Thành phố Thanh Minh.
Trương Uy đang nghe điện thoại, có người gọi điện báo cảnh sát.
"À ừm."
"Xin hỏi, anh đã nghe nói đến một đàn trâu từ trên trời rơi xuống bao giờ chưa?"
Khuôn mặt của Trương Uy không chút biểu cảm nào.
Anh ta thật sự muốn oánh chết đám người ở khu thành cũ kia.
Suốt ngày gây chuyện thị phi chưa tính, hằng ngày còn báo cảnh sát giả! Vụ này nghe còn tạm, vừa rồi có cú điện thoại gọi đến báo cảnh sát với nội dung là...
Tập kích trên không!
Có tập kích trên không ở khu thành cũ!
Con m* nó.
Cái nơi rách nát đó mà có người tập kích trên không à?
Bộp!
Trương Uy cúp điện thoại.
"Đã điều tra chưa?"
Anh ta nhìn về phía người kết nối cuộc gọi bên cạnh mình.
"Ừm."
Người kết nối cuộc gọi gật đầu: "Không kiểm tra được là có tập kích trên không, xung quanh thành phố Thanh Minh cũng không có lực lượng vũ trang nào có quy mô như thế, khả năng là chính bọn họ nội chiến..."
"Đám người cặn bã này."
"Lần sau nhận được điện thoại của bọn họ cúp thẳng luôn."
Trương Uy bĩu môi: "Mặc bọn họ chó cắn chó đi."
"Ừm."
Người kết nối cuộc gọi cười khẽ.
"Đi."
"Gần đây ga giường ở khách sạn bên cạnh lại thay đổi, anh dẫn em đi nghiên cứu thử..."
"..."
Mà giờ phút này.
Tại khu thành cũ.
"Kết thúc rồi à?"
Lục Minh nhìn từ xa.
Qua sự nghiên cứu cẩn thận của anh, thẻ bay lượn + thẻ kéo dài thời gian + thẻ phá hủy, cuối cùng biến thành đàn trâu đột kích trên không, dường như sức mạnh đã lớn hơn ban đầu gấp mấy lần!
Ừm, sức mạnh này coi như chạm được đến ngưỡng ba sao.
Còn kết quả thì...
Lục Minh không cần nhìn cũng biết.
Với sức mạnh như vậy, cho dù là Phó Hồng Danh cũng không thể sống sót được.
Có điều.
Vì để phòng ngừa sơ suất, anh vẫn chờ đám trâu kia kết thúc, tận mắt nhìn thấy toàn bộ khu biệt thự sụp đổ với những hố sâu trải đầy trên mặt đất.
Giả gái?
Bao nuôi?
Ha ha, đây chính là cái giá phải trả vì khiêu khích anh.
Lục Minh trông rất bình tĩnh, từ hôm nay trở đi, bang Cá Mập sẽ biến mất trên thế giới này.
Đứng dậy.
Anh bước xuống từ tòa nhà này, đi ra ngoại thành.
Rất nhiều người đều ra ngoài vây xem trận tập kích kinh khủng này, đằng kia đã bu đầy người. Phía Lục Minh lại ngoài phạm vi, dễ dàng đi ra ngoài.
Chỉ là.
Ngay lúc anh sắp sửa rời khỏi đó.
Vù...
Một vệt sáng bùng nổ trên không.
Giữa bầu trời.
Lại xuất hiện một con mắt cực kì to.
Con mắt như đang di chuyển.
Ánh mắt nghiêm nghị quét qua toàn thành, cuối cùng rơi vào trên người Lục Minh.
"???"
Sắc mặt Lục Minh thay đổi hẳn.
Chết tiệt!
Đây là cái thứ năng lực quỷ quái gì vậy?!
Anh đã từng lật xem kho thẻ bài cấp thấp, tự nhận là hiểu biết tất cả các năng lực của các ngành nghề lớn, các năng lực được phong ấn và trang bị từ một sao đến ba sao, nhưng mà năng lực này...
Bất kể khoảng cách!
Bất kể quy tắc!
Trực tiếp nhắm thẳng vào mình?
Đây không phải ba sao, đây là năng lực bốn sao trở lên!
Năng lực này...
Sao lại xuất hiện tại nơi khỉ ho cò gáy này?
Gặp phải bốn sao là lẽ gì chứ?
Tỷ lệ xảy ra chuyện này còn ít hơn cả việc đang trên đường đi làm bị máy bay rơi xuống đập chết! Phải biết rằng, nhóm người mạnh nhất thành phố Thanh Minh cũng chỉ bốn sao mà thôi!
Lục Minh lạnh run cả người.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Không!
Không phải bốn sao!
Lục Minh nhanh chóng phản ứng lại, nếu quả thật là người tu luyện bốn sao, biệt thự căn bản không thể bị phá hủy! Vì thế, thứ bốn sao này chắc hẳn chỉ là một tấm thẻ bài!
Có điều...
Cho dù là vậy, anh cũng không thể ứng phó được.
Người tu luyện có vốn để dùng thẻ bài bốn sao, nếu không có thực lực bốn sao thì cũng là người tu luyện đập tiền, người tầm thường tuyệt đối không thể đối kháng được!
"Đi ngay thôi."
Lục Minh không chút do dự.
Anh lập tức rời đi, chạy ra ngoại thành.
Nhưng ánh mắt quỷ quái kia kiên quyết tập trung vào anh, khiến anh không có chỗ để trốn, năng lực ở cấp bậc này vốn không phải thứ anh có thể ứng phó.
Rất nhanh.
Khi anh đến biên giới khu thành cũ, anh nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.
"Là các người."
Lục Minh hơi ngạc nhiên.
Bởi vì kẻ xuất hiện trước mặt anh vẫn là những người của bang Cá Mập!
Những người này...
Không phải vừa nãy đã chết rồi sao?!
Kiểu đột kích trên không cấp bậc đó căn bản không thể có người sống sót! Nhất là những người tu luyện hai sao và một sao thực lực thấp kém này!
Có điều.
Ánh mắt Lục Minh nhanh chóng nhìn vào một người trẻ tuổi sau lưng bọn họ.
Sắc mặt tái nhợt.
Có phần chật vật.
Có điều...
Trong tay anh ta cầm tấm thẻ bài lóe ra ánh mắt kia.
"Thẻ bài bốn sao!"
Lục Minh khẽ nói.
Vì thế, người đó đã cứu bọn họ hả?
Cũng đúng.
Có thể thi triển loại thẻ bài thăm dò đương nhiên cũng có loại thẻ bài bốn sao phòng ngự! Anh tỉ mỉ bày kế tập kích trên không lại bị người này ngăn cản!
Không hổ là người tu luyện đập tiền!
"Tôi rất tức giận."
Vương Hiên tỏ vẻ thờ ơ.
Suýt nữa...
Suýt nữa anh ta đã chết!
Nếu anh ta không khởi động thẻ bài cha đưa đúng lúc thì đã chết ngắc rồi!
"Chiến tranh bang phái giữa các người không nên liên lụy tới tôi, nếu dính phải thì chết đi."
Vương Hiên thờ ơ.
"Vây cậu ta lại."
Một đám người vây quanh Lục Minh.
Bang chủ trọc đầu của bang Cá Mập trông rất dữ tợn.
Mấy người bọn họ mới thật sự hoảng sợ, bởi vì trong giây phút đó, bọn họ đã cảm nhận được sự kinh khủng của cái chết chân chính! Nếu lớp bảo vệ của Vương Hiên nhỏ đi một tí...
Bọn họ đã thật sự ngỏm củ tỏi rồi!
Nhưng...
Lớp bảo vệ của Vương Hiên dù sao cũng bảo vệ anh ta là chính, không thể bao trùm toàn bộ biệt thự, nên những khu vực khác đã hóa thành phế tích!
Bang Cá Mập bọn họ vẫn có hơn một nửa người chết và bị thương, chỉ còn lại những người trước mắt này.
Tổn thất nặng nề.
Mà tất cả đều do thằng nhãi chết tiệt trước mắt này!
"Mày là người của bang Cá Mập Treo?"
Phạm Nhị Nham lạnh giọng hỏi.
"Ngoại trừ chúng nó còn có thể là ai?"
Bang chủ đầu trọc khoát khoát tay: "Không sao, nếu mày dã dám hống hách tập kích chúng ta như thế, hẳn đã chuẩn bị liều chết rồi hả..."
"Dần chết nó!"
"Vứt xác nó vào cửa bang Cá Mập Treo!"
Bang chủ đầu trọc hạ lệnh.
Lục Minh: "..."
Ác thật!
Quả nhiên là khu thành cũ chuyên giết người phóng hỏa!
Thẻ phá hủy!
Lục Minh không chút do dự tung ra một tấm thẻ phá hủy.
Đùng!
Đàn trâu xuất hiện.
"Nực cười."
Bang chủ đầu trọc kia cười gằn một tiếng, bắt đầu khởi động năng lượng toàn thân, lại chủ động tiến lên.
"Cú đấm quyền anh!"
Đùng!
Một vệt sáng bùng nổ trong tay.
Năng lượng cực mạnh bùng ra, nổ tung đám trâu rừng đang hung hãn xông tới
kia, thể hiện sức mạnh cực kì to lớn, thậm chí năng lượng còn dư đánh cả đến người Lục Minh.
Phụt!
Miệng Lục Minh phun ra máu tươi.
"Khụ khụ."
Anh hục hặc ho một tiếng, xoa xoa ngực, ngay cả thứ sức mạnh tràn ra này cũng không thể chịu nổi sao...
Người này.
Thật mạnh!
"Thực lực chỉ có thế thôi sao?"
Bang chủ đầu trọc cười độc ác: "Vậy thì chết đi!"
"Lên cho tôi!"
Đùng!
Một đám người thi nhau xông lên.
Chỉ là...
"Cần gì chứ?"
Lục Minh thở dài thật sâu.
Là một kẻ rách nát, anh dám đến một nơi nguy hiểm thế này, đương nhiên đã có chuẩn bị, chỉ là, không phải vạn bất đắc dĩ, anh không muốn dùng cách này.
"Đây là do các người ép tôi đó..."
Lục Minh tự lẩm bẩm.
Trong tay anh, từng tấm thẻ bài được bắn ra.
Bao vây?
Ha ha.
Vậy để xem ai bao vây ai đã!
Mà những người của bang Cá Mập còn chưa hiểu câu "ép tôi" mà Lục Minh nói có ý gì, đã thấy một đàn trâu rừng quen thuộc xuất hiện.
Bùm!
Một đám người chen chúc xông vào.
Bọn họ đã không cho Lục Minh thời gian để do dự, nên Lục Minh cũng không hề do dự mà kích hoạt thẻ bài, tung toàn bộ những tấm thẻ phá hủy kia ra.
Dùng bao nhiêu tấm?
Ừm...
Bên ngoài có một người tu luyện ba sao nữa!
Cho nên...
Vèo!
Vèo!
Vèo!
Tay phải của Lục Minh chuyển động điên cuồng, từng tấm thẻ năng lượng tiêu tan, từng tấm thẻ phá hủy được tung ra.
Ùm...
Từng đàn trâu rừng dũng mãnh xuất hiện, toàn thân chứa đầy năng lượng, lấp đầy không gian xung quanh. Toàn bộ khoảng trống quanh đó đã bị đàn trâu bao phủ!
Một trăm con, một nghìn con, mười nghìn con...
Dần dần, những con trâu này không chỉ chiếm đóng tất cả không gian, mà còn che khuất tầm nhìn của tất cả mọi người, thậm chí ngay cả những nơi ở xa hơn nữa cũng chiếm đóng toàn bộ!
Trâu!
Trâu!
Cơ man toàn trâu!
Trong tầm mắt của bọn họ, tất cả những gì có thể nhìn thấy đều là trâu!
Chuyện này, chuyện này...
Mọi người toát mồ hôi hột.
Lấy căn phòng nhỏ làm trung tâm nhìn ra xung quanh, vốn là bọn họ bao vây Lục Minh, nhưng bây giờ, bọn họ lại bị đàn trâu đông đúc chen đầy!
Không hề có chút khe hở nào!
Bên trong căn phòng nhỏ.
Lục Minh tự lẩm bẩm: "Bây giờ là các người bị tôi bao vây..."
Phút giây ấy cả thế giới tựa như tĩnh lặng.
Một giây tiếp theo...
Đùng!
Đàn trâu phi thẳng tới!
"Chạy!"
Sắc mặt mọi người thay đổi hẳn.
Mặc kệ mày là hai sao, ba sao gì đó, trước mặt đàn trâu này đều không có nghĩa lý gì.
Đậu móa mày!
Thế này cũng nhiều quá rồi đấy?!
Đàn này nhiều hơn đàn trâu đột kích trên không đâu chỉ mười lần!
Đùng!
Đàn trâu xông tới tập kích.
Chỉ để lại tiếng kêu vang đầy trời.
Một số người ban đầu định trốn vào tòa nhà dân cư gần đấy, sau đó hoảng sợ phát hiện ra, tòa nhà dân cư bị chấn động mà sụp đổ, biến thành một vùng phế tích.
Tòa nhà cao tầng?
Đổ nát!
Nhà dân?
Đổ nát!
Căn bản không có chỗ để trốn!
Dù mày trốn đến chỗ nào, đều sẽ bị đàn trâu trực tiếp phá hủy.
Biện pháp duy nhất...
Chỉ có chạy!
Chạy nhanh hơn đàn trâu kia!
Bang chủ bang Cá Mập ban đầu còn muốn dẫn theo Vương Hiên cùng chạy, dù sao hắn ta biết rõ thân phận của người này, chỉ là mới chạy chưa được bao lâu, hắn ta đã quăng luôn tên này lại.
Đùa gì thế?
Giữ mạng quan trọng hơn!
Đùng!
Đùng!
Toàn bộ khu thành cũ đều đang rung chuyển.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Những kẻ không rõ chuyện gì đi ra xem thử, sắc mặt cũng thay đổi hẳn.
"Chạy mau!"
"Động đất rồi!"
"Trâu tới rồi!"
Mọi người điên cuồng chạy trốn.
Những căn nhà đáng lẽ phải giải tỏa từ lâu lúc này đều lung lay sắp đổ, những tên trốn trong bóng tối đều hoảng sợ trốn chạy ra ngoài.
Từng tòa nhà bắt đầu đổ nát.
Khu thành cũ dần dần bị khói bụi bao trùm...
Hai trăm tấm thẻ phá hủy!
Một vựa thẻ năng lượng!
Hai mươi nghìn con trâu!
Đây là lần ra tay lớn nhất của Lục Minh từ trước tới nay, ra tay phá hủy một tòa thành cũ.
Sức mạnh này...
Cấp bậc này...
Tên ba sao kia chắc ngoẻo rồi nhỉ?
Đương nhiên.
Anh cũng không định tàn sát cả thành.
Nói thật, thẻ trâu rừng chủ yếu có sức mạnh lớn trong khoảng cách gần, không thể chạy xa được, bọn người của bang Cá Mập kia mới là mục tiêu khai hỏa chính!
Còn xa hơn thì...
Chẳng qua chỉ bị rung chuyển do mấy chục nghìn con trâu cùng nhau giẫm đạp mà thôi.
Những kiến trúc này vốn đã không vững chắc, do chấn động nên đã đổ nát toàn bộ, những tên kia đều là người tu luyện, với mức độ này tuy không chết nhưng khó tránh bị đập vài cái, bị thương nặng chắc cũng không tránh được.
Hai mươi nghìn con trâu đồng thời giẫm đạp là trải nghiệm như thế nào?
Ừm.
Bây giờ anh đã nhìn thấy.
Đùng!
Đùng!
Khi tiếng kêu vang kết thúc, toàn bộ khu thành cũ đã biến thành phế tích. Trong đống khói bụi mù mịt khắp trời, nó tựa như một mảnh đất chết vô cùng thê lương.