Thấm thoát thời gian trôi qua đã tám năm.
Trong khoảng thời gian đó Khúc Thừa Dỗ liên tục tới thăm Xuân nhi.
Lúc này cũng vậy, hai người họ đang ở cánh đồng mà Xuân nhi chăn trâu.
Khúc Thừa Dỗ xé một miếng thịt gà đưa tới đút cho mỹ nữ ngồi trước mặt mình.
Xuân nhi bây giờ đã là thiếu nữ 16 tuổi xinh đẹp nhất làng, không còn là bé gái tám tuổi ngày ấy nữa.
Tuy đã lớn, cô vẫn thích được cưng chiều, được đút cho ăn như hồi bé.
Khúc Thừa Dỗ bây giờ cũng đã 18 tuổi, là một chàng trai trưởng thành khôi ngô tuấn tú.
Thời gian trôi qua đôi trẻ trưởng thành và đã biết thế nào là tình yêu, cảm nhận được nỗi niềm nhung nhớ yêu thương, trao trọn tình yêu cho nhau.
Ở Giao Chỉ có câu " gái thập tam nam thập lục" , hàm ý đây là tuổi dựng vợ gả chồng.
Thế nhưng đôi trẻ này đã vượt qua ngưỡng tảo hôn thời phong kiến nhưng vẫn chưa kết hôn.
Lý do không phải gì quá ghê gớm, chỉ là Khúc chủ muốn dùng Xuân nhi làm mục tiêu phấn đấu cho Khúc Thừa Dỗ chăm chỉ học hành.
18 tuổi là tuổi để được lên kinh đô ứng thí.
Khúc chủ muốn con mình thi cử công danh rồi mới cho cưới vợ.
Khúc Thừa Dỗ lúc này nắm tay Xuân nhi mà nói.- " tháng sau huynh phải đến giang đông thi cử , chắc phải ba tháng mới trở về.
Chuyến đi này dù có đậu công danh hay không thì phụ thân cũng không ngăn cản huynh và muội thành hôn.
Vậy nên trước khi đi thi, huynh muốn đem sính lễ đến dạm hỏi trước.
Muội thấy thế nào?"Khúc chủ đã dùng tình yêu làm động lực phấn đấu cho con trai, và cũng không đặt mục tiêu quá cao cho con mình.
Xuân nhi nhìn Khúc Thừa Dỗ với đôi mắt âu yếm, ngại ngùng nói.- " thì...huynh cứ về thưa chuyện với cha mẹ muội, chứ muội nào dám chê bai gì.
Được gả cho huynh là may mắn lớn nhất của muội rồi, muội lúc nào cũng mong chờ ngày này "Khúc Thừa Dỗ nghe vậy thì sung sướng lắm, siết chặt bàn tay Xuân nhi hơn.- " được rồi, vậy bây giờ ta sẽ về thưa chuyện với cha mẹ muội.
Sau khi trở về sẽ chọn ngày lành tháng tốt bưng trầu cau sang dạm hỏi, muội thấy vậy được không?"Xuân nhi mỉm cười bẽn lẽn, khẽ gật đầu.
Đôi trẻ dắt díu nhau về nhà.
Khúc Thừa Dỗ nắm tay Xuân nhi dắt đi.
Xuân nhi bẽn lẽn đi sau lưng dắt trâu.
Con trâu đi sau cùng dõi theo hành trình tám năm của đôi bạn trẻ.
Về tới nhà, Xuân nhi trốn sau bếp nhìn ra.
Khúc Thừa Dỗ ngồi trước mặt cha và dì ghẻ của Xuân nhi, cậu cung kính cúi đầu.- " thưa thúc thúc, thưa cô cô , xin hãy gả Xuân nhi cho cháu"Phu phụ kia không hề bất ngờ, bởi việc này là chuyện mà ai cũng đoán biết được.
Thế nhưng mọi thứ phải đi theo đúng quy trình của nó.
Phu phụ kia trong lòng vui mừng vì gả con vào nhà phú hộ, tất nhiên sính lễ sẽ không ít.
Tuy vui mừng như vậy nhưng vẫn giữ vẻ mặt bình thản mà nói.- " việc công tử có lòng với Xuân nhi nhà chúng ta, với chúng ta mà nói đó là may mắn.
Chúng ta đương nhiên không phản đối gì.
Công tử hãy về nhà thưa chuyện với phụ mẫu, chọn ngày lành tháng tốt đem trầu cau sang dạm hỏi, sau đó lại chọn ngày lành tháng tốt để thành thân.
Đó mới là đúng lễ nghĩa "Khúc Thừa Dỗ vui mừng cúi đầu.- " Thừa Dỗ nhất định sẽ làm theo ý cô cô và thúc thúc, nhất định sẽ làm đúng lễ nghĩa tổ tiên.
Không giấu gì, trước khi đi Thừa Dỗ đã thưa chuyện với phụ mẫu và được song thân đồng ý.
Song thân còn chọn ngày lành tháng tốt là mười ngày sau là ngày hợp để mang cau trầu đến dạm hỏi.
Lúc đó xin hai