Trịnh phu nhân cùng gia nô lấy ra một cỗ xe ngựa, rồi cùng Vân Phong đi đến Hoa Quả trang.
Hoa Quả trang vị trí tại làng Cành, là một trong bốn làng trực thuộc của trấn Đào Hoa.
Cỗ xe ngựa đi về phía đông, theo thời gian cũng rời khỏi trấn mà tiến vào địa phận của làng.
Xe ngựa cứ đi, thoáng chốc đã thấy một gia trang rộng lớn với bức tường được xây chắc chắn.
Trịnh phu nhân cười nói.- " đệ đệ đẹp trai, nhìn thấy bức tường kiên cố đó chứ? Đó chính là bức tường của Hoa Quả trang"Quả thật nếu nhìn vào bức tường cũng hiểu rằng gia trang này của một đại phú hào nào đó xây dựng.
Bức tường được xây dựng bằng đá tảng cao năm thước, không chỉ chắc chắn mà còn thiết kế rất đẹp mắt.
Nhìn bức tường thôi cũng biết xây dựng tường bao quanh 14 mẫu đất cũng là số tiền không hề nhỏ chút nào, cái giá 300 lượng bạc (300tr vnđ) cho gia trang này lại càng trở nên mơ hồ.Cỗ xe ngựa tiếp tục chạy dọc con đường bên cạnh bức tường, rồi dừng lại ở một cánh cổng lớn.
Trịnh phu nhân lại cười toe toét.- " đệ đệ, tới rồi.
Đây chính là cổng chính vào Hoa Quả trang, đệ xem đi"Vạn Vân Phong bước xuống xe ngựa, hắn nhìn vào hai cánh cổng lớn mà trầm ngâm.
Hai cánh cổng đẹp với thiết kế tinh xảo này, kết hợp với bức tường kiên cố kia thì để thi công nó tốn không dưới 300 lượng bạc, đó là chưa tính bên trong.
Vạn Vân Phong quay sang chìa tay về phía Trịnh phu nhân, khuôn mặt nghiêm túc.° " chìa khóa đâu, ta muốn vào bên trong xem thử"Việc mua nhà thì phải xem trước nhà là điều đương nhiên, thế nhưng Trịnh phu nhân và gia nô lại thoáng giật mình.
Chúng nhìn nhau trong thoáng chốc, rồi quay sang Vân Phong mà thay nhau cười nói.
Tên gia nô xoen xoét cái miệng.- " vị công tử này có điều không biết, quy luật của Trịnh gia là phải đặt cọc thì mới giao chìa khóa nhà.
Bây giờ chưa vào trong được , công tử thông cảm cho "Vừa dứt lời, không để Vân Phong kịp nói, Trịnh phu nhân cũng miệng cười hết cỡ.- " tiểu đệ đẹp trai, chỉ cần đệ đặt cọc là có thể chuyển vào ngay, ta lập tức giao chìa khóa cho đệ , đâu cần phải phiền phức quá như vậy?"Lời nói của hai kẻ này thật sự không lọt lỗ tai của Vân Phong, hắn khẽ cau mày khó chịu.
Trịnh phu nhân quan sát thấy tình huống đó thì thoáng âu lo, bất chợt nghĩ ra ý tưởng gì đó, lại vỗ vào cổ xe ngựa mà cười toe toét.- " ai da...!muốn xem nhà thôi mà, thôi thì cứ đứng lên nóc xe ngựa này mà nhìn vào là thấy hết chứ gì"Hai chủ tớ nhà này phối hợp rất ăn ý, kẻ tung người hứng.
Tên gia nô vừa nghe chủ nói vậy thì lập tức xum xuê.- " đúng vậy, chỉ cần đứng lên nóc xe là nhìn thấy bên trong thôi mà"Nói xong thì lập tức leo lên nóc xe ngựa, hướng mặt nhìn vào bên trong mà khoe.- " thấy rõ quá, thấy hết mọi thứ bên trong luôn.
Như thế này thì đâu cần phải vào bên trong chứ?"Trịnh phu nhân nghe gia nô nói vậy thì gật đầu lia lịa, xem ra hài lòng lắm.
Lại nhìn sang thì thấy khách hàng đang bĩu môi dài thườn thượt, xem ra hắn không có ý định xem ở ngoài mà vẫn muốn vào trong.
Trịnh phu nhân lúc này lại diễn tiếp, với tay về phía gia nô mà nói.- " ái da, tên kia.
Mau đỡ ta lên đó, ta cũng muốn xem"Tên gia nô thoáng giật mình, xem ra phu nhân đang cố gắng thuyết phục khách hàng này.
Hắn nhanh chóng đỡ chủ lên nóc.
Trịnh phu nhân lên được rồi thì lập tức phe phẩy khăn tay về phía khách hàng mà cười mời.- "ái da, sao còn đứng đó, mau lên đây đi "Vạn Vân Phong liếc nhìn hai tên kia, cảm thấy không vui lắm.
Hắn tự hỏi " ba người đứng trên đấy thì có bị sập không?" Hắn nhìn lại cỗ xe ngựa, thấy rằng khung xe làm bằng sắt chắc chắn, có lẽ chịu được ba người.
Hắn tặc lưỡi một cái rồi cũng leo lên nóc xe ngựa trong sự vui mừng của chủ tớ nhà kia.
Khi hắn lên