Người nước Nam là dân tộc đi lên với nền văn minh lúa nước , cho nên việc trồng lúa dường như đã là hơi thở của họ.
Một buổi sáng bình thường ở làng Thạch Thần như bao buổi sáng bình thường khác, người dân bắt đầu ra đồng làm việc.
Ví như gia đình ông Năm thợ rèn làm nghề rèn đúc vẫn có mấy sào ruộng để canh tác , sáng nay ông không đi ra đồng sớm mà ngồi trước cửa nhà mình cùng vợ và con gái.
Bọn họ chăm chú nhìn vào vị khách lạ kia, vị khách lạ phẩy tay gọi cô gái tới ngồi cạnh mình mà nói .- "tiểu cô nương lại đây làm thử cái này xem"Nói xong liền vỗ vào đống kim loại mà hắn đã rèn đúc từ đêm qua.
Thứ kim loại kỳ lạ ấy thực ra chính là một cái công cụ ép nước mía , là loại công cụ dùng sức người mà nghiền nước mía.
Đương nhiên thời đại ấy thì làm gì có điện , thứ máy ép này hoàn toàn chạy bằng tay.
Cả đêm hôm qua Vạn Vân Phong đã chế tạo một cái máy ép nước mía đơn giản.
Hắn đặt một cái bàn thiết kế của máy ép trước nhà ông thợ rèn, ngay sát đường đi.
Tại đây, hắn bắt đầu hướng dẫn vị cô nương nhỏ tuổi kia làm thử.
Cả vợ chồng ông năm cũng chăm chú xem , hắn chỉ vào cỗ máy và bắt đầu hướng dẫn .- " tiểu cô nương, hãy làm như thế này, như thế này"Cây mía rửa sạch đưa vào khe hở rồi bắt đầu quay , dùng sức người mà nghiền ép.
Cây mía bị ép xong chảy nước xuống dưới, lại có hệ thống dẫn ra chảy vào một cái chén để sẵn.
Vị cô nương nhỏ tuổi tuy sức yếu ,nhưng nhờ cái máy ấy đã có thể ép được nước mía thành chén.
Nàng ta nhìn mà thích thú lắm , reo lên .- "công tử, ta làm được rồi ,ta làm được rồi này"Cả vợ chồng ông Năm thợ rèn lẫn Vạn Vân Phong mỉm cười gật đầu , hắn tâm đắc lắm.
Lúc này có một người trong làng đi ra đồng, vừa đi ngang qua hắn đã với tay gọi .- "vị huynh đệ đằng kia , mời vào đây uống thử chén nước mía đã"Hai người nông dân đang vác cuốc đi, nghe người ấy mời chào thì ngạc nhiên.
Lại thấy cả gia đình ông Năm thợ rèn đứng ngó thì càng ngạc nhiên hơn nữa, bọn họ khều nhau đi vào.
Vạn Vân Phong lúc này ép hai chén nước mía đưa lên mời mà nói .- "mời hai vị thưởng thức, cái này ta đãi"Hai người đó nghe mời Vậy thì liền cầm lên uống thử , cả hai đều tròn xoe mắt mà thốt lên.- " ối, ngon quá ! Không ngờ nước mía có thể làm theo cái cách này , thật sự rất tuyệt vời "Vạn Vân Phong lúc nghe họ khen như vậy thì lại mỉm cười gật đầu ,ánh mắt vui vẻ .- "một chén nước mía năm xu ,hai chén một hào "Bọn họ đang uống nước mía , nghe vậy thì khựng lại , quay phắt sang nhìn hắn mà hỏi.- " vị huynh đệ kia , sao vừa mới nói là đãi, bây giờ đã đòi tiền như vậy? Không phải lừa chúng ta ư?"Câu nói này của họ không sai.
Vạn Vân Phong nhìn họ mà cười nhạt , hắn khẽ gật đầu nói.- " hai vị bình tĩnh nghe ta giải thích.
Ta nói một chén năm xu, hai chén một Hào là giá cả của mà ta chuẩn bị mở bán, còn hai chén các vị vừa uống chính là ta đãi không tốn tiền.
Đương nhiên các vị uống là niềm vui của ta, tuyệt không có ý lừa quý vị "Nói xong thì cúi đầu thi lễ một cái.
Bọn họ nghe hắn nói vậy khẽ ồ lên một tiếng, lại nhìn vô chén nước mía uống dở của mình mà gật gù.- " nếu như chén nước mía này với giá 5 xu , thật sự rất là vừa túi tiền.
Ta sẵn sàng bỏ tiền để mua nó, không một chút suy nghĩ "Người kia nghe vậy gật đầu nói .- "phải, ngon thế này năm xu một hào cũng đâu có đắt gì đâu"Nói xong hai người đều đưa chén nước mía lên uống cạn , sau đó đặt chén nước mía xuống , nói một lời cảm ơn lịch sự rồi lại tiếp tục ra đồng.
Vạn Vân Phong nhìn họ đi như vậy, y lúc này quay sang nói với gia đình ông Năm thợ rèn .- "lão bá thấy thế nào ? Nếu như ở đây xây dựng một quán nước bán thứ nước giải khát này.
Giả sử một ngày bán được 100 chén , một chén 5 xu sẽ được 5 đồng, số tiền ấy..."Hắn nói tới đây thì ngập ngừng, lại liếc nhìn gia đình ông Năm.
Vợ chồng ông Năm nghe vậy thì nhìn nhau gật đầu hài lòng lắm.
Năm đồng một ngày là bằng 2 ngày công bình thường ở xứ Giao Chỉ này, mà làm việc có vẻ rất nhẹ nhàng không hề khổ cực.
Không phải là chỉ việc ra ngoài rừng chặt mía và trở về thôi sao ? Điều này đơn giản, có thể lấy một cỗ xe bò mà đi chở mía.
Người dân ở xứ phương nam làm lúa nước nên ai cũng có nuôi trâu trong nhà để cày bừa, dùng xe trâu để kéo đi thì cũng thật đơn giản, đây quả thật là một mối làm ăn rất là nhẹ nhàng và tốt đẹp.Vạn Vân Phong thấy mình đã lấy được niềm tin của gia đình này ,lúc này lại rút ra một nén bạc đưa cho tiểu cô nương kia mà nói.- " tiểu cô nương ngồi đây nhé , lát nữa ai đi ngang qua thì nghiền cho họ một ly để mời họ.
Bây giờ là đang giới thiệu sản phẩm , rồi sau này sẽ tiến vào mở bán.
Bó mía này cứ ép cho người ta uống hết đi , đừng phải lo lắng.
Ta đi ra đây có chút chuyện"Nói dứt lời thì dúi nén bạc vào tay tiểu cô nương ấy , lại hướng về phía vợ chồng ông Năm thợ rèn mà thi lễ một cái , sau đó lập tức rời đi không để ai kịp nói gì.
Gia đình ba người ông Năm nhìn theo