Bách Luyện Thành Tiên

Phiêu Miểu Tiên Cung​​


trước sau

Hay nói một cách khác, tuy mình đã tới Băng Hải Giới, nhưng lại hoàn toàn không biết gì về hoàn cảnh nơi này. Lúc này mình đã gặp vài tên Tu tiên giả sinh trưởng ở đây, đương nhiên phải tìm hiểu cho tốt những thông tin cần thiết từ miệng bọn chúng.

Lâm Hiên cũng không nghĩ vận khí của mình tốt đến mức vừa tới Băng Hải giới đã tìm được Linh hoa Linh mộc đạt yêu cầu. Cho dù tin tức của sư tỷ có chính xác đi chăng nữa, việc tìm kiếm bảo vật cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai có thể hoàn thành được. Cơm phải ăn từng miếng, làm chuyện gì cũng không thể gấp được, Lâm Hiên muốn quen thuộc tình hình giới diện này trước tiên, sau đó mới bắt tay đi tìm bảo vật mình cần.Bởi vì việc truyền tống là ngẫu nhiên, ngay cả Hàn Long giới cũng có phần lớn diện tích không có Tu tiên giả thường xuyên lui tới. Vậy nên Lâm Hiên mới cho rằng tám chín phần mười mình sẽ bị truyền tống tới một nơi hoang vắng nào đó.

Quả đúng như vậy, băng nguyên trước mắt đúng là một nơi hoang vu, nhưng thật không ngờ hắn lại gặp ngay mấy Tu tiên giả Nhân tộc ở đây, cái này cũng coi như một niềm vui ngoài ý muốn rồi.

Lâm Hiên thấy mặt mũi ba tiểu gia hoả kia thấp thỏm bất an, sắc mặt hắn không khỏi ôn hoà hơn đôi chút, thanh âm trong trẻo truyền tới: "Các ngươi không cần sợ hãi, Lâm mỗ do ngoài ý muốn nên mới đi lạc vào giao diện này. Ba vị tiểu hữu cóthể giới thiệu cho ta biết một chút được không?"

"Ực..."

Ba người nghe xong lời nói của Lâm Hiên cũng không nhịn được mà hít vào một hơi. Lão quái vật trước mắt này đến từ giao diện khác, điều này có nghĩa là gì chứ…

"Phá toái hư không!"

Phải biết rằng, trong tất cả các tiểu giao diện của Linh giới cũng tồn tại lực không gian, thậm chí còn có khả năng gặp phải không gian loạn lưu. Cho dù sử dụngTruyền Tống trận cũng có thể tránh được những điều đó, nhưng không phải bất kỳ tu sĩ bình thường nào cũng có thể chịu được lực ép khi Truyền tống cách giới.

Nếu đối phương có thể xé rách không gian tới đây thì cảnh giới của lão quái vật này khẳng định là cực kỳ đáng sợ. Nghĩ tới đây, ba người liền âm thầm lắc đầu, trong truyền thuyết, tu sĩ có khả năng dùng pháp lực bản thân xé rách không gian đi tới giới diện khác chỉ có lão quái vật Độ Kiếp Kỳ mà thôi.

Hơn nữa, cũng không phải bất kỳ một vị Đại năng Độ Kiếp Kỳ nào cũng có khả năng làm điều này, chỉ có rất ít bậc Đại Năng có sở trường về pháp tắc không gian và tu vi kinh người mới có thể làm được.Mặc dù thiếu niên trước mắt diệt sát một Yêu Tộc Hóa Hình hậu kỳ trong nháy mắt, nhưng nếu nói đối phương là lão quái vật Độ Kiếp kỳ thì ba người vẫn không thể tin được.

Nhưng bất luận như thế nào, thực lực người này cũng đáng sợ vô cùng, khẳng định là không phải là Ly Hợp kỳ, rút cuộc cảnh giới của đối phương là Động Huyền hay Phân Thần đây?

Tuy trong nội tâm nghĩ như vậy, nhưng biểu lộ của cả ba vẫn hết sức cung kính, khom lưng cúi đầu trả lời: "Tiền bối quá khách khí. Ngài có việc gì cần cứ nói, vãn bối tuyệt đối tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn.""Tốt lắm."

Lâm Hiên gật gật đầu, trên mặt lộ vẻ hài lòng, mặc dù mình chỉ cần hơi độc ác một chút, dùng Sưu Hồn thuật lập tức có thể biết được tin tức, nhưng kỳ thật thuật này cũng có một khuyết điểm nhỏ. Đó chính là không phải mình muốn tin tức nào cũng có thể tìm ra tin tức đó trong trí nhớ của đối phương, thật ra cũng chỉ có thể thu được một phần nhỏ trí nhớ mà thôi.

Vì vậy, dùng Sưu Hồn thuật không phải an toàn tuyệt đối, huống chi Lâm Hiên cũng không phải hạng người tàn nhẫn hiếu sát, hắn không oán không cừu với ba tiểu gia hoả này, chẳng có lý do gì phải tước đi mạng sống của bọn chúng cả.Lâm Hiên thấy ba người ngoan ngoãn nghe lời nên cũng không muốn kéo dài thêm, hắn trực tiếp đi vào vấn đề thứ nhất: "Nơi này là nơi nào? Thành trì của Tu tiên giả gần nhất có cách xa đây không?"

Lâm Hiên đương nhiên không hi vọng từ miệng ba tu sĩ Nguyên Anh kỳ có thể thu được toàn bộ tin tức mình mong muốn. Hắn chỉ cần biết thành trì gần nhất là ở đâu, việc tiếp theo thì đơn giản hơn rất nhiều rồi.

"Thưa tiền bối, nơi này là Hàn Phách Băng Nguyên thuộc Băng Hải giới. Thành trì gần nhất chính là Minh Tuyết Thành, cách nơi này khoảng chừng một trăm vạn

dặm."Lão giả mạc áo bào đen không ngờ Lâm Hiên lại hỏi một câu đơn giản như thế, lão nhẹ ngàng thở phào một hơi, song vẫn cẩn thận từng li từng tí trả lời.

"A, chỉ có một trăm vạn dặm thôi sao?"

Ánh mắt Lâm Hiên lộ vẻ đăm chiêu, thành trì gần như vậy xem ra mọi chuyện suôn sẻ hơn mình dự liệu rất nhiều. Sau đó hắn đảo qua xung quanh một vòng rồi mở miệng: "Đây không phải chỗ nói chuyện. Các ngươi theo ta rời khỏi nơi này, vừa đi vừa nói chuyện được chứ?"

"Tiền bối đã có lệnh, vãn bối không dám không theo."Ba người liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt cả ba đều không có chút ý tứ bất mãn nào cả. Nếu không gặp được vị tiền bối thần bí này, mặc dù bọn hắn có tổ hợp khôi lỗi trợ giúp, nhưng ai thắng ai thua trong trận đấu pháp cùng tên Yêu tộc kia cũng rất khó nói.

Hôm nay bọn chúng đã trải qua một màn như vậy nên tự nhiên không có tâm tình đi tìm kiếm Tiểu Tuyết Hồ nữa, mạng nhỏ của mình còn quan trọng hơn tinh thạch tài phú nhiều lắm.

"À, độn tốc của các ngươi quá chậm, Lâm mỗ giúp các ngươi một đoạn đường vậy."Lâm Hiên vừa nói vừa vỗ vào túi trữ vật bên hông, chỉ thấy linh quang lóe lên, một chiếc thuyền dài hơn mười trượng đã xuất hiện trước mặt.

"Vâng, đa tạ tiền bối."

Ba người đương nhiên không dám có ý kiến gì, lão giả mặc áo bào đen phất tay áo một cái, một đạo quang hà bắn về phía khôi lỗi Cự viên, nó lập tức phân thành ba phần rồi thu nhỏ lại, bay ngược trở về ống tay áo.

Lâm Hiên nheo nheo hai mắt, quả nhiên mình không nhìn lầm, khôi lỗi này chính xác là do mấy khôi lỗi nhỏ hơn tổ hợp thành. Ngay cả mình cũng chưa từng nghenói qua loại Khôi lỗi huyền diệu như vậy ở Hàn Long giới. Thậm chí cả Ma giới cũng chưa từng gặp qua, chẳng lẽ đây là bí thuật đặc thù của Băng Hải Giới sao?

"Tiền bối đối cảm thấy hứng thú với khôi lỗi của vãn bối sao?" Lão giả mặc áo bào đen rất biết cách nhìn mặt nói chuyện, giọng nói đầy vẻ lấy lòng của lão truyền vào lỗ tai.

"Đúng là rất huyền diệu."

Tuy thực lực khôi lỗi này không đáng nhắc tới, nhưng cấu tạo lại khiến hắn rất hứng thú: "Khôi lỗi này có phải do ngươi chế tạo không?""Ha ha, tiền bối quá đề cao tiểu nhân rồi. Khôi lỗi huyền diệu như vậy làm sao vãn bối có thể luyện chế được, đây chính là tuyệt phẩm của Phiêu Miểu Tiên Cung."

"Phiêu Miểu Tiên Cung?" Lâm Hiên cảm thấy hứng thú nhắc lại.

"Vâng, Phiêu Miểu Tiên Cung là thế lực Nhân tộc lớn nhất của Băng Hải Giới, dùng am hiểu chế tác khôi lỗi mà nổi danh. Nếu không có Phiêu Miểu Tiên Cung dốc hết sức cứu vãn đại cục, chỉ e Nhân tộc chúng ta đã bị Yêu Tộc ức hiếp đến đường cùng từ lâu rồi." Giọng nói của lão giả mặc áo bào đen mang theo vài phần sợ hãi, nhưng cũng có thể nghe ra lòng kính ngưỡng không thể giả đối với Phiêu Miểu Tiên Cung."Nhân tộc bị Yêu Tộc ức hiếp sao? Chẳng lẽ thực lực Nhân tộc giới này lại yếu như vậy?"

Lâm Hiên giật mình hỏi lại, những tiểu giới diện hắn từng đi qua, thực lực Nhân tộc đều hơn hẳn Yêu Tộc một bậc. Nhất là Hàn Long giới, bởi vì có Hàn Long Chân Nhân nên thế lực Nhân tộc càng vượt xa Yêu Tộc. Băng Hải giới sao lại như thế chứ?

Trong nội tâm Lâm Hiên rất khó hiểu, nhưng ba gã Tu tiên giả Nguyên Anh kỳ trước mặt lại đồng loạt thở dài một hơi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện