Thiên Phi khẽ mím môi , nàng bột miệng tự hỏi một mình.- "nghịch Thiên cải mệnh ư? Không phải đâu, thầy hiểu nhầm con rồi.
Con nào dám nghịch thiên cải mệnh chứ ? Cái thứ gông cùm xiềng xích này không phải là luật của trời, mà là luật của người.
Con không nghịch thiên cải mệnh, con chỉ chống lại đạo luật bất công của Tây Bắp mà thôi.
Luật pháp này quá bất công với người phụ nữ, con chỉ muốn làm những điều gì đó tốt cho những người xứng đáng được hưởng sự chăm sóc tốt nhất, con chỉ muốn đòi lại một chút công bằng cho người phụ nữ mà thôi"Đôi môi Thiên Phi khẽ mấp máy, nước mắt lại chảy ra.
Nàng hiểu rằng thầy nàng đoạn tuyệt với nàng như vậy là để thực hiện ước mơ cho nàng , tạo ra con đường để trở thành đại phu độc lập của nàng.
Nàng cảm ơn người thầy vì đã giúp đỡ nàng, việc mượn lá thư của phú hộ để đuổi nàng ra khỏi y viện chỉ là một cái cớ mà thôi.Ở bên ngoài y viện của Phi Hùng đại phu, lá thư của phú hộ được dán lên cho dân chúng đọc.
Mọi người tới chăm chú nhìn vào lá thư ,một người đọc lớn cho mọi người cùng nghe .....Thưa Phi Hùng đại phu , vị đại phu danh tiếng lẫy lừng ở trấn Hắc Xà.
Xin được tự giới thiệu, lão phu là Tân Trưởng , là một người làm ăn ở làng Bắc.
Lão phu là một người cha, cũng là một người ông với đứa cháu nội đích tôn tội nghiệp.
Chắc đại phu cũng biết, hài tôn của lão phu bị bệnh nặng.
Lão phu đã mời tất cả những đại phu trong làng tới chữa nhưng không ai chữa được.
Những người ấy lấy công đã cao, giá thuốc lại mắc , toàn kê những loại thuốc đắt tiền mà bệnh tình của hài tôn đều không có một chút gì đó suy giảm.
Lão phu tưởng chừng mình đã phải rơi vào cảnh đau khổ "người đầu bạc tiễn người đầu xanh".
Trong hy vọng mong manh, lão phu cố gắng lên trấn mời ngài xuống khám cho hài tôn với niềm tin vị đại phu tài giỏi sẽ chữa được bệnh hiểm nghèo.
Lão phu biết ngài bận trăm công nghìn việc, không dám hy vọng sẽ mời được ngài.
Thế nhưng ông trời có đức hiếu sinh, ngài đã cho người đệ tử của mình đi thay và hết lòng khen ngợi vị học trò đó khiến gia đình lão phu cũng tin tưởng.
Quả nhiên không ngoài định liệu của ngài , vị học trò của ngài thực sự y thuật cao minh và còn đức độ hơn người.
Ngoài việc có thể khám và chữa bệnh cho hài tôn một cách nhanh chóng tốt đẹp, giúp hài tôn hồi phục, chữa trị hết bệnh khiến lão phu vô cùng hạnh phúc.
Những tưởng sẽ tốn kém nhiều tiền, thế nhưng vị đại phu này không lấy giá thuốc với giá cắt cổ mà lấy đúng với bảng giá y quán đề ra, không hơn một xu , khiến lão phu rất ngạc nhiên.
Vị đại phu Thiên Phi này không hề tham lam tiền bạc vật chất, lão phu cảm kích vì đã chữa khỏi bệnh cho hài tôn , liền đem một đại nguyên bảo ra tặng để thể hiện tấm lòng biết ơn của mình.
Nhưng vị đại phu ấy lại khước từ một đại nguyên bảo của lão phu, còn cho lão phu biết thế nào là y đức của ngành y, còn cho biết rằng "lương y như từ mẫu" thực sự có tồn tại.
Lão phu vô cùng yêu mến và khâm phục , quả là Danh sư xuất cao đồ.
Thiên Phi đại phu không chỉ y thuật cao minh mà còn y đức xuất chúng, thật sự là học trò sáng giá của ngài.
Đại phu Phi Hùng , ngài thật sự đã có một học trò rất là tài giỏi.
Tại hạ tặng một đại nguyên bảo nhưng đại phu không lấy ,chỉ xin tại hạ viết một lá thư tiến cử với ngài.
Tâm nguyện của Đại phu Thiên Phi là muốn mở một y quán riêng, trở thành đại phu độc lập.
Điều này thật sự rất nên làm , những đại phu tốt, y đức cao siêu như vậy cần phải được tạo điều kiện để phát huy tài năng, để họ có điều kiện giúp đỡ được nhiều người hơn.
Nay lão phu viết thư này, cầu xin ngài hãy thực hiện tâm nguyện của đại phu Thiên Phi.
Nếu như cần tiền bạc vật chất, lão phu có thể sẽ cố gắng giúp đỡ một phần nào đó ,xin đại phu Phi Hùng hãy suy xét .Tân trưởng kết bút......Bức thư vừa được đọc xong , mọi người xung quanh liền ồ lên ngạc nhiên, họ bắt đầu bàn tán.- " bức thư này rõ ràng là hết lời khen ngợi, tại sao đại phu Phi Hùng lại nổi giận với học trò của mình ? Còn đoạn tuyệt người ta, tôi thật sự không hiểu nổi"- " phải đó, trong bức thư này nói rõ rằng Thiên Phi đại phu vừa có y thuật cao lại vừa có y đức.
Không đòi hỏi giá tiền cao, không nhận quà tặng , một lòng một dạ giúp đỡ bệnh nhân.
Đây là một điều vô cùng đáng quý, lẽ ra phái tự hào.
Tại sao lại chửi bới xua đuổi như vậy?"- " không sai, lời này quả thật không sai.
Lẽ ra đại phu Phi Hùng phải thấy tự hào về người học trò của mình mới đúng, đằng này ông ấy lại đuổi học trò, đoạn tuyệt với người đại phu đáng kính ấy.
Không phải là quá kỳ lạ hay sao?"Những tiếng bàn tán xôn xao, nhưng chung quy lại đều là hết lời khen ngợi Thiên Phi đại phu và cảm thấy kỳ lạ trước hành động của Phi Hùng khi xua đuổi người học trò ấy.
Thực ra đây là một chiêu trò của Phi Hùng đại phu, ông ta chỉ muốn quảng cáo cho người học trò của mình một cách gián tiếp mà thôi.
Ông đã đoạn tuyệt với người học trò thì càng không thể nào quảng cáo cho Thiên Phi được, nên giả vờ lấy lời chê bai mà đem ra