờ sau này có cơ hội thì thử sau.
6. Trung tâm có bị ngăn cách không: Không biết.
Đây chính là toàn bộ kết quả kiểm tra.
Nhưng lúc này, Lục Minh mới nhớ tới một việc - Mục đích ban đầu chế tạo ra tấm thẻ bài này là bởi vì thiếu một tấm thẻ chạy trốn mà…
Kết quả thì sao?!
Lại cho ra một tấm thẻ bài kỳ quái!
Thật sự.
Anh chỉ cần một tấm thẻ bài chạy trốn thôi mà…
Khi đối mặt với cao thủ năm sao, nó có thể giúp anh chạy trốn, chứ không phải đi trộm trung tâm nghề nghiệp nhà người ta... Nếu có trộm đi thì không nói làm gì…
Nếu bị phát hiện, chẳng phải sẽ rất xấu hổ sao?
Xin tha cũng không được.
"Bỏ đi."
Lục Minh thở dài.
Việc đã đến nước này, còn có thể làm gì nữa?
Xem ra ông trời đã định sẵn anh không có duyên với kiểu thẻ bài chạy trốn này rồi.
Tấm thẻ tiếp theo...
Lục Minh nhìn tiến độ của thẻ phần mộ bốn sao, vẫn còn một đoạn đường rất dài, tạm thời cũng không gấp lắm, hơn nữa, thẻ thoi mây bốn sao hoàn toàn có thể dùng làm thẻ tu luyện mới!
Dù là độ khó chế tạo hay mức độ phức tạp thì nó đều vượt xa thẻ ánh trăng.
Hiệu suất... lại được nâng cao!
Đương nhiên cuối cùng vẫn phải giao nhiệm vụ nặng nề này cho thẻ gốc.
Thứ Lục Minh phải học rất nhiều, chuyện linh thể vẫn chưa nghiên cứu rõ, nhỡ Tiểu Nghiêm bỗng nhiên nói, sư phụ, em đã hoàn thành giai đoạn thứ ba rồi...
Sẽ khó xử biết mấy?
Vì vậy Lục Minh phải nhanh chóng làm ra giai đoạn thứ tư của chuyên gia thẻ kiếm!
Thế là cuộc sống của anh tạm thời trở lại bình thường.
Hàng ngày anh đều cố gắng đọc sách cùng Tiểu Bạch, cố gắng bù đắp đủ các kiến thức, linh thể, kỹ thuật chế tạo bốn sao, ngày tháng trôi qua rất suôn sẻ, dù sao anh cũng không cần tự mình tu luyện…
Xẹt!
Xẹt!
Trong góc phòng, hai thẻ gốc không ngừng phát sáng.
"Cuộc đời tươi đẹp quá mà."
Lục Minh rất vui mừng.
Nhưng anh đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, lại nhìn hai thẻ gốc, không có vấn đề gì mà nhỉ, hàng ngày chúng đều phát sáng ở góc tường…
Hả?
Đợi đã?
Lục Minh đã phát hiện ra, không đúng!
Bình thường, hai tên này cứ sáp lại cùng nhau phát sáng. Bây giờ sao một tên ở góc phòng bên trái, một tên ở góc phòng bên phải vậy nhỉ? Có một cảm giác có chết cũng không bao giờ qua lại với nhau?!
Ngạc nhiên nhỉ.
Thẻ gốc cũng biết giận nhau ư?
"Mày lại bắt nạt người ta rồi hả?"
Lục Minh kéo thẻ gốc ra đánh cho một trận no đòn.
???
Vẻ mặt của thẻ gốc ngơ ngác.
Ông đây ngầu như vậy, cần gì phải bắt nạt một đứa trẻ chứ?!
"Thật sự không phải mày ư?"
Lục Minh rất hoài nghi.
"Không phải tôi!"
Thẻ gốc truyền ý niệm ra một cách rõ ràng.
Thật không?
Lục Minh hoài nghi liếc mắt nhìn nó, sau đó anh gọi Tiểu Bạch đến, kêu cô bé hỏi thử.
"Dạ."
Tiểu Bạch đi đến góc phòng tìm thẻ gốc của mình để bàn chuyện cuộc đời. Một lát sau, biểu cảm của cô bé có chút kỳ lạ, đi qua nói: "Ờm, sư phụ, em hỏi xong rồi."
"Chuyện gì thế?"
Lục Minh hiếu kỳ.
"À…"
Tiểu Bạch có chút ngượng ngùng: "Nó nói… trên người thẻ gốc của anh có nhiều hình xăm quá… Nhìn không giống thẻ tử tế… Trông xã hội đen quá… Không muốn bị nó làm hư…"
???
Vẻ mặt của Lục Minh ngơ ngác.
Hình xăm?!
Trời ơi, thẻ gốc còn có hình xăm ư? Sau đó vừa quay đầu, anh lập tức nhìn thấy vết nứt tia chớp trên thẻ gốc...
Ồ.
Thì ra là cái này… Mợ nó! Ai nói với mày đây là hình xăm hả?
"…"
Tâm trạng của thẻ gốc Lục Minh suy sụp.
Ngươi mới có hình xăm ý!
Cả nhà ngươi đều có hình xăm!
Ông đây là linh thẻ dễ lắm chắc, thế mà bị cả nhà các người ức hiếp!
Vô cùng ấm ức.