Đương nhiên, bởi từ trước tới nay chưa có người nào tu luyện Huyễn Linh Thiên Hỏa đến mức độ này, cho nên vấn đề này vẫn chưa được xác thực.
Tuy nhiên nếu nhìn từ một góc độ khác, tục ngữ có câu ‘không có lửa làm sao có khói’, đối phương đã dám phỏng đoán như vậy xem ra cũng nắm chắc vài phần, tuyệt đối không làm ra những việc vô nghĩa.
Nên mặc dù chỉ là suy đoán, nhưng cũng tính là hợp tình hợp lý.
Đến bây giờ Lâm Hiên vẫn nhớ rõ những miêu tả trong Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết, sau khi tu luyện Huyễn Linh Thiên Hỏa đến cảnh giới đại thành liền có thể thi triển pháp thuật diệt Tiên.
Diệt Tiên!
Tuyệt đối không nhầm.
Lúc trước khi đọc đến đây, hô hấp của Lâm Hiên liền trở nên dồn dập.
Chân Tiên là gì chứ?
Có lẽ mỗi một tu sĩ từ khi bắt đầu bước lên con đường Tu Tiên đều có thể hiểu được phần nào về Chân Tiên. Tùy tiện chọn ra một điển tịch liên quan, đều miêu tả rất chi tiết về Chân Tiên khiến cho người ta rung động mãnh liệt.
Cường đại!
Đâu chỉ có vậy, còn có Trường Sinh Bất Lão.
Tu Tiên giả nằm gai nếm mật, không ngừng cố gắng vươn lên, tất cả đều vì mục tiêu này. Trở thành Chân Tiên sẽ không phải nếm trải sự thống khổ của luân hồi, điều đó khiến mọi người điên cuồng hướng tới.
Theo truyền thuyết, thọ nguyên của Tiên nhân là vô cùng vô tận, hơn nữa còn thoát khỏi sự hành hạ của Thiên kiếp.
Kẻ nào không muốn thọ ngang Trời Đất?
Cường đại, trường sinh cũng là điểm khái quát rõ ràng nhất khi người ta nhắc đến Tiên nhân.
Tạm thời không đề cập tới điều thứ hai, chỉ nói đến điều đầu tiên.
Cường đại, Tiên nhân mạnh mẽ đến mức độ nào, số người biết được điểm này chỉ sợ cũng như Phượng mao Lân giác. Hắn đã đọc qua vô số điển tịch về vấn đề này, nhưng những miêu tả trong đó chỉ hết sức sơ sài mà thôi. Dù sao, bất kể là Nhân loại, Yêu tộc hay Cổ Ma thì cơ hội để thấy được cường giả ở cấp độ này đều vô cùng hiếm hoi.
Đại chiến Tam giới khốc liệt như thế nào đi nữa thì Chân tiên cũng chẳng mấy quan tâm. Bọn họ có âm thầm hàng lâm xuống Hạ giới lần nào hay không cũng chẳng mấy ai biết, dù sao cũng chỉ ghi lại vẻn vẹn có một lần mà thôi.
Đương nhiên là lần đó có quan hệ với Atula Vương. Đó là kiếp trước của Nguyệt Nhi, Atula Vương kinh tài tuyệt diễm, dẫn đầu vô số âm hồn quỷ vật, lợi dụng khe hở không gian tạo ra thông đạo nối liền hai giới. Sau đó âm hồn quỷ vật như thủy triều dũng mãnh tràn vào rồi biến nơi đây thành một màn tinh phong huyết vũ, khiến cho Linh giới máu chảy thành sông.
Chỉ có lần này, Tiên giới cử ba vị sứ giả hàng lâm xuống Linh giới để đối phó với Atula Vương. Kết quả khỏi cần nói cũng biết, chỉ có số ít cường giả đỉnh cấp của Linh giới được chứng kiến tận mắt phần nào sự cường đại của Tiên nhân.
Trăm nghe không bằng một thấy, cho dù có nghe kể bao nhiêu cũng không thể bằng tận mắt chứng kiến.
Tuy Chân Tiên đã hàng lâm xuống, nhưng những người có thể tiếp xúc được với họ đều là những cường giả đỉnh cấp ở Linh giới. Nhân tộc có Tam đại Tán tiên, Yêu tộc có ba vị Yêu Vương. Đương nhiên, ngoài sáu người bọn họ còn có những cường giả đỉnh cấp khác nữa.
Đỉnh cấp ở đây dĩ nhiên đều là đại năng Độ Kiếp kỳ, hơn nữa không phải là sơ kỳ hay trung kỳ mà phải là cường giả hậu kỳ. Thực lực những người này thì khỏi phải nói, ít nhất thì hiện tại Lâm Hiên chỉ có thể nhìn lên bằng ánh mắt ngưỡng mộ mà thôi.
So với bọn họ thì Lâm Hiên chẳng khác gì con sâu cái kiến, tùy tiện chọn ra một người trong đó thì chỉ cần phất tay một cái cũng đủ cho hắn vạn kiếp bất phục.
Song những cường giả như vậy khi đứng trước mặt Chân Tiên cũng chỉ như đứa trẻ đứng trước mặt đại hán.
Lâm Hiên nhờ cơ duyên xảo hợp mà phát hiện một số điển tịch ghi chép lại điều này. Đó là tâm đắc của một vị đại năng thời viễn cổ, giới thiệu sơ qua về cảm thụ của hắn sau khi thấy qua Chân Tiên.
"Đối mặt với bọn họ tuy mình không đến mức khuất phục như con sâu cái kiến, nhưng sự cường đại của cường giả Chân Tiên vượt xa sự tưởng tượng của chúng ta. Thậm chí ta hoài nghi, bọn chúng đứng
bất động, chỉ đơn giản tế ra linh quang hộ thể chứ không dùng bất cứ bảo vật phòng ngự nào khác, ta cũng không biết cần bao nhiêu thời gian mới có thể phá vỡ được."
"Chúng ta đều biết thân thể của Yêu tộc và Cổ ma cường đại vô cùng, nhưng so sánh với Chân Tiên thì chẳng thấm vào đâu. Cho dù vị Chân tiên đó chưa hề tu tập qua Luyện Thể thuật, nhưng trải qua vô số năm tháng dưới sự rèn luyện của Tiên Linh lực, nhục thể của họ cũng trở nên mạnh mẽ ngoài sức tưởng tượng."
"Tiên nhân chỉ là trường sinh bất lão cùng cường đại sao? Không! Cường giả đẳng cấp này tựa hồ đã gần đạt đến sự hoàn mỹ."
Đây là cảm thụ của vị Thượng Cổ Đại năng kia sau khi tận mắt nhìn thấy Chân Tiên, tuy chỉ hơn hai trăm chữ, nhưng mỗi chữ đều toát lên vẻ hâm mộ vô cùng. Để nói lên sự cường đại của đó, vị cường giả Độ Kiếp hậu kỳ này đã không ngