Y quán Cổ chân nhân sau khi bị kh ủng bố đã lập tức đóng cửa, bên trong mùi xú uế vẫn bốc lên nồng nặc.
Cổ Uyên bịt mũi nhìn về phía Cổ Bố mà hỏi .- "phụ thân , thế này là thế nào? Tại sao tự nhiên lại có một đám phụ nữ tới khủ ng bố chúng ta? Tại sao lại xảy ra những chuyện kỳ lạ thế này? Không phải là có ai đó đang chơi chúng ta đó chứ?"Trong lòng Cổ Uyên đã nghi ngờ có một kẻ nào đó đứng sau mọi chuyện.
Cổ Bố dáng vẻ te tua, nhìn sang cổ Uyên cũng te tua không kém.
Bọn chúng không bị thương tích nhiều, mà cái te tua của bọn chúng đa phần là bị đám phụ nữ chạy tới cào xé.
Cổ Bố khuôn mặt nhăn nhó nói.- "chúng ta đã phạm sai lầm, một sai lầm chết người, vậy mà không hề hay biết"Cố Uyên tròn xoe mắt cảm thấy ngạc nhiên lắm.
Trong cuộc đời của ả ta không mấy khi ả thấy cha mình thở dài nhận sai như vậy.
Ả ngập ngừng hỏi .- "phụ thân ,con không hiểu.
Chúng ta đã phạm sai lầm chỗ nào? Chỉ là một đám phụ nữ không biết trời cao đất dày, dám vào đây gây sự thôi mà.
Người chẳng lẽ không có cách đối phó hay sao?"Cổ Bố nghe vậy thì rất không hài lòng, lườm Cổ Uyên một cái khiến ả ta giật mình lùi lại.
Hắn ta cảm thấy đứa con nam không ra nam, nữ không ra nữ này thật sự ngu dốt , ngu hơn hai người anh của nó.
Chẳng qua số mệnh khiến hắn giữ được mạng của kẻ này, chứ nếu được lựa chọn hắn sẽ lựa chọn hai đứa kia.
Hắn thở dài , khuôn mặt trầm ngâm mà nói.- " ta vốn định dạy cho con tiện nhân Thiên Phi kia một bài học để trả thù cho hai đứa con.
Ta đã đuổi được nó ra khỏi nhà, đồng thời lấy được toàn bộ gia sản của nhà chồng nó khiến nó không còn chỗ quay về nữa.
Mọi kế hoạch dường như rất hoàn hảo, nhưng lại phạm sai lầm ngay từ bước đầu tiên, thật sự quá ngu dốt"Nói đến đây lại thở dài chán nản.
Cổ Uyên không hiểu lắm, liền bê trà tới bên cạnh.
Nó rót một chén trà cho bố, hai tay cung kính dâng lên mà hỏi.- " sai lầm đó là sai lầm như thế nào? Phụ thân, xin người hãy nói rõ"Cổ Bố lại thở dài , nâng chén trà lên uống cạn, đặt xuống mà thở dài.- "sai lầm chính là ở bước lựa chọn đầu tiên.
Việc tiện nhân kia bị đuổi ra khỏi nhà như vậy, sự kiện này sẽ được lan truyền lên trấn, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Ta đã không ngờ đến rằng cái trấn này người ta lại yêu mến tiện nhân đó nhiều đến như vậy.
Chính vì bởi cái yêu mến đó mà dân chúng ở đây đã phẩn nộ kéo nhau tới đây để tính sổ với ta, thật sự khó khăn "Cổ Uyên nghe vậy thì không hài lòng , ả ta lắc đầu mà phản bác.- " Phụ thân , dân chúng có phản ứng thì cũng chỉ là một đám phụ nữ , có lẽ là những kẻ đã được tiện nhân kia chữa bệnh cho.
Đám người này thì có là cái gì đâu, con nghĩ bọn chúng thậm chí còn không đáng để cho vào mắt.
Phụ thân tính kế trừng trị bọn chúng là được rồi ,sợ cái gì chứ?"Trước câu nói đó của Cổ Uyên, Cổ Bố lại lườm nó một cái khiến nó giật mình.
Ông ta khuôn mặt nhăn nhó mà hỏi.- " tại sao ngươi không thể động não một chút đi.
Lúc nãy ngươi cũng thấy rồi , tên bổ đầu và đám nha sai đã đến ngay kịp lúc xung đột và đứng ra ngăn cản, nhưng cái ngăn cảm của hắn chính là khóa tay khóa chân chúng ta cho bọn phụ nữ gây rối kia hành hung.
Đây rõ ràng là cùng một phe với bọn chúng, ngươi chưa hiểu vấn đề sao?"Cổ Uyên nghe vậy thì ngớ người, đôi mắt tròn xoe mà nhớ lại.
Đúng là ả đã bị bốn người nha sai khóa chân khóa tay mặc cho đám phụ nữ hành hung.
Lúc đó không phải là ả ta không thấy có điều kỳ lạ , nhưng bây giờ suy nghĩ lại quả nhiên là có âm mưu.
Ả hướng Cổ Bố mà ngập ngừng.- " thưa phụ thân, không lẽ kẻ đứng sau toàn bộ mọi chuyện này là người đó...?"Câu hỏi chưa dứt, Cổ Bố lại lườm Cổ Uyên thêm một lần nữa.
Mà có lườm cũng chẳng để làm gì, cũng không khiến Cổ Uyên khôn lên được.
Hắn sau đó lại thở dài, tự mình rót một chén trà mà nói.- " trước đây ta nghe tin đồn rằng Nhơn lão phu nhân rất yêu thương tiện nhân kia , thậm chí còn gọi tiện nhân ấy là con gái.
Ta vốn không tin, chỉ là một đứa con gái hèn kém ở dưới làng lên trấn , sao có thể chiếm được tình cảm to lớn của lão phu nhân họ Nhơn chứ? Nhưng xem ra tin đồn đấy là thật, kẻ có thể sai khiến bổ đầu và đám nha sai ấy ở trấn này thì chỉ có nhà họ Nhơn chứ không còn ai khác, xem ra nhà họ Nhơn muốn dồn chúng ta vào đường cùng rồi"Dồn vào đường cùng ư? Cổ Uyên nghe vậy thì giật nảy mình , vô thức lùi lại một bước, khuôn mặt tái đi mà nói .- "Phụ thân, người không phải là đang làm quá lên đấy chứ? Đó chỉ là một con tiên nhân ở dưới làng, thân phận thấp hèn, làm gì đến mức độ mà họ Nhơn coi chúng ta như kẻ thù vậy? Không thể, không lý nào lại