Sau khi nghe được những lời nói chắc chắn từ Bạch Hi Vân thì Đường Mạc Long liền thở phào nhẹ nhõm.
Sắc mặt cũng trở nên tốt hơn vài phần," Muội ấy nói chuyện thành thân với Đường Thanh Hoa là không bao giờ xảy ra, thế thì chắc chắn ta vẫn còn cơ hội.
Ôi vui quá đi mất".
Nghĩ đến đây, Đường Mạc Long không khỏi vui mừng mà vui vẻ cười lên như một đứa trẻ.
Thấy Đường Mạc Long cười vui vẻ thì Bạch Hi Vân không cần suy nghĩ thì cũng đã hiểu được vấn đề.
" Ayza chàng ngốc này, ta chỉ nói sẽ không bao giờ có chuyện gả cho Đường Thanh Hoa thôi mà lại cười vui vẻ như này rồi.
Nếu ta nói sẽ gả cho huynh thì không biết bộ dạng của huynh sẽ như thế nào nhỉ, nhưng mà hôm nay ta may mắn thật, lại được nhìn thấy được dáng vẻ này của Mạc Long.
Đúng là không uổng phí công sức mà ta gấp rút quay về đây, cũng xứng đáng lắm.
Ể nhưng mà không đúng, tại sao trong mộng cảnh huynh ấy thấy ta và Đường Thanh Hoa thành thân mà lại khóc thảm thương rồi còn hét lớn lên như thế.
Ta nhớ ở kiếp trước huynh ấy bảo chỉ xem ta là muội muội, nhưng lúc ta thành thân vẫn khó chịu rồi còn ngăn cản đủ đường, haizz đúng là lòng nam nhân khó đoán mà".
Bạch Hi Vân càng nghĩ thì càng thấy kì lạ, rồi nhìn Đường Mạc Long như nghĩ được gì đó rồi cười một cách đầy sự gian xảo," không được, hôm nay ta nhất định phải làm rõ nguyên nhân này mới được".
Đường Mạc Long nhìn thấy nụ cười gian xảo của Bạch Hi Vân liền thấy bất an rồi nuốt nước bọt.
" Muội ấy lại định làm gì ta đây, sao nhìn nụ cười này của muội ấy ta lại cảm thấy bất an như thế này nhỉ".
- Hi… Hi… Hi Vân muội định làm gì thế?.
- Đường Mạc Long, huynh thành thật trả lời cho ta biết, tại sao huynh lại khóc rồi còn hét lớn khi ta thành thân với Đường Thanh Hoa.
Huynh trả lời đi.
Vừa nói Bạch Hi Vân vừa lại gần áp sát vào Đường Mạc Long.
Thấy Bạch Hi Vân áp sát lại