Đã hai năm trôi qua kể từ ngày Xuân nhi theo tiết độ sứ, cũng là hai năm khó khăn với chàng trai si tình ấy.
Người ta thường nói "thời gian sẽ chữa lành vết thương" , nhưng vết thương lòng quá lớn khiến hai năm là không đủ để vết thương khép miệng.
Khúc chủ lo lắng cho con mình, muốn con nhanh chóng quên đi người phụ nữ bội tình kia.
Khúc chủ tích cực nhờ người mai mối cho con mình những nữ tử có gia thế hơn Xuân nhi, hy vọng con có vợ rồi thì sẽ mau chóng quên người cũ.
Hôm nay chính là một ngày xem mắt.
Phòng khách Khúc gia hôm nay đón tiếp đôi vợ chồng tiểu thương trong thành Đại La và đứa con gái bé nhỏ vừa tròn 15 tuổi của họ.Phu phụ Khúc chủ đều ở phòng khách.
Họ nhìn nữ tử xinh đẹp kia mà cảm thấy thuận mắt.
Sau một hồi trò chuyện cùng gia đình ba người tiểu thương ấy, phu phụ Khúc chủ cảm thấy rất ưng ý.
Không những xinh đẹp mà còn nết na thùy mị, con nhà gia giáo được dạy dỗ tử tế.
Phu phụ Khúc chủ nhìn nhau mỉm cười gật đầu hài lòng.
Khúc chủ lúc này cảm thấy nóng ruột, bởi đã cho người đi gọi Khúc Thừa Dỗ rồi nhưng đến giờ vẫn chưa thấy đâu.
Ông quay sang người hầu mà nói.- " các ngươi mau cử thêm người đi gọi công tử về đây cho ta.
Ta đã cho người đi kêu từ lâu mà tại sao giờ vẫn chưa thấy đến?"Khúc chủ đang cảm thấy ngại với khách.
Ai đời buổi xem mắt mà con trai chẳng thấy đâu , như vậy không phải là có lỗi với nhà gái đó sao.
Đang lo lắng thì lúc này ở ngoài có tiếng bước chân, người hầu vui mừng nói.- " lão gia, công tử đến rồi"Trong phút chốc phu phụ Khúc chủ khẽ thở phào nhẹ nhõm, nếu mà con trai bỏ trốn thì mình phải biết nói năng với người ta ra sao? Khúc Thừa Dỗ lúc này bước vào sảnh, cung kính cúi đầu thi lễ một lượt.- " hài nhi tham kiến phụ mẫu.
Khúc Thừa Dỗ tham kiến thúc thúc, tham kiến cô cô"Lúc này phụ mẫu hai bên nhìn nhau mỉm cười gật đầu.
Khúc chủ chỉ vào chiếc ghế gần đó, Khúc Thừa Dỗ hiểu ý tự đi vào ngồi một cách lịch sự.
Khúc phu nhân lúc này dịu dàng nói với con mình.- " Dỗ nhi.
Có câu "gái thập tam nam thập lục " , nay con cũng đã 20 tuổi rồi, mẹ nghĩ con cũng nên cưới vợ đi.
Cha mẹ đã nhờ người mai mối và tìm được một mối vô cùng tốt, con nên..."Vừa nói đến đây, còn chưa dứt câu, Khúc Thừa Dỗ đã bật dậy cúi đầu thi lễ.- " mẫu thân, hài nhi có việc quan trọng cần phải làm, xin được cáo từ "Thái độ của Khúc Thừa Dỗ khiến nhà gái ngơ ngác, đôi mắt tròn xoe của ba người họ như thể họ không hiểu mình đã làm sai chuyện gì để khiến công tử họ Khúc chạy nhanh như vậy.
Khúc chủ đang ngồi đó chứng kiến tất cả, trừng mắt đập bàn một cái " RẦM" khiến con ông chưa kịp chạy đi đã phải đứng khựng lại.
Ông bật dậy chỉ mặt con mà mắng.- " tên nghịch tử nhà ngươi đứng lại đó cho ta, ngươi định đi đâu? Ngươi biết hôm nay là buổi xem mắt, vậy mà thái độ của ngươi là thế nào? Ngươi phải biết rằng trước giờ đi xem mắt đều là nhà trai đến nhà gái.
Nhưng ngươi xem, gia đình kia vì yêu quý ngươi mà hạ mình dẫn con gái đến đây.
Vậy mà thái độ của ngươi không để người ta vào mắt, ta dạy ngươi ứng nhân xử thế vậy ư?"Khúc Thừa Dỗ giật mình, biết mình đã làm chuyện tệ hại, vội hướng về nhà gái mà cúi đầu thật thấp thi lễ.- " xin ba vị tha thứ, Thừa Dỗ tuyệt đối không có ý khinh bạc , chỉ là bản thân thấy mình còn chưa công thành danh toại nên chưa muốn lập gia đình..."Vừa nói đến đây, Khúc chủ đùng đùng tức giận giật mạnh