Vạn Vân Phong nhìn vào trong hang tối, hắn cười nhạt một tiếng.° "thật sự thú vị.
Ta từ đầu tới đây đã liên tục khiêu khích ngươi nhưng ngươi vẫn không phản ứng.
Thậm chí khi ta đoạt lấy linh hồn này khỏi sự khống chế của ngươi mà ngươi vẫn án binh bất động.
Vậy thật sự ngươi đang lo ngại điều gì? Đừng trốn trong đó nữa, bước ra đi.
Ta biết ngươi đã quan sát ta từ nãy đến giờ rồi"Thu nhi bay lơ lửng bên cạnh mà ngơ ngác, cũng nhìn vào trong hang mà ấp úng hỏi.- " ân công đang nói đùa phải không? Làm sao mà..."Chưa nói dứt lời thì bên trong hang có chuyển động, đôi mắt đỏ rực từ từ di chuyển ra ngoài và hiện rõ là một con rắn khổng lồ dài chừng mười trượng, xanh lè xanh lét.
Thu nhi nhìn thấy con rắn thì kinh hãi vô cùng, vội vàng núp sau lưng Vân Phong.
Con rắn khổng lồ ngóc cao cái đầu nhìn xuống mà hỏi.- " ta đã che giấu yêu khí rất kỹ, vậy mà ngươi vẫn biết được ta núp ở trong.
Xin hỏi ngươi nhận ra ta từ khi nào?"Nhìn cái đầu ngóc cao ấy, trong thế giới loài rắn thì đây là sự đe doạ sẳn sàng tấn công bất cứ lúc nào.
Vạn Vân Phong trước sự đe doạ ấy không hề biến sắc, chỉ cười nhẹ.° " không phải lúc nãy ta đã nói rồi sao, ta có đôi mắt rất tinh tường.
Ngươi mặc dù đã ẩn giấu yêu khí, nhưng chẳng qua múa rìu qua mắt thợ mà thôi "Vạn Vân Phong chẳng qua nói bừa một câu, thế nhưng cái câu "múa rìu qua mắt thợ " của hắn đã khiến thanh xà giật mình.
Thanh xà trong hang từ lúc thấy hắn không có chút đấu khí nào thì đã nghi ngờ có điều ẩn giấu, bởi chỉ có thây ma mới không có chân khí mà thôi.
Điều kỳ lạ nối tiếp kỳ lạ, hắn không có đấu khí thì lấy đâu dương khí cung cấp cho oán linh kia.
Lại nói chuyện dương khí chính là sinh khí của đàn ông, để làm no bụng một oán linh đến như vậy thì phải cần tới mười người đàn ông mới đủ, vậy mà tên này cho xong vẫn tỉnh bơ, chứng tỏ linh hồn hắn cực kỳ cường đại, và hắn đang ẩn giấu đấu khí của mình.
Thêm một điều nữa, chẳng có chuyện dương khí có thể hoàn nguyên oán linh.
Việc oán linh kia hoàn nguyên thành linh hồn chứng tỏ dương khí của người đàn ông này vô cùng đặc biệt.
Càng quan sát càng thấy nguy hiểm, thanh xà vì thế mà ẩn nấp không xuất hiện, nếu không phải vì bị gọi ra thì nó đã núp trong luôn rồi.
Thanh xà trấn tĩnh, lúc này mới nói.- " cao nhân, ta đi đằng đông ông đi đằng tây, nước giếng không phạm nước sông, cớ sao tới đây sinh sự với ta?""Cao nhân?" Thu nhi thốt lên ngạc nhiên, ánh mắt đắm đuối nhìn vị ân công của mình mà tò mò.
Vạn Vân Phong lúc này cũng cảm thấy thú vị, mỉm cười mà hỏi.° " ngươi làm sao lại biết ta là cao nhân, không phải ta chỉ là một phế nhân không có đấu khí đó sao?"Thanh xà khẽ thu người lại, lắc lư cái đầu.
Nó không trực tiếp trả lời câu hỏi đó, chỉ khẽ rùng mình nói.- " ta trước khi trở thành bá chủ ngọn núi này thì cũng từng là một con rắn nhỏ yếu.
Nếu không phải có đôi mắt phán đoán được tình huống thì có lẽ đã chết vì gặp phải kẻ mạnh từ lâu rồi.
Ngươi mặc dù nhìn không thấy có đấu khí, nhưng hành động của ngươi cái nào cũng khiến ta tin rằng ngươi là cao nhân, không thể sai được "Thu nhi khẽ ồ lên một tiếng ngạc nhiên, miệng chử "o " mà nhìn người đàn ông tóc trắng với sự ngưỡng mộ.
Vạn Vân Phong đối với thanh xà cũng có sự thưởng thức.
Hắn khẽ mỉm cười.° " rất thông mình, thật sự rất thông minh.
Giết ngươi thì thật đáng tiếc, nhưng ngươi săn giết con người, có thể xem là kẻ thù nhân tộc.
Ta dù gì cũng là nhân tộc, không thể không giết ngươi được "Thanh xà nghe vậy thì khẽ rùng mình, cái đầu ngóc cao hơn mà đe doạ.
Nó cảm nhận lời nói đối phương rõ ràng đang khiêu khích, liền thủ thế mà nhe nanh gầm gừ.- " đừng coi thường ta.
Ngươi mặc dù là cao nhân, nhưng ngươi nghĩ ta là một sự tồn tại mà ngươi muốn giết là giết sao? "Trước sự đe doạ của thanh xà, Vạn Vân Phong bật cười.° " HA HA HA..ta chính là có ý