Hai con Yêu Vương kia có thể ngăn được cường giả Chiếu Thần Cảnh, nhưng khó có thể ngăn cản họ phóng chân nguyên về phía đó. Hơn nữa, hai con Yêu Vương cũng không hiểu, rốt cuộc người nọ đánh ra một con Ngũ Trảo Kim Long để làm gì?
Con Ngũ Trảo Kim Long kia uốn lượn ung dung bay tới chỗ La Chinh. Khi Ngũ Trảo Kim Long bay tới một khoảng cách nhất định, La Chinh nắm chặt hai tay, đánh ngay một quyền về phía đó.
“Ma Động Thiên Hạ!”
Một quyền ảnh màu tím đen lao thẳng về phía con Ngũ Trảo Kim Long. Sau một tiếng “ầm” vang dội, quyền ảnh đó lập tức chui vào trong cơ thể Ngũ Trảo Kim Long và để lại một chấm đen nhỏ trên người nó. Rồi chấm đen kia nhanh chóng lan ra, biến Ngũ Trảo Kim Long thành một Ngũ Trảo Hắc Long! La Chinh điều khiển Ngũ Trảo Hắc Long bay qua bay lại trên không trung.
Phía đằng xa, Chu Phi Hàng dường như nghĩ ra điều gì đó, ánh mắt đột nhiên sáng ngời! Sau đó, Chu Phi Hàng vẫy tay một cái, một thanh kiếm bạc xuất hiện trong tay hắn, sau đó lao thẳng về phía La Chinh.
Hứa Hưu cũng tiếp tục tung ra thêm một Ngũ Trảo Kim Long bay về phía La Chinh.
Dù là Ngũ Trảo Kim Long hay thanh kiếm nhỏ màu bạc kia, La Chinh cũng đều tiếp nhận, khống chế Ngũ Trảo Hắc Long cắn nuốt chúng. Lần này, Ngũ Trảo Hắc Long do La Chinh điều khiển lập tức phình to gấp đôi.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, đông đảo cường giả Chiếu Thần Cảnh sao có thể không hiểu?
Việc này giống như giải phóng chân nguyên để nuôi dưỡng Ngũ Trảo Hắc Long của La Chinh!
Trong số những người đứng đây, ngoài Hình Thiên Tố là chân nguyên hóa thân nên không thể giải phóng chân nguyên thì tất cả đều lần lượt giải phóng chân nguyên trong cơ thể ra, bắn về phía La Chinh.
Ngũ Trảo Hắc Long không ngừng cắn nuốt chân nguyên bắn tới, càng cắn nuốt thì thân hình nó càng phình to, uy thế cũng càng mạnh mẽ. Sau thời gian một nén nhang, một con Ngũ Trảo Hắc Long khổng lồ xuất hiện giữa trời!
Uy thế mà Ngũ Trảo Hắc Long tỏa ra khiến cho Hình Thiên Tố cũng lấy làm kinh hãi: “Không ngờ chân khí của thiếu niên này lại đáng sợ đến thế. Dựa vào thực lực Nửa Bước Tiên Thiên mà có thể tạo ra thanh thế như vậy, thật sự là thế gian hiếm thấy!”
Hứa Hưu há hốc miệng nhìn Ngũ Trảo Hắc Long. Một đòn uy lực như thế, ở đây ai có thể ngăn cản? Bị Ngũ Trảo Hắc Long đánh trúng, chỉ sợ dù là Hình Thiên Tố cũng bị đánh cho hồn bay phách tán! Xem ra mình thua dưới tay La Chinh cũng không oan uổng.
Nét mặt Chu Phi Hàng tràn đầy ý cười, hắn nói nhỏ: “Khà khà, thằng nhóc mà Thiên Ngưng nhà ta nhìn trúng, tuy thực lực mới chỉ Nửa Bước Tiên Thiên nhưng đúng là không phải kẻ tầm thường!”
Tuy đang tập trung ngăn cản yêu khí của Hắc Thiết Yêu Vương nhưng giây phút liếc mắt nhìn thấy Ngũ Trảo Hắc Long khổng lồ kia, trong đôi mắt màu trắng của Vân Lạc cũng lóe lên sự kinh ngạc. Tuy nói nét kinh ngạc ấy chỉ vụt thoáng qua, sau đó gương mặt nàng nhanh chóng trở về sự bình tĩnh vốn có. Nhưng biểu cảm đó thật sự rất hiếm có, trừ khi đã xảy ra chuyện gì đó rất khó tin.
Hiển nhiên, chuyện khó tin này chính là chuyện La Chinh đang làm.
La Chinh lợi dụng đặc tính của chân khí Thiên Ma, cộng thêm chân nguyên của vài vị cường giả Chiếu Thần Cảnh cung cấp đã tạo ra một con Ngũ Trảo Hắc Long cực kỳ khủng bố với uy thế kinh người. Nhưng thật ra, Ngũ Trảo Hắc Long có một khuyết điểm trí mạng!
Nếu trong một cuộc chiến thật sự, cho dù là cường giả Chiếu Thần Cảnh hay Yêu Vương cũng sẽ không quá sợ Ngũ Trảo Hắc Long này.
Nguyên nhân là thực lực La Chinh còn quá yếu, vẫn chỉ là Nửa Bước Tiên Thiên. Tốc độ bay của Ngũ Trảo Hắc Long do hắn điều khiển hoàn toàn không thể đuổi kịp tốc độ của Yêu Vương và cường giả Chiếu Thần Cảnh.
Không ai ngây ngốc đứng đó để Ngũ Trảo Hắc Long đánh trúng. Chỉ cần trốn thật xa là có thể chờ đến khi Ngũ Trảo Hắc Long tan biến, sau đó liền có thể phản kích đánh chết La Chinh.
Nhưng tình huống hôm nay lại thích hợp nhất để Ngũ Trảo Hắc Long phát huy uy lực!
Hắc Thiết Yêu Vương đang so đấu chân nguyên với Vân Lạc. Giờ phút này đừng nói nhúc nhích, ngay cả phân tâm cũng không được.
Sau khi phát hiện ra Ngũ Trảo Hắc Long, sắc mặt Hắc Thiết Yêu Vương trở nên cực kỳ khó coi. Nó thật sự không ngờ thằng nhóc loài người kia có thể làm được đến mức này! Đồng thời Hắc Thiết Yêu Vương cũng cảm thấy thật hoang mang. Rốt cuộc ngay từ đầu đã là một cái bẫy, hay tất cả đều là trùng hợp?
Nếu là cái bẫy thì không khỏi quá mức mạo hiểm. Đem chiến thắng gửi gắm vào tay một thằng nhóc Nửa Bước Tiên Thiên? Như vậy thật quá viển vông! Nhưng nếu là trùng hợp, chẳng lẽ trời muốn diệt ta? Trong lòng Hắc Thiết Yêu Vương tràn ngập không cam lòng! Rõ ràng đám người Chiếu Thần Cảnh đều không chịu nổi một đòn của nó, vậy mà cuối cùng lại xuất hiện tình huống này!
Không chỉ Thiên Yêu Thánh Hỏa bị thằng nhóc đó cắn nuốt mất, cuối cùng hắn còn tung ra một con Ngũ Trảo Hắc Long lớn như thế để lấy mạng mình.
“Ta không cam lòng!”
Trong lúc Hắc Thiết Yêu Vương âm thầm gào thét, La Chinh đã điều khiển Ngũ Trảo Hắc Long xuyên qua màn sáng, lao thẳng về phía Hắc Thiết Yêu Vương.
Vân Lạc thấy thế liền lập tức giải phóng gần như toàn bộ chân nguyên trong người, muốn dùng một chiêu giết chết Hắc Thiết Yêu Vương.
“Gàoo!”
Ngũ Trảo Hắc Long vừa nhào
tới chỗ Hắc Thiết Yêu Vương vừa ngửa đầu phát ra một tiếng ngâm mang theo khí thế vô tận. Nó há miệng đớp về phía Hắc Thiết Yêu Vương.
Giờ phút này, Hắc Thiết Yêu Vương rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Né tránh? Vân Lạc bên kia tuyệt đối sẽ không tha cho nó. Nó chắc chắn sẽ bị con nhóc loài người này phản kích dữ dội. Nhưng gắng gượng chống đỡ một đòn của Ngũ Trảo Hắc Long?
Làm sao có thể?
Ngay cả Hắc Thiết Yêu Vương cũng không dám chắc.
Huống chi, cứ cho là nó thật sự chống đỡ được đòn tấn công của Ngũ Trảo Hắc Long, may mắn sống sót thì con nhóc loài người kia cũng sẽ không bỏ qua!
“Khà khà! Thằng nhóc loài người, ta muốn ngươi trả giá bằng tính mạng của mình!”
Trong cơn tuyệt vọng, Hắc Thiết Yêu Vương rốt cuộc cũng hiểu rõ, trước mắt nó chỉ có một con đường, đó chính là liều mạng!
Hắc Thiết Yêu Vương nhanh chóng thu yêu khí về. Trong cuộc so đấu chân nguyên, thu chân nguyên về chính là hành vi tự sát. Nhưng Hắc Thiết Yêu Vương không còn lựa chọn nào khác.
Ngay trong khoảnh khắc Hắc Thiết Yêu Vương thu hồi yêu khí, chân nguyên của Vân Lạc cũng cuồn cuộn ập xuống ngườinó.
“Phụt!”
Hắc Thiết Yêu Vương nhổ ra một ngụm máu. Yêu khí trong thân thể nó suy yếu rất nhiều, hiển nhiên đã bị thương nặng. Đây cũng là do lúc so đấu chân nguyên với Hắc Thiết Yêu Vương, chân nguyên của Vân Lạc đã cạn kiệt khá nhiều, nếu không, chiêu vừa rồi của Vân Lạc có thể khiến Hắc Thiết Yêu Vương nổ tan xác!
Hắc Thiết Yêu Vương đập mạnh đôi cánh của nó, chỉ nháy mắt đã biến mất khỏi chỗ, tránh được đòn tấn công của Ngũ Trảo Hắc Long khổng lồ. Đồng thời nó tiếp tục giương cánh lao thẳng về phía La Chinh. Hiển nhiên, Hắc Thiết Yêu Vương hận La Chinh thấu xương, thề phải giết hắn bằng được!
Đối mặt với thế tấn công của Hắc Thiết Yêu Vương, vẻ mặt La Chinh lập tức thay đổi. Hắn chạy trốn một cách điên cuồng ngay trên lớp màng sáng.
Đuổi giết hắn là một con Yêu Vương, không phải yêu tướng!
Gặp phải yêu tướng, La Chinh còn có thể đấu một trận, nhưng đối mặt với Yêu Vương, hắn chỉ có thể liều mạng mà chạy trốn. Nhìn tình hình lúc này, dù hắn muốn chạy trốn, chỉ sợ cũng trốn không thoát!
“Thật là xui xẻo!”
La Chinh vừa chạy vừa buồn bực nghĩ, vì sao mấy chuyện xui xẻo này lúc nào cũng đổ lên đầu hắn?
Đúng lúc này, bên tai La Chinh truyền đến tiếng gió vù vù. Không cần phải nghĩ, gần như là dựa vào phản xạ có điều kiện, hắn lăn một vòng ngay tại chỗ, một cái xương nhọn xanh xám xẹt qua tai hắn.
Xương nhọn của Yêu Vương, cho dù là uy lực hay tốc độ cũng đều vượt xa yêu tướng không chỉ mười lần. Tuy không đâm trúng La Chinh, nhưng luồng gió lốc nó tạo ra xẹt qua cũng khiến gò má hắn đau rát.
La Chinh lăn một vòng, sau đó lập tức đứng lên, không cần nhìn đã ném ngay phi đao nát ra.
Tốc độ của hắn chậm hơn Hắc Thiết Yêu Vương rất nhiều. Giờ phút này, hắn không thể chiến đấu bằng thị giác mà hoàn toàn dựa vào bản năng và cảm giác. Không thể không nói, bản năng chiến đấu của La Chinh được tôi luyện rất nhiều trong từng trận chiến. Hắn lập tức ném thẳng phi đao về phía Hắc Thiết Yêu Vương.
Nếu là yêu tướng thông thường, chắc chắn đã bị phi đao nát đâm thủng. Nhưng đối phương là Hắc Thiết Yêu Vương, dù đã bị thương nặng, thực lực chỉ còn một phần mười, nhưng đối với La Chinh thì nó vẫn là một sự tồn tại khó mà vượt qua.
“Bộp!”
Hắc Thiết Yêu Vương duỗi tay đập cho phi đao nát của La Chinh bay sang một bên. Thanh phi đao hoàn toàn không tạo ra chút thương tổn nào cho nó.
Tuy không thành công nhưng thanh phi đao cũng đã giúp La Chinh tranh thủ chút thời gian để chạy thoát, ít nhất là giúp cho hắn kéo dài khoảng cách với Hắc Thiết Yêu Vương ra một trượng.
Chỉ đáng tiếc, tốc độ của Hắc Thiết Yêu Vương vượt xa sự tưởng tượng của La Chinh. Đôi cánh sau lưng nó đập mạnh một cái, thân thể khổng lồ của nó đã xuyên qua không gian, bổ nhào tới chỗ La Chinh.
“Tên nhóc loài người, chết cho ta! Ta muốn hút sạch máu thịt của ngươi!” Bốn cái xương nhọn nhô ra từ thân thể Hắc Thiết Yêu Vương, đâm thẳng về phía La Chinh từ các hướng.
Nếu La Chinh bị một cái xương nhọn trong đó đâm trúng, thân thể hắn sẽ bị Yêu vương hút thành xác khô!