- La Chinh, ngươi nhục mạ trưởng bối như vậy, tựa hồ có phần quá đáng…
Một trưởng bối của La gia cau mày, nói.
- Im miệng!
La Chinh quát lớn:
- Thời điểm cha ta bị hãm hại, Tam gia chủ, Tứ gia chủ, Ngũ gia chủ,… Lúc đó đám người La gia các người đang làm gì? Không phải các ngươi đang phụ lòng phụ thân ta ban cho các ngươi ân huệ sao? Các ngươi *trợ Trụ vi ngược, đều là đồng lõa sát hại cha ta!
*Trợ Trụ Vi Ngược: Có lỗi mà không chịu sửa đổi, còn tìm cách che đậy, thì đó chính là "trợ Trụ vi ngược", nghĩa là giúp vua Trụ làm những điều tàn ác, bạo ngược. Ân Trụ Vương, vị vua cuối cùng của nhà Thương, vốn là một tên hôn quân vô đạo, cho nên những người làm điều độc ác thì được gọi là "trợ Trụ vi ngược".
Hai năm nhẫn nhịn, phẫn nộ cùng ủy khuất rốt cuộc vào thời khắc này cũng đã bạo phát. Thần sắc La Chinh chợt tối sầm lại, trông có vẻ giống như một vị sát thần đang tức giận vậy, ánh mắt đảo qua tất cả mọi người. Mỗi người nhìn thấy ánh mắt của La Chinh thì đều hoặc là tránh né đi, hoặc là cúi đầu, không dám nhìn lại ánh mắt kia.
La Tuấn Dật cũng chẳng muốn nói tiếp tục nói đến chủ đề này trước mặt La Chinh nữa, hắn liền nói:
- Không nói nhảm với tên tiểu súc sinh ngươi! Nhanh chóng giao công pháp hộ thể ngươi đang tu luyện ra đây! Ta hứa với ngươi, sẽ cho ngươi được tự sát tại chỗ, không phải chết một cách thống khổ, cho ngươi chết được toàn thây! Ta sẽ đem xác ngươi an táng tại phần mộ tổ tiên của gia tộc.
Vừa dứt lời, chợt có từng đạo quang mang màu tím rậm rạp chạy dọc theo cánh tay của La Tuấn Dật.
- Ngươi vẫn còn dám có dục vọng cướp đoạt thần công hộ thể của ta? Nằm mơ!
Dứt lời, hai chân La Chinh ra sức đạp mạnh một cái vào mép lôi đài, lấy tốc độ cực nhanh hướng đi ra ngoài phóng. Nếu không thể đường đường chính chính rời khỏi La gia, hắn chỉ còn có thể cố gắng hết sức thoát ra mà thôi.
La Chinh phóng đi rất nhanh. Dù vậy, La Tuấn Dật là cao thủ thành danh, tiến vào Luyện Tạng Cảnh đã lâu, tốc độ của hắn nhanh hơn La Chinh nhiều. Những nơi mà La Tuấn Dật đi qua đều để lại từng đạo tàn ảnh màu tím. Hắn lao tới chặn trước mặt La Chinh, rồi nói:
- Tên nhãi con nhà ngươi! Chút thực lực của ngươi còn chưa đáng là gì, không trốn thoát được đâu. Để ta nói lại lần nữa. Mau giao công pháp hộ thể của ngươi ra đây! Nếu không, ta sẽ cho ngươi biết cái gì là thống khổ, sau đó nghiền xương của ngươi thành tro. Cho ngươi chết không có chôn thân.
- Cút!
Dứt khoát đáp lời La Tuấn Dật. Đồng thời, tay La Chinh cũng đánh ra đòn thiết quyền!
La Tuấn Dật hoàn toàn không để công kích của La Chinh vào mắt, nhẹ nhàng đưa tay ra đỡ lấy thiết quyền. Ngay sau đó quả đấm của La Chinh lập tức bị tháo lực. Đồng thời, La Tuấn Dật tiến sát đến người La Chinh, một hơi đánh ra hơn mười quyền ảnh.
