Thông qua nô ấn, La Chinh có thể cảm nhận được cảm giác trong lòng Tào Tuấn Phong, hơn nữa thanh thế to lớn trước mắt cứ như có yêu thú hung mãnh gì đó ra đời nên thân hình La Chinh cũng nhoáng lên, phóng theo Tào Tuấn Phong mà đi.
Diện tích biển của thế giới này còn nhiều hơn đất liền, số lượng mãnh thú trong biển lại càng nhiều hơn sinh vật trên đất liền tới nghìn lần vạn lần.
Loài người cũng không phải là chúa tể duy nhất trong Đại Thế Giới, cho dù như2đại lục Hải Thần thì bên trong cũng có đủ loại chủng tộc thông minh sinh sống.
Mà dưới biển cả thì cũng có đủ loại chủng tộc, mãnh thú đâu đâu cũng có. Diện tích biển lớn đã cho các sinh vật này tài nguyên phong phú và không gian phát triển.
Giống như lúc trước, khi vừa mới bước vào mộ Tiên Thiên Miểu, La Chinh cũng gặp được mãnh thú cấp cao ngang với Sinh Tử Cảnh. Mà vị trí của mộ Tiên Thiên Miểu cũng không xa Trung Vực lắm…
Về phần trung tâm của Bạo Loạn Tinh8Hải, mãnh thú hẳn là có thể so ngang với đại năng Thần Hải Cảnh, thậm chí còn tồn tại sinh linh có thực lực còn lớn hơn cả đại năng Thần Hải Cảnh.
“Soạt…”
Ngay lúc La Chinh và Tào Tuấn Phong nhanh chóng đang nâng cao cơ thể lên phía trên thì dưới cơn lốc xoáy kia chợt xuất hiện một bóng đen to lớn!
Một tiếng nước chảy dữ dội truyền đến, La Chinh lập tức nhìn thấy một sinh vật to lớn chui ra khỏi mặt nước, nhảy dựng lên không!
“Cái quái gì thế này?” Nhìn thấy sinh6vật khổng lồ này, trên mặt La Chinh cũng hiện lên vẻ hoảng sợ.
Hình thể mãnh thú này có lẽ không nhỏ hơn con Hung Hạt dưới động Huyền Minh bao nhiêu!
Chẳng qua bây giờ La Chinh đang ở Bạo Loạn Tinh Hải, đối mặt với biển cả rộng lớn, chứ thật ra khi nhìn thấy con Hung Hạt kia trong động Huyền Minh thì hắn cũng không dao động như vậy.
Lúc này, mức độ nguy hiểm chỉ cao chứ không thấp.
“Đây là Thôn Tù Thủy Tinh Thú! Hình thể to lớn vô cùng, ở Bạo Loạn Tinh Hải3này có tổng cộng bốn con! Chưa hết, độ cao khi nó nhảy lên có thể đạt tới hơn mười vạn trượng!” Tào Tuấn Phong bất mãn trả lời vấn đề của La Chinh. Hiện tại chắc chắn chuyện chạy thoát thân quan trọng hơn, nhưng hắn cũng không thể không trả lời câu hỏi của La Chinh được.
“Bốn con, đến chuyện này mà các ngươi cũng biết?” Trái lại, tâm thế La Chinh khá vững vàng, không hề sợ hãi như Tào Tuấn Phong, nhưng đương nhiên vẫn duy trì tốc độc bay cực nhanh ở phía trên.
“Đương5nhiên, người thần quốc ai chẳng rõ. Thâm chí nhiều đại năng Thần Hải Cảnh đã từng liên hợp với tứ đại thần quốc, tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải để bắt con của Thôn Tù Thủy Tinh Thú này. Sau đó một con Thôn Tù Thủy Tinh Thú phẫn nộ, xông lên đại lục thần quốc, biến một phần ba lãnh thổ của thần quốc Đại Vũ ta thành đống hoang tàn xong mới trở lại biển cả!” Tào Tuấn Phong giải thích.
Nghe thấy thế, La Chinh cũng không còn gì để nói.
Võ giả của tứ đại thần quốc cũng điên cuồng thật. Mãnh thú cấp này chắc chắn không phải là thứ mà đại năng Thần Hải Cảnh có thể chống lại, vậy mà họ còn dám tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải để bắt con của chúng!
Mặc dù một phần ba lãnh thổ trong lời Tào Tuấn Phong cũng không phải nói quá, nhưng tổn thất của thần quốc Đại Vũ cũng không lớn như vậy.
Giống như lúc trước Tào Tuấn Phong từng nói, các thành của tứ đại thần quốc đều được xây dựng quanh thánh hải Thiên Vũ trong đại lục thần quốc. Quanh thánh hải Thiên Vũ đều là nơi cực kỳ sầm uất, mỗi thần quốc đều chiếm một phần tư đường bao quanh thánh hải Thiên Vũ.
Nhưng bên ngoài đại lục thần quốc này cơ bản đều là vùng ít dân cư, nên cho dù có bị hủy một phần ba lãnh thổ thì cũng chẳng phải thiệt hại gì lớn lắm đối với thần quốc Đại Vũ.
Nhưng điều này cũng chứng minh, võ giả của tứ đại thần quốc là người điên khùng và tham lam!
Từ đó về sau, chỉ cần con Thôn Tù Thủy Tinh Thú này phát hiện ra dấu vết của loài người thì sẽ không do dự mà nhảy ra khỏi mặt nước để tấn công.
Cái đầu to lớn của Thôn Tù Thủy Tinh Thú vừa hoàn toàn nhô lên khỏi mặt nước xong liền lao thẳng về phía hai người La Chinh và Tào Tuấn Phong.
“Lên trên! Lên trên nữa!” Tào Tuấn Phong vội la lên.
Thân hình La Chinh và hắn không ngừng bay lên cao, nhanh chóng xuyên thủng tầng mây, bay vụt lên không trung.
“Đây… nó có thể nhảy cao như vậy sao?” Tầng mây dày đặc chặn tầm nhìn phía dưới lại, La Chinh nhìn xuống phía dưới mà ngây ngốc hỏi.
La Chinh vừa dứt lời thì nhìn thấy con quái vật lớn kia đã phá tan tầng mây, tiếp tục đuổi theo bọn họ. Thân hình to lớn kia nhiễu loạn khí lưu, đẩy tầng mây dày ra thành một lỗ hổng thật lớn!
“Hay thật! Tiếp tục bay lên!” La Chinh không hề do dự.
Khi La Chinh đang không ngừng bay lên cao thì bỗng nhiên nhìn thấy từng đợt gió to thổi về phía bọn họ.
“Là gió xoáy!”
Những vòng gió xoáy kia cũng không hề vô hình, xung quanh nó là một lớp kim tuyến. Đây chính là gió xoáy đối lưu trong không gian sâu thẳm, nghe nói vật chất bị cuốn vào trong sẽ bị vặn nát!
La Chinh đã gặp gió xoáy này không chỉ một lần.
Khi tu luyện Tinh thì nhất định phải sử dụng lực hút của ngôi sao để cảm nhận thể lực của mình, lơ lửng ngoài vạn dặm. Vậy nên mỗi lần tu luyện, La Chinh đều phải xuyên qua gió xoáy này.
Chẳng qua trước kia là cảm giác của La Chinh đi xuyên qua, còn lúc này đây chính
là thể xác đích thân đón nhận.
Trận gió này gần như có thể cắn nát mọi thứ, cho dù La Chinh có thân thể là tiên khí thượng phẩm thì chỉ sợ cũng không thể chống đỡ được!
Đối mặt với trận gió xoáy to lớn này, thân hình La Chinh xoay theo một độ cong khác thường trên không, nhanh chóng bay vọt về phía gió xoáy yếu hơn.
Tào Tuấn Phong thấy vậy cũng theo sát phía sau.
Thực ra đứng ở góc độ của Tào Tuấn Phong, hắn thực sự ước gì La Chinh bị trận gió này vặn chết. Chẳng ai muốn bị hạ nô ấn rồi biến thành nô lệ của người khác, ngay cả tính mạng của mình cũng không thể nắm trong tay, chứ nói tới chuyện hắn còn là một cường giả Sinh Tử Cảnh ngũ trọng?
Nhưng trong đầu hắn vốn không dám suy nghĩ thế này. Dù sao thì La Chinh cũng nắm mọi thứ của hắn trong tay, còn có quyền lấy đi tính mạng của hắn.
La Chinh bay lệch đi nhanh như vậy nên cũng tránh được trận gió trên không. Cùng lúc đó, cái đầu của Thôn Tù Thủy Tinh Thú to lớn cũng chui lên phía trên. Từng trận gió mạnh mẽ cắt vào lưng Thôn Tù Thủy Tinh Thú kia khiến nó lập tức gào thét lên!
“Ngao!”
Máu thịt lẫn lộn lập tức trào ra từ sau lưng con Thôn Tù Thủy Tinh Thú này. Máu tươi bắn ra tung tóe như thác nước đang đổ xuống.
Hai con mắt Thôn Tù Thủy Tinh Thú trừng lên thật lớn, oán hận nhìn La Chinh và Tào Tuấn Phong, sau đó nó cúi đầu xuống, đi xuống tầng mây phía dưới…
May mà con Thôn Tù Thủy Tinh Thú này không biết bay nên chỉ dựa vào lực nhảy mà xông lên. Nếu nó biết bay thì chỉ sợ tính mạng của La Chinh và Tào Tuấn Phong khó giữ nổi.
Đứng ở tầng mây trên trời, La Chinh nghĩ lại cũng phát sợ. Hắn thản nhiên liếc nhìn Tào Tuấn Phong bên cạnh: “Tứ đại thần quốc các ngươi kết thù hận lớn đến thế nào mà con thú này cứ nhìn thấy người là giết…”
Tào Tuấn Phong đưa tay lau mồ hôi trên trán, lắc đầu suy đoán: “Có thể là con của Thôn Tù Thủy Tinh Thú bị đại năng Thần Hải Cảnh lấy trộm.”
Con Thôn Tù Thủy Tinh Thú này bị trận gió xoáy cắt xé đến mức máu chảy như thác, rơi xuống không trung, không ít máu của nó đã hòa vào trong tầng mây nên trước mắt La Chinh liền xuất hiện một tầng mây màu máu lớn. Nếu tầng mây này bồng bềnh đến Trung Vực hoặc thần quốc, chỉ sợ sẽ có một trận mưa máu.
“Ta thấy vẫn nên đi dọc theo tầng mây ở phía trên này đi.” La Chinh đề nghị.
Cho dù gió lốc trên Bạo Loạn Tinh Hải đã tạm thời dừng lại, nhưng vẫn tràn ngập đủ mọi nguy hiểm.
“Trên tầng mây? Vậy càng nguy hiểm hơn!” Trên mặt Tào Tuấn Phong hiện lên vẻ sợ hãi.
“Tầng mây phía trên cũng có nguy hiểm sao?” La Chinh chớp mắt.
Ngay lúc La Chinh vừa mới nói xong, Tào Tuấn Phong đã nở nụ cười khổ: “Vừa nhắc tào tháo, tào tháo đã đến rồi. Đi mau, chúng ta ở dưới tầng mây sẽ an toàn hơn một chút.”
Đúng lúc này, ở biển mây mờ mịt phía xa còn có vài bóng đen lơ lửng bất định đang bay vút về phía bên này. Mặc dù nhìn qua vô cùng mơ hồ, nhưng cũng có thể nhận ra đó là một loại chim hung ác.
Mặc dù không biết sức mạnh của loài chim hung ác này, nhưng chắc chắn không phải là thứ mà họ có thể chống lại.
Hai người không nói thêm lời nào nữa, lập tức chui vào trong mây, trở về bên dưới, tiếp tục bay về phía đại lục thần quốc…
Trên những con sóng của Bạo Loạn Tinh Hải còn có một mảng lớn màu máu đỏ thẫm. Khỏi nói cũng biết chắc chắn là do con Thôn Tù Thủy Tinh Thú lúc nãy để lại.
Dọc đường đến giờ, La Chinh cũng đã gặp phải không ít nguy hiểm rồi.
Ví dụ như trên mặt biển xuất hiện loại đá đầy sương mù kỳ lạ. Từ trên tảng đá đó truyền đến một giọng hát vô cùng êm tai, dường như có thể kích thích linh hồn của con người, khiến người ta không kìm lòng được mà đến gần.
La Chinh và Tào Tuấn Phong suýt chút nữa cũng đã đến gần nó. Mãi cho tới khi tiến đến tảng đá đó thêm một chút, nhìn thấy vài bóng đen gầy trơ xương đang mơ hồ đứng bên trên tảng đá, La Chinh mới bị Thanh Long trong đầu đánh thức. Mặc dù không biết rốt cuộc những bóng đen có hình dạng đáng sợ đó là cái gì, nhưng La Chinh cũng hiểu rõ, nếu đến gần thì nhất định sẽ chết.
Nhưng Tào Tuấn Phong lại vẫn tươi cười đi muốn đi vào trong.
Lúc này La Chinh cũng chỉ đành sử dụng nô ấn, lệnh cho Tào Tuấn Phong theo kịp mình mới có thể đưa hắn từ quỷ môn quan trở về.
Cả chặng đường đi cứ như vậy, ước chứng hơn mười ngày sau cũng đã vượt qua Bạo Loạn Tinh Hải. Rốt cuộc La Chinh cũng nhìn thấy một phần đại lục xuất hiện ở phía xa.