Cỗ xe ngựa chở ba người lên trấn, khung cảnh đông đúc ở trấn khiến cho một người chưa bao giờ rời làng như Thu nhi cảm thấy choáng ngợp, tựa như một thế giới mới mở ra trước mắt nàng vậy.Xe ngựa cuối cùng cũng đến trước kỹ viện Thiên Thai, cả ba người bước xuống và nhìn vào.
Triệu phu nhân nhìn Thu nhi mà dặn dò lần nữa.- " Nhớ, phải đứng sát bên ta, không được quên"Thu nhi nuốt nước bọt một cái, nhìn Triệu phu nhân mà gật đầu.
Khi tận mắt nhìn thấy cái kỹ viện Thiên Thai này nàng đã bị khớp.
Kỹ viện trông thật xa hoa, những cô gái bên trong thì ăn mặc sang trọng, còn nàng với bộ đồ nhà quê trông thật thảm hại làm sao.
Triệu phu nhân hướng cửa kỹ viện bước tới, mà Thu nhi lẽo đẽo theo sát phía sau.
Hai tên ma cô gác cổng nhìn thấy hai người tựa như hai mẹ con thì lẩm bẩm.- " lại mẹ con nhà nào tới đánh ghen đây? Phiền phức muốn chết đi được"Kỹ viện là nơi chơi gái, đương nhiên có rất nhiều người có vợ con rồi vẫn vào đây phong lưu, vì thế mà chuyện đánh ghen cũng không ít.
Tên ma cô nghĩ là một vụ đánh ghen như vậy, vốn có kinh nghiệm trong chuyện này nên hắn bật đứng dậy bước tới gằn giọng.- " nơi đây không tiếp đàn bà.
CÚT..."Vừa quát lên một tiếng, hắn vung tay định đẩy người phụ nữ kia ra, chỉ là bàn tay chưa chạm tới người phụ nữ thì " PẶC..." một bàn tay khác đã túm lấy cổ tay hắn.
Tên ma cô cảm nhận bàn tay ấy cứng như sắt, siết chặt tay hắn vững chắc như tảng đá.
Hắn quay sang trừng mắt nhìn người nắm tay mình đe dọa.- " tên tiểu tử nhà ngươi không biết sống chết, muốn gây chuyện ở kỹ viện Thiên Thai? Không đi hỏi trước đây là chỗ nào?"Người hộ vệ của Triệu phu nhân trừng mắt, bàn tay siết chặt hơn khiến tên ma cô đau đớn, hàm răng rít lên tức giận.- " con chó nhà ngươi vào bảo với chủ ngươi rằng có Triệu phu nhân của Triệu gia đến kiếm "Dứt lời vung chân đạp mạnh một phát khiến tên ma cô té ngửa, tạo ra một tiếng động lớn thu hút mọi ánh nhìn.
Tên chăn gái té xuống thì mới hiểu chuyện, nén đau lồm cồm bò dậy mà toe toét cười.- " thì ra là Triệu phu nhân, xin chờ một chút, tiểu nhân vào bẩm báo liền"Tên chăn gái nói xong thì lập tức chạy vào.
Triệu gia là người Hán, mà hộ vệ của Triệu gia đều là người Hán ông mang sang Giao Chỉ.
Như vậy cái tên hộ vệ kia chắc chắn là người Hán, mà chạm đến người Hán thì rất lớn chuyện.
Tên chăn gái chạy vào trong bẩm báo, tú bà nghe vậy thì đành bước ra.
Vừa nhìn thấy Triệu phu nhân, mụ tú bà đã giở giọng ngọt ngào đúng chất một con đĩ mà nói.- " ai da...!thì ra là phu nhân của Triệu gia, ông chủ gánh hát nổi tiếng cả Giao Chỉ này.
Không biết Triệu phu nhân đến đây có chuyện gì? Nếu kiếm Triệu lão gia thì đi chỗ khác, bởi ông ấy không có ở đây "Triệu phu nhân nhíu mày, bà không ưa kỹ viện và cũng không muốn ở lại đây một chút nào, liền trực tiếp vào vấn đề.- " ta không dài dòng với bà.
Có phải bà mấy bữa trước đã bắt một đứa con trai tên là Trần Đú Cần? Ta đến đây là để chuộc người "Lời nói rõ ràng dứt khoát, mụ tú bà khẽ ồ lên một tiếng.
Mụ ta từ từ quay người đi chỗ khác, ánh mắt mắt đầy nghi ngờ mà hỏi.- " ta quả thật có bất một đứa nam man như vậy, nhưng điều đó thì liên quan gì đến phu nhân? Muốn chuộc người, ta nghĩ phu nhân không có tư cách"Triệu phu nhân khẽ nhếch mép, có lẽ bà đã đoán trước được tình huống này rồi.
Bà quay sang nhìn Thu