Rầm rầm rầm…
Lực lượng của La Tuấn Dật không phải thứ mà quyền cước của đám đệ tử La gia có thể sánh được. Lực lượng của Luyện Cốt Cảnh có thể đạt tới một Đỉnh Chi Lực, mà Luyện Tạng Cảnh thì lại có thể đạt được được ba Đỉnh Chi Lực!
Lực lượng kinh khủng thông qua bàn tay đánh vào thân thể của La Chinh. Vào lúc này, trong thân thể của La Chinh đang điên cuồng chuyển hóa, sản sinh ra từng đạo dòng nước ấm. Chỉ là, những quyền này của La Tuấn Dật đã vượt qua khỏi mức chuyển hóa của La Chinh, dư lực mà cơ thể La Chinh không kịp chuyển hóa cũng chính là chút lực đạo còn sót lại làm cho La Chinh bị thương.
Phốc!
La Chinh bị đánh bay ra ngoài, rơi mạnh xuống mặt đất. Sau đó La Chinh lập tức xoay người đứng lên, miệng phun ra một ngụm lớn máu tươi.
Nhìn thấy La Chinh bị mình đánh nhiều quyền như vậy, mà lại vẫn có thể tiếp tục đứng lên. Tâm tư của La Tuấn Dật chợt như lửa nóng, hắn mất kiên nhẫn nói:
- Công pháp hộ thể này thật sự rất đáng gờm! Giao ngay ra đây! Ta có thể cân nhắc lại, cho ngươi sống tạm ở La gia này!
- Loại tiểu nhân các ngươi có nói cũng như không, ngươi tưởng ta sẽ tin ngươi sao?
La Chinh vừa nói chuyện, vừa điều chỉnh lại hô hấp của mình. Sau khi rơi xuống đất, La Chinh cảm thấy xương cốt toàn thân đều thoải mái vô cùng. Những dòng nước ấm kia tựa hồ đã tẩy rửa sạch sẽ tạp chất bên trong xương cốt của La Chinh!
Trải qua một tháng bị đánh, đập, La Chinh đã sớm đạt tới Luyện Cốt Cảnh đỉnh phong. Chỉ là do mức độ cường hãn của cơ thể hắn được nâng lên, lực đạo đám đệ tử La gia đánh vào đã không còn đủ, cho nên dòng nước ẩm được sản sinh ra cũng thiếu hụt nhiều hơn, làm hắn khó có thể đột phá vào Luyện Tạng Cảnh được.
Nhưng sau khi chiến một hồi cùng hai cha con La Tuấn Dật, trong cơ thể La Chinh cũng đã có một lượng lớn nước ấm được sản sinh ra, giúp hắn bức ra những tạp chất còn sót lại trong xương cốt của hắn.
Hiện tại, tạp chất bên trong cốt cách của La Chinh đã được cọ rửa sạch sẽ, mỗi một khối cốt cách trong cơ thể hắn đều cực kỳ tinh thuần.
Giờ khắc này, La Chinh cảm thấy thân thể vô cùng nhẹ nhàng, mỗi một chỗ cốt cách đều như có linh tính vậy, để cho hắn điều khiển rất tự nhiên. Mà cùng với đó, tần suất hô hấp của La Chinh cũng thay đổi theo, mỗi một lần hô hấp đều kéo dài hơn gấp rưỡi thời gian so trước kia. Hơi thở kéo dài càng lâu, điều tức càng tự nhiên hơn.
Đây cũng là dấu hiệu cho thấy rằng hắn đã bước vào Luyện Tạng Cảnh!
Trong lòng La Chinh hoan hỉ vô cùng, nhưng hiện tại trên khuôn mặt cũng không biểu lộ vẻ gì khác thường.
- Hừ! Mạnh miệng lắm! Hi vọng khi nhận lấy cực hình của gia tộc, miệng lưỡi của ngươi vẫn còn cứng rắn như vậy!
La Tuấn Dật lại một lần nữa lao tới, lúc này đây, hắn muốn một chiêu bắt La Chinh lại.
Thế nhưng, vào đúng lúc này lại có một chuyện kinh người xảy ra!
Ngay khi La Tuấn Dật tiếp cận La Chinh, trong nháy mắt, La Chinh đánh ra một quyền nhanh như thiểm điện.
Tốc độ của một quyền này nhanh đến mức cực hạn. La Tuấn Dật hiện tại cũng không có phòng bị gì, một quyền kia hoàn toàn đánh vào trên người hắn.
Sau khi tiến vào Luyện Tạng Cảnh, La Chinh điều khiển cốt cách của mình đã gần như hoàn thiện, sức mạnh được phát huy hoàn toàn khác xa so với lúc còn là Luyện Cốt Cảnh. Mà La Tuấn Dật cũng không biết rằng La Chinh vừa mới tiến vào Luyện Tạng Cảnh, phán đoán sai thực lực hiện tại của La Chinh.
Một quyền này đánh vào, lập tức La Tuấn Dật liền bị đánh bay về phía sau ba trượng, lăn lốc vài vòng trên mặt đất rồi mới có thể đứng lên.
- Không ngờ ngươi vậy mà lại bước vào Luyện Tạng cảnh!
La Tuấn Dật vuốt vuốt ngực, phun mấy ngụm máu tươi. Trên mặt tràn đầy vẻ khó tin.
La Chinh cười lạnh một tiếng. Với La Tuấn Dật, hắn cũng chẳng thèm nói nhiều làm gì, chỉ coi thường, xì mũi một cái.
Sau đó hắn hướng về phía đám người La gia, quét mắt nhìn một vòng rồi nói:
- Còn kẻ nào dám ngăn cản ta nữa?
Hiện tại, La Chinh trông có vẻ rất hung hăng càn quấy, cực kỳ khí phách.
Cũng chẳng có ai dám nói gì, toàn bộ giáo trường bây giờ đều lặng ngắt như tờ.
Ngay cả La Tuấn Dật cũng bị một quyền của La Chinh đả thương, liệu ở đây còn có ai là đối thủ của La Chinh đây?
Ngay lúc này, đột nhiên có một thanh âm vang lên, phá đi sự yên tĩnh nơi đây:
- Ta dám!
Ngay sau đó, có một người nam nhân trung niên từ trong một góc của giáo trường bước ra, người này thân mặc bạch y, mặt mày anh tuấn, bộ dáng trông có vẻ phiêu dật, phảng phất như mang phong thái của người tu luyện thành tiên, mỗi cái giơ tay, nhấc chân đều có một cỗ phong thái riêng.
- La Bính Quyền!
Nhìn thấy bóng dáng của người kia, La Chinh lập tức cau mày lại.
Người La Chinh không muốn gặp nhất vào lúc này, không ai khác, chính là Nhị thúc của hắn, La Bính Quyền. Tên này chính là kẻ chủ mưu sát hại phụ thân của hắn, còn La
Tuấn Dật kia, cũng chỉ có thể coi là kẻ đồng lõa mà thôi!
La Bính Quyền vừa xuất hiện, từ trên người hắn liền có một cỗ khí tức như thực, như có như không, tản mát ra, hướng về phía La Chinh xoắn tới. La Chinh như gặp phải đại địch vậy, có chút khom người lại, mỗi một khối cơ bắp, mỗi một khối cốt cách trên cơ thể La Chinh vào lúc này đều tiến vào trạng thái phòng bị!
Thực lực của La Bính Quyền đã siêu việt vượt qua cảnh giới Luyện Tủy cảnh. Tuy không bước vào Tiên Thiên Bí Cảnh, nhưng hắn đã tiến vào nửa bước rồi. Nửa bước này được gọi là "Bán Bộ Tiên Thiên"!
Mà hiện tại La Chinh chỉ vừa mới bước vào Luyện Tạng Cảnh mà thôi, so với La Bính Quyền còn cách xa nhau hơn cả một cảnh giới, Luyện Tủy cảnh!
Đối với La Chinh mà nói, hiện tại đây là một sự tồn tại hắn khó có thể vượt qua được, căn bản hai bên không cùng một tầng thứ.
Nhưng, La Chinh hắn nhất quyết không từ bỏ!
Nếu như muốn vứt bỏ, thì vào hai năm thức hắn đã buông bỏ từ lâu rồi!
Ông trời rủ lòng thương, cho La Chinh thêm một cơ hội. Ở trong nội tâm, hắn đang điên cuồng khuyên nhủ chính mình rằng, "Hắn không được chết ở chỗ này, hắn nhất định phải sống". Giờ phút này, ước muốn được sống của hắn vô cùng mạnh liệt.
La Chinh trầm mặc một hồi, sau đó lặng lẽ hít vào một hơi thật sâu. Điên cuồng thúc dục lực lượng trong cơ thể chuyển xuống hai chân, rồi hướng người ra bên ngoài, mạnh mẽ "bắn" người ra.
Thế nhưng, còn chưa kịp lao đi bao xa, La Chinh đã bị một đạo trường kiếm mang theo tử khí bay đến, chắn ngang trước mặt hắn lại.
La Chinh vặn eo một cái, muốn lách người qua trường kiếm màu tím này, đột nhiên hắn lại bị một thanh trường kiếm màu tím khác chặn lại. Sau đó, phía trước La Chinh không ngừng có những thanh trường kiếm màu tím bay đến, bức La Chinh từng bước, từng bước lui về phía sau.
Bị những thanh trường kiếm kia bức xuống, La Chinh lại đứng về lại chỗ cũ. Thần sắc trên mặt hắn lúc này trở nên hết sức khó coi. Tiên Thiên Bí Cảnh có thể khống chế chân khí. La Bính Quyền mặc dù chỉ là Bán Bộ Tiên Thiên, không có cách nào vận dụng được chân khí của tự nhiên, nhưng uy lực đã kinh khủng đến như vậy…
La Bính Quyền huơ huơ tay nói:
- Nghiệp chướng! Bọn ta niệm một tình hương khói, tha cho ngươi một mạng, cho ngươi sống tại ở La gia. Không ngờ ngươi lại không *an phận thủ thường, dám đánh Tam thúc của ngươi đến mức bị thương. Ngươi muốn rời khỏi La gia. Đã muốn chết, vậy thì ta sẽ giúp ngươi toại nguyện!
*An Phận Thủ Thường: giữ đúng phận mình, không làm điều gì vượt quá, không đòi hỏi gì hơn.
Từng chuôi trường kiếm màu tím từ dưới đất bay lên, theo những phương hướng khác nhau, hướng về phía La Chinh đâm tới. La Chinh như muốn rách cả mí mắt, hiện tại hắn tránh cũng không nào thể tránh. Dù cho La Chinh hắn có cứng rắn như Huyền Khí đi nữa, nhưng khi đối mặt với Bán Bộ Tiên Thiên như La Bính Quyền đây, cơ thể của hắn cũng chỉ như tờ giấy mà thôi!
Không cam lòng! Trong lòng La Chinh hắn cảm thấy cực kỳ không cam lòng.
Nhưng vào lúc này, La Tuấn Dật bỗng nhiên ngăn lại, hắn nói:
- Nhị ca, đừng giết nó vội.
La Bính Quyền chế ngự lại thanh tử kiếm đang đâm về phía La Chinh, hắn hỏi lại La Tuấn Dật:
- Tại sao?
- Tiểu tử này không biết được kỳ ngộ gì, cơ thể mạnh hơn xa bình thường. Hơn nữa, tốc độ tu vi của hắn lại còn mạnh hơn so với những người đã phục dụng Thiên Địa Tạo Hóa Đan như Thừa Vận và Bái Nhiên.
La Tuấn Dật lên tiếng giải thích.
La Bính Quyền đưa một thanh trường kiếm màu tím nhắm vào mi tâm của La Chinh, mặt không đổi sắc nói:
- Nói! Ngươi đã đạt được kỳ ngộ gì?
Trên khuôn mặt La Chinh bỗng nở ra nụ cười lạnh. Nói cũng chết, không nói cũng chết, còn phí lời để làm gì?
Ngay tại lúc này, bảng hiệu ở chỗ đại môn của La gia bỗng nhiên nổ tung. Một cái lô đỉnh bằng đồng đột nhiên từ trên trời giáng xuống, nặng nề đập xuống mặt đất kêu "ầm" một cái. Hai bên tai của đám đệ tử La gia lúc này đều bị chấn động, run lên.
Sau khi cái lô đỉnh kia rơi xuống, nó lăn xuống từng bậc từng bậc của bậc thang, làm cho đám đệ tử của La gia chạy Đông chạy Tây, từng đợt tiếng kêu rên phát ra liên hồi
- Là người phương nào dám đến La gia ta gây rối?
La Bính Quyền hừ lạnh một tiếng, lại điều khiển trường kiếm màu tím chuyển hướng, đâm về phía cái lô đỉnh bằng đồng đang không ngừng quay cuồng.
Đinh đinh đinh leng keng!
Trường kiếm màu tím cùng lô đồng chạm vào nhau, phát ra từng đạo tiếng vang, vang lên lanh lảnh. Dù vậy những thanh tử kiếm kia cũng chẳng thể làm lô đồng chuyển hướng.
Sau khi lô đồng lăn xuống bậc thang, bỗng nó lại đứng yên xoay một vòng quỷ dị, rồi hướng về phía La Chinh mà đến. Thấy thế, La Bính Quyền liền kêu lên một tiếng "Không được!", vội vã vận chuyển thân pháp, lao về phía La Chinh.
Nhưng rốt cuộc thì lô đồng vẫn nhanh chân hơn một bậc. Ngay lúc lô đồng lại gần La Chinh, từ lô đồng bỗng nhiên thò ra một cái gì đó, trông có vẻ rất tiều tuy, giống như đôi tay, nắm lấy La Chinh ném vào bên trong.
- Muốn chạy sao, đừng mơ!
La Bính Quyền thấy La Chinh bị người bên trong lô đồng bắt đi, hắn liền khẽ vươn tay ra, nắm lấy viền của lô đồng kéo lại. Hắn muốn ngạnh kháng lại, làm lô đồng đứng yên tại chỗ.
Từ trong lô đồng, đôi tay tiều tụy kia bỗng nhiên liền hóa thành móng vuốt sắc bén, hướng về phía La Bính Quyền mà chộp tới.
La Bính Quyền cũng phản ứng lại cực nhanh, trở tay vỗ ra một chưởng, cùng với đôi tay tiều tụy kia đối chưởng với nhau. Ngay sau đó La Bính Quyền liền thối lui vài bước, sắc mặt trở nên khó coi:
- Ngươi là Tà Lang?
La Bính Quyền vừa dứt lời, từ trong lô đồng liền có một lão già leo ra. Lão già kia dáng vẻ cực kỳ gầy gò, toàn thân chẳng có mấy da thịt, nhìn như da bọc xương, trông cực kỳ đáng sợ.
Tên Tà Lang kia ló người ra, cười nói:
- Ha ha! Vận khí tốt, Vận khí tốt. Không ngờ chỉ là ngẫu nhiên đi ngang qua nơi đây, vậy mà lại tìm được loại của quý này. Mùi của tên này và pháp bảo ta luyện chế rất giống nhau. Hắn rất thích hợp để đưa vào rèn luyện cho binh khí của ta. Vì vậy, người này, ta mang đi!