Bách Luyện Thành Thần

Vân điện nổi loạn


trước sau

Những võ giả khác trong thành Hỏa Dương lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mắt.

Sau khi những thanh cự kiếm kia biến mất liền để lại một cái hố thật lớn trên mặt đất, trong miệng hố là đầy những vết kiếm!

Nhìn bộ dạng thê thảm của ba võ giả Thần Đan Cảnh, những2võ giả khác vẫn còn cảm thấy sợ hãi trong lòng.

Chờ đến khi cô gái kia rời khỏi, những võ giả Tiên Thiên Cảnh mới bắt đầu sợ hãi bàn luận.

“Cô gái kia thật tàn nhẫn, vừa ra tay đã chém ba vị cường giả Thần Đan Cảnh thành thịt vụn…”

“Cũng may là vừa8rồi ta thấy tình hình không ổn nên đã lập tức bỏ chạy, nếu không sợ là cũng bị liên lụy rồi! Không ngờ cô gái thuận mắt vậy mà lại ra tay tàn nhẫn như thế!”

“Ôi, thời nay loạn lạc, chúng ta đừng để mình bị tha hóa vậy là được.”

Thời gian một6ngày một đêm này, La Chinh vẫn duy trì tốc độ cực cao, bay nhanh tới gần thành Vân Hải. Hắn nóng lòng muốn về nhà nên không hề ngừng lại, dọc đường đi không biết đã bổ sung bao nhiêu viên đá chân nguyên cực phẩm.

La Chinh trở về từ đại lục Hải3Thần, đương nhiên muốn trở lại Vân Điện bằng tốc độ nhanh nhất. Chỉ là không ngờ trên đường lại gây ra nhiều rắc rối như vậy.

Chân trời bắt đầu lộ ra ráng đỏ, ánh sáng mặt trời chiếu lên tầng mây khiến chúng như bị dính một lớp màu vàng. Nhìn thành Vân5Hải phía trước, trên mặt La Chinh mới hiện ra nụ cười nhẹ. Sau khi lặn lội đường xá xa xôi thì cuối cùng cũng về tới thành Vân Hải.

“Hửm?”

Lúc La Chinh tới gần thành Vân Hải, trên mặt hắn lại hiện vẻ nghi ngờ.

Trên thành Vân Hải kia trống không, làm gì nhìn thấy bóng dáng Vân Điện đâu nữa?

Vân Điện dựa vào một khối phù thạch rất lớn, lơ lửng trên bầu trời thành Vân Hải, quanh năm đều được mây mù bao phủ. Tuy thỉnh thoảng, Vân Điện cũng sẽ có lúc thay đổi vị trí, nhưng chung quy thì vẫn xoay quanh trên bầu trời thành Vân Hải.

Nhưng bây giờ, La Chinh lại phát hiện ra toàn bộ Vân Điện đều biến mất!

Chẳng lẽ Vân Điện đã xảy ra chuyện gì?

Đừng có vậy chứ? La Chinh vừa bay tới thành Vân Hải, chân mày nhíu lại thật sâu.

Thế lực trong Trung Vực mà có thể uy hiếp được Vân Điện thì cũng không nhiều, sau khi La Chinh bố trí đại trận hộ tông kia thì có lẽ ngoài Thiên Tà Tông ra cũng chẳng có thế lực nào có thể đánh hạ được Vân Điện.

Huống hồ lúc này Thiên Tà Tông đang gây khó dễ cho Hư Linh Tông, Thôi Tà không thể chăm lo cả hai phía được. Nếu trước đây Vân Điện đã gặp nạn thì chắc chắn người của Khê gia sẽ nói cho hắn.

Nghĩ nhiều vô ích, sau khi tiến vào thành Vân Hải, La Chinh lại đi thẳng đến Vân Tông.

Vân Tông chính là một trong năm tông môn nhị phẩm trực thuộc Vân Điện, chẳng qua nếu so với tông môn nhị phẩm như Thanh Vân Tông, Lam Vân Tông thì địa vị của Vân Tông lại cao hơn một chút. Dù sao thì Vân Tông cũng có quan hệ khăng khít với Vân Điện, hơn nữa các đại thế gia trong thành Vân Hải cũng không ngừng đưa con em trong gia tộc vào Vân Tông, các tinh anh trong đó cũng nhiều hơn các tông môn như Thanh Vân Tông và Lam Vân Tông…

La Chinh vừa mới đi vào trong, phía dưới liền có hai võ giả Thần Đan Cảnh đi lên đón.

“Ai dám tự ý xông vào Vân Tông ta?” Một vị võ giả Thần Đan Cảnh hỏi La Chinh. Sau khi phát hiện La Chinh là Hư Kiếp Cảnh, trên mặt thoáng hiện ra vẻ kiêng kỵ.

Tông chủ trong tông môn nhị phẩm thì cũng chỉ là Thần Đan Cảnh hậu kỳ mà thôi, chẳng qua Vân Tông dựa vào Vân Điện nên vị võ giả Thần Đan Cảnh kia cũng không người khác tới gây sự. Nhưng hiện tại, trong Vân Điện đã có phiền phức, hắn lại sợ người này nhân lúc cháy nhà tới hôi của!

“Tông chủ Vân Tông ở đâu?” La Chinh thản nhiên hỏi.

“Ngươi là ai? Tìm tông chủ ta có chuyện gì?” Vị võ giả Thần Đan Cảnh kia hỏi lại.

“Vân Điện, La Chinh.” La Chinh nói tên mình ra.

Hai vị võ giả Thần Đan Cảnh liếc mắt nhìn nhau một cái, khi nghe thấy tên La Chinh, trong mắt lóe lên một tia hoảng loạn: “La… La Chinh! Ngươi đã trở về?”

Tia hoảng loạn kia sao có thể thoát khỏi đôi mắt của La Chinh? Thành ra trong lòng hắn cũng nổi lên nỗi nghi ngờ. Vì sao hai người này nghe thấy tên mình xong lại hoảng loạn như vậy? Chẳng lẽ có người không mong thấy mình trở về? Trong lòng hắn nghĩ như vậy, nhưng biểu cảm trên mặt lại không hề thay đổi.

“Đúng vậy, tông chủ Vân Tông ở đâu? Gọi hắn tới gặp ta!” La Chinh lại hỏi.

“Tông chủ, tông đến Vân Điện rồi…” Vị võ giả Thần Đan Cảnh trả lời.

“Vì sao Vân Điện lại rời khỏi thành Vân Hải? Vân Điện bây giờ ở chỗ nào?” La Chinh lại hỏi.

Vị võ giả Thần Đan Cảnh kia ấp úng nói: “Ta… ta cũng không biết!”

Vị võ giả Thần Đan Cảnh kia có vẻ không muốn nói chỗ của Vân Điện cho La Chinh, chỉ là nhất thời nghĩ không ra cớ gì để lừa dối La Chinh nên đành nói một câu không biết.

Nhìn thấy vị võ giả kia phản ứng như thế, mối nghi ngờ trong lòng La Chinh càng lớn. Hắn bay vèo một cái đến trước mặt võ giả kia, lạnh lùng nói: “Không biết? Hay là không muốn nói cho ta biết? Nói! Vân Điện ở chỗ nào?” La Chinh vừa nói, vừa dùng ánh mắt nhìn chằm chằm vào đối phương, trên mặt lờ mờ hiện ra sát khí.

Một vị võ giả Thần Đan Cảnh khác nói: “La Chinh, Vân Điện ở phía tây bắc, cách thành Vân Hải ba mươi dặm! Ngươi đi hướng tây bắc là có thể tìm được Vân Điện!”

“Ừ.” La Chinh thản nhiên ừ một tiếng. Hắn đoán trong Vân Điện chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó, chẳng qua
lúc này cũng lười so đo với hai tên này, chờ sau khi hắn trở lại Vân Điện thì tất cả tự nhiên sẽ sáng tỏ.

Sau khi La Chinh hóa thành một tia sáng rồi rời khỏi đó, vị võ giả Thần Đan Cảnh lúc trước mới hung hăng trừng mắt: “Ngươi nói cho hắn làm gì? Cái tên sát tinh này đã trở lại, kế hoạch của gia tộc chúng ta chỉ sợ lại vỡ lở! E rằng chúng ta đều sẽ bị liên lụy!”

Vị võ giả Thần Đan Cảnh khác cười lạnh nói: “Không nói cho hắn? Ngươi đùa cái gì vậy? La Chinh này không chết ở bên ngoài thì thôi, hiện giờ đã trở về, hơn nữa còn bước vào Hư Kiếp Cảnh! Lúc hắn mới là Chiếu Thần Cảnh đã đủ để đánh bại thiên tài Thần Đan Cảnh cấp Thần, nếu vừa rồi không nói, ta dám cá hắn tuyệt đối sẽ ra tay, mà ngươi có thể đỡ được một chiêu của hắn sao?”

Võ giả kia ngay lập tức im lặng, chỉ lẩm bẩm nói: “Phiền phức! La Chinh trở về liền thật là phiền phức!”

Sau khi La Chinh có được tin tức, liền bay về phía tây bắc. Ba mươi dặm đường đối với La Chinh mà nói cũng chỉ cần nháy mắt, chẳng qua lòng hắn lại trở nên vô cùng rối rắm.

Hắn biết, nhất định hai vị võ giả Thần Đan Cảnh kia có chuyện gạt mình, bọn họ rất rõ quan hệ của mình và Ninh Vũ Điệp, nếu Vân Điện gặp nạn thì không thể nào bọn họ nhìn thấy mình mà lại có biểu cảm như thế. Nếu bọn họ không mong thấy mình trở về, như vậy chắc chắn là Ninh Vũ Điệp gặp nạn!

Thoáng chốc, La Chinh đã nhìn thấy một tòa cung điện thật lớn nổi lơ lửng ở phía trước. Đúng là Vân Điện rồi, không sai đi đâu được. Mà giờ phút này, kết giới bên ngoài Vân Điện đang lập loè gợn nước, đúng là kết giới “Ánh Nước Tràn Đầy” trong Tiểu Chu Thiên Tam Sát Trận mà La Chinh đã từng bố trí.

Kết giới này có thể ngăn cản một kích toàn lực của cường giả Sinh Tử Cảnh, cho dù là với tu vi bây giờ của La Chinh thì cũng không thể trực tiếp phá vỡ.

Đứng ở ngoài kết giới, La Chinh liếc mắt nhìn xuống. Ở cửa Vân Điện không hề thấy có bất kỳ thủ vệ nào, La Chinh cũng không tìm thấy người nào để mở kết giới ra cho hắn!

“Ầm!”

Đúng lúc này, một luồng ánh sáng lóe lên từ tận sâu trong Vân Điện, ngay sau đó chân nguyên mãnh liệt dao động truyền đến.

“Có người trong Vân Điện ra tay?” Chân mày La Chinh nhăn lại.

Nghĩ đến đây, La Chinh đi dọc theo kết giới Ánh Nước Tràn Đầy, tìm tới điểm yếu nhất của kết giới.

Tiểu Chu Thiên Tam Sát Trận này là do chính La Chinh tự mình bố trí, đương nhiên hắn rất rõ ràng vị trí yếu nhất của nó.

Toàn bộ Ánh Nước Tràn Đầy giống như một chiếc vỏ trứng thật lớn, bảo bọc cả tòa Vân Điện từ trên xuống dưới, từ trước ra sau. Sau khi La Chinh tới đáy của Vân Điện, hắn nhẹ nhàng lắc mình, xoay vài vòng, sau đó liền dễ dàng trốn vào trong kết giới. Vào trong rồi, La Chinh không hề nghĩ nhiều mà đi thẳng tới sâu trong Vân Điện.

La Chinh đã đoán đúng một nửa chuyện xảy ra trong Vân Điện.

Bây giờ toàn bộ Vân Điện đều đang lâm vào nội loạn.

Kỳ thật, với những tông môn khác ở Trung Vực thì lớp phòng ngự của Vân Điện là vững chắc nhất, cho dù là Thiên Tà Tông cũng không có khả năng công phá đại trận hộ tông của Vân Điện, thế nhưng lúc này phiền phức lại đến từ chính bên trong Vân Điện!

Sau khi Ninh Vũ Điệp tu luyện Cửu Thiên Huyền Nữ Tâm Kinh, nàng đã nhanh chóng khôi phục lại toàn bộ thực lực. Trải qua chín lần tán công, cuối cùng Ninh Vũ Điệp cũng có thể tiến đến gần ranh giới Sinh Tử Cảnh!

Đối với Ninh Vũ Điệp, đột phá Sinh Tử Cảnh cũng không khó, cái khó chính là ứng phó với đại kiếp Sinh Tử!

Các võ giả tiến vào Sinh Tử Cảnh đều phải trải qua đại kiếp Sinh Tử. Đại kiếp Sinh Tử này có mức khó cao thấp khác nhau, mỗi võ giả mỗi khác, nhưng nói chung thì vẫn có quy luật nhất định phải tuân theo.

Tiềm lực của một vị võ giả càng lớn thì thực lực càng mạnh, như vậy đại kiếp Sinh Tử cũng càng khủng khiếp. Giống như Ninh Vũ Điệp tu luyện Cửu Thiên Huyền Nữ Tâm Kinh đã cực kỳ phiền phức, như vậy một khi tu luyện thành công thì thực lực cũng mạnh mẽ hơn nhiều so với võ giả cùng cấp. Sau khi nàng tiến đến ranh giới Sinh Tử Cảnh thì tất nhiên đại kiếp Sinh Tử sau đó sẽ cực kỳ khủng bố!

Nhưng đúng vào thời điểm mấu chốt này, Trác gia trong thành Vân Hải lại đột nhiên liên hợp với mấy đại thế gia tam phẩm khác để gây khó dễ.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện