Lại nói về nhà họ Huyền , bà mẹ thấy con dâu và con trai mình về lại trấn thăm cha vợ thì rất vui vẻ , mong chờ rương tiền vàng trở về.
Thế nhưng đã ba ngày trôi qua vẫn không thấy con trai và con dâu đâu, trong lòng mong ngóng lắm.
Tuy rất mong chờ, nhưng cũng không quá ép buộc, bởi dù gì một rương vàng không phải là thứ gì đó nhỏ bé mà hối gấp được.
Bà vẫn ở nhà chờ đợi, lúc này nhà bà bỗng có khách từ bên ngoài tới thăm.
Có hai người bước vào, bà nhìn ra biết một trong hai người đó là người chủ tiền trang cho bà vay nợ.
Ông ta dẫn theo một người nữa, đó chính là người hầu, cũng là vệ sĩ của ông ta, đi theo bảo vệ.
Ông ta bước vào gọi lớn .- "Huyền phu nhân, có nhà không? Ta tới chơi đây "Bà ta ở trong nhà cười nhếch mép.
Cái gì mà tới chơi chứ ? Cái này là tới đòi nợ thôi.
Bà liền bước ra, cũng vui vẻ nói.- " thì ra là ông chủ nợ đây mà.
Được rồi, vào mời ông chủ vào trong nhà rồi nói"Thế là dẫn vào trong phòng khách.
Bà ta pha một ấm trà ngon mời hai người kia.
Bọn họ ngồi xuống, bà ta lúc này ngồi bắt chéo chân mà hỏi .- " hôm nay rồng tới nhà tôm, không biết ông chủ tiền trang tới đây có chuyện gì? Chỉ đơn giản là tới chơi hay...!còn có việc khác?"Lời nói phản phất sự kiêu ngạo, xem ra cũng không có gì phải lo lắng.
Ông chủ tiền trang thấy vậy hiểu rõ vấn đề, với một người làm ăn lớn thì người ta rất rõ những cái chuyện như vậy.
Ông bật cười nói.- " chắc Huyền phu nhân cũng biết rồi.
Công tử mới cưới vợ xong, là một điều đáng mừng.
Nhưng mà nợ thì phải trả, phu nhân nợ tiền lo đám cưới cho công tử , bây giờ đã tới hạn để trả rồi, mong phu nhân hoàn thành nghĩa vụ"Nói xong lấy giấy nợ ra, để lên bàn các khoản nợ, và cả giấy thuế chấp nhà đất.
Tất tần tật đều đặt lên cả.
Những xấp giấy đó chính là giấy chứng nhận cho toàn bộ gia sản đặt cược của bà, đều dùng làm sính lễ cho họ Cổ.
Bà nhìn vậy thì cười nhạt.- " Ồ...!tưởng gì ? Chuyện trả nợ ta cũng toan trả cho ông, nhưng mấy bữa nay bận quá nên quên mất, lại làm phiền ông tới đây.
Được rồi, ông đợi ta một chút, để ta vô lấy tiền trả cho ông.
Chỉ dăm ba đại nguyên bảo thôi mà, có gì to tát đâu mà tới tận nhà ta đòi vậy?"Nói xong lại "hừ" một cái , ra vẻ kiêu ngạo, quay lưng bước vô.
Người cận vệ quay sang nhìn ông chủ với đôi mắt có chút gì đó phẫn nộ, mà ông chủ thì ra lệnh cho cận vệ bình tĩnh.
Có lẽ ông ta đã quá quen với những trường hợp này rồi.
Một người gia cảnh tầm trung mà bỗng chốc nhận được một số tiền lớn trở thành giàu có, thì cái sự khác biệt đó sẽ khiến người ta ảo tưởng quyền lực bản thân.
Kẻ đó sẽ trở nên kiêu ngạo và xem thường người khác, đây là lễ thường tình.
Khác với những người kiếm tiền bằng đôi bàn tay của mình, phấn đấu tích cóp qua một thời gian dài, thì đồng tiền của người ta sẽ rất chắc chắn.
Còn những người như kiểu trúng số một phát mà nhảy lên trên cao, thì việc ngạo mạn mà ăn chơi trác táng là điều rất dễ dàng xảy ra.
Nhưng với ông ta,những điều đó không quan trọng, mà quan trọng là công việc.
Cho vay thì đòi nợ thôi, hoàn thành công việc là xong.Hai người ấy đợi một lát , thì bên trong phòng riêng, Huyền phu nhân đã bê một khay vàng ra.
Bên trên khay vàng có đầy đủ số tiền cần thiết, thậm chí còn dư thừa.
Bà ta bước đến, mặt hất lên trời, lúc này đặt khay vàng xuống mà nói.- " tổng tiền bao nhiêu? Tất cả tiền nợ và tiền lãi bao nhiêu ta sẽ trả hết cho ông, không thiếu một xu.
Ông nói đi"Nói xong hất mặt một cái , ra vẻ oai phong lắm.
Cơ mà có một chuyện bà không ngờ được, đó là ông chủ tiền trang và cận vệ của ông ta mặt lúc này nhăn lại.
Bọn họ nhìn mâm vàng mà suy tư, hai người cau mày nhìn Huyền phu nhân mà hỏi.- " này phu nhân, không giỡn mặt với chúng ta đấy chứ ? Đây là số tiền bà trả cho chúng ta sao?"Lời nói và thái độ của ông chủ nợ thật kỳ lạ.
Bà ta cảm thấy ngạc nhiên, tại sao lại hỏi những câu khó hiểu vậy? Hướng đôi mắt tò mò của mình về chủ nợ mà nói .- "ta mang tiền ra không phải trả nợ cho ông thì là cái gì ? Tại sao ông lại hỏi những câu kỳ lạ đó hả?"Trước câu trả lời ấy, ông chủ tiền trang lại cau mày nhăn nhó.
Ông nhìn Huyền phu nhân, cảm thấy bà ta thật lòng chứ không phải là có mưu đồ gì, lúc này mới nói.- " xem ra bà không biết chuyện gì đang xảy ra rồi.
Thôi được, ta sẽ cho bà mở mang tầm mắt"Vừa dứt lời, lập tức quay sang hất hàm ra lệnh cho người cận vệ.
Người cận vệ lúc này vươn tay tới lấy hai nén vàng, đưa ra trước mặt mà nói .- "này cái bà kia, nhìn cho kỹ đây"Nói xong vung tay đập mạnh hai nén vàng lại.
"CỐP..." Một tiếng động lớn phát ra, hai miếng vàng vỡ vụn hiện ra bên trong toàn là đất sét.
Chỉ có bên ngoài được phủ một lớp mỏng như vàng , nhưng cũng chẳng phải là mạ vàng nữa mà chỉ là một lớp giả vàng óng ánh.
Huyền phu nhân tròn mắt kinh ngạc , r3n rỉ .- " không...!không thể nào...!thế này là thế nào..?"Bà hoảng hốt bật dậy, vươn tay lượm hai nén vàng trong khay vàng của mình, lại đập cái " cốp " như vậy một lần nữa.
Vàng của bà lại vỡ vụn ra thành toàn đất sét.
Chủ nợ và cận vệ nhìn nhau nhăn nhó.
Bọn họ là một người làm ăn lớn, về khoản tiền bạc này đương nhiên rất có kinh nghiệm, vừa nhìn qua đã nhanh chóng