Quan trấn cùng đốc trấn và huyện thừa thở phào nhẹ nhõm, thoát được một kiếp nạn kinh khủng.
Lúc này đã yên tâm hơn ,nhe răng cười toe toét mà nói.- " các vị quan nhân, xin mời vào phòng khách uống chén trà đã "Lời nói nghe cứ như chất chứa thân tình ghê lắm vậy ,mềm mỏng dịu dàng thiết tha mời gọi.
Tên đạo sĩ nhìn tên tri phủ ấy mà cười nhạt ,đưa tay phẩy một cái mà lắc đầu.- "cái gì chứ nước thì ta đã uống ngoài kia rồi , không cần uống thêm nữa.
Bây giờ ta chỉ muốn nghỉ ngơi, ông bố trí cho ta một căn phòng để ta tĩnh dưỡng nhằm chuẩn bị cho nhiệm vụ quan trọng sắp tới "Đây chính là điều cần thiết phải làm bây giờ.
Tri phủ cùng hai tên thuộc hạ trong lòng mừng lắm , hắn cũng chẳng muốn trà nước gì với những người này ,nhưng không thể không nịnh nọt.
Bây giờ nghe đạo sĩ nói muốn nghỉ ngơi , lập tức gật đầu mà nói .- " được rồi , xin các vị theo bổn phủ.
Ta sẽ sắp xếp cho các vị một căn phòng thật thoải mái để các vị nghỉ ngơi"Vừa nói vừa quay lưng dẫn đường , cả đám đi theo bọn chúng tới khu vực đón tiếp khách của phủ.
Bọn chúng vừa tới nơi, vì việc quá gấp gáp nên đều đứng ở ngoài.
Tên quan kia ra lệnh cho một đám gia nhân chạy vô quét dọn, sửa soạn lại những căn phòng đón khách ấy.
Thầy trò đạo sĩ cùng bốn người hộ vệ đứng đó nhìn nhau chờ đợi , mà quan phủ lúc này lại ra bắt chuyện.
Hắn hướng vị đạo sĩ và viên tướng mà hỏi .- "không biết các vị định khi nào sẽ đi bắt yêu ma ở lưng núi? Xin nói để bổn phủ biết đoạn chuẩn bị cho các vị được tốt nhất "Tên đạo sĩ khẽ gật gù, đôi mắt lim dim suy nghĩ gì đó .- " ngày mai ta cùng các vị hộ vệ đây sẽ ra đó xem xét tình hình trước , sau đó sẽ trở về để chuẩn bị những món đồ cần thiết cho việc hàng phục lần này.
Thời gian chính thức để tiến hành thanh tẩy con đường đấy vẫn chưa thể biết được, vậy nên sẽ ở đây vài ba ngày, mong quan phủ đại nhân thông cảm"Lời nói thể hiện sự lịch sự.
Quan phủ lập tức cúi đầu .- "xin tiên sinh đừng nói vậy.
Chỉ chăm ba bữa có là bao ? Đừng nói dăm ba bữa mà nửa tháng đến một tháng cũng không là vấn đề gì to tát , tiên sinh và tướng Quân ghé đây chính là vinh dự cho bổn phủ, ta mừng còn không hết sao dám có ý khác ? Xin các vị cứ tự nhiên , xem ở đây như ở nhà của mình"Lời nói cảm thấy như là yêu mến nhau lắm vậy.
Trò chuyện đến đây thì bên trong cũng đã sửa soạn xong ,liền bước ra mở cửa.
Quan phủ đích thân đưa tay mời mọc, cười toe toét .- "ở đây có ba gian phòng cho sáu người, mong các vị nghỉ ngơi thoải mái.
Nếu có chuyện gì cần thì xin cứ nói lại với gia nô, bổn phủ sẽ lập tức đáp ứng cho các vị khách quý "Đạo sĩ nghe vậy thì gật đầu, mà viên tướng phẩy tay một cái.
Quan phủ thấy cái phẫy tay ấy, lập tức dẫn tên huyện thừa và tên đốc trấn lui ra chạy mất.
Ba căn phòng cho 6 người , xem ra hai người một phòng.
Lúc này viên tướng đưa tay mời hai thầy trò đạo sĩ vô căn phòng giữa mà nói.- " Tiên sinh, hãy nghỉ ngơi ở trong phòng giữa này.
Chúng tôi chia ra hai bên canh gác , có chuyện gì xảy ra sẽ bảo vệ tiên sinh được tốt hơn "Bảo vệ ư ? Đang ở trong phủ nha mà còn cần bảo vệ à ? Tên đạo sĩ không nghĩ nhiều đến như vậy, chỉ đang cảm thấy oai phong mà gật đầu , đoạn dẫn tên học trò vô phòng chính giữa đóng cửa lại.
Viên tướng ở ngoài nhìn theo , khi thấy rõ tên đạo sĩ đã vô phòng rồi hắn liền ngoắc ba tên phó tướng tới mà nói nhỏ.- "nghe cho rõ đây.
Ba ngươi ở chung một phòng ,thay phiên nhau đứng canh gác.
Lúc nào cũng phải có một người đứng canh trước cửa của tiên sinh ,không được lơ là , rõ chưa?"Ba tên phó tướng tuân lệnh, liền lập tức vào phòng kế bên.
Hai tên nghỉ ngơi , một tên đứng canh trước cửa tên đạo sĩ, còn viên tướng thì ở một mình một phòng.
Hắn bước vào trong phòng , ngồi xuống ghế bắt đầu trầm tư suy nghĩ.
Hắn nhớ lại những lời dò của thái thú trước khi lên đường.
Nguyên lai, viên tướng này là cánh tay phải của phó đô úy.
Thái thú ngồi họp với thứ sử và đô úy đã nói về một số việc.Thái thú lúc đó mới hỏi đô úy rằng .- "đô úy đại nhân, ngươi nghĩ rằng việc tên đạo sĩ kia trừ ma cho Mã gia như thế nào ? Hắn có phải là một cao thủ thật sự hay không?"Lời nói này rõ ràng là có ý nghi ngờ.
Đô úy lúc này hướng thái thú mà nói .- "bấm thái thú đại nhân , rõ ràng là trong căn phòng đấy không có tình huống chiến đấu kinh khủng gì cả.
Những thứ đổ vỡ trong đó dường như là do tên đạo sĩ ấy cố tình đập phá , con ma nhập vào tiểu thư họ Mã có thể là một con ma tầm thường thôi , và tên đạo sĩ kia đang cố tình làm to mọi chuyện để được hưởng lương cao"Vừa nói xong cả thái thú và thứ sử đều ồ lên.
Thứ sử lúc này nhăn nhó càm ràm.- " cái tên tham lam kia thật sự rất biết moi tiền.
Hắn ra thanh tẩy vùng đất chiến trường ấy , làm như là mình ghê gớm lắm vậy.
Tưởng rằng mình thông minh ,hóa ra dốt nát.
Cho dù trong thành chúng ta không có đạo sĩ , nhưng những cao thủ trong thành chúng ta ở cấp độ võ sư và võ thượng thì thiếu gì ? Những người này đều có thể nhìn ra trình độ của hắn không cao, đều biết rằng hắn chẳng qua đang diễn kịch.
Chúng ta làm lơ cho hắn chuyện ngoài chiến địa vì nghĩ rằng hắn cũng rất vất vả, bây giờ lại vẽ chuyện moi tiền Mã gia , thật sự rất nực cười"Hóa ra mọi người ở đây đều biết tên đạo sĩ đóng kịch , nhưng mọi người đều giả vờ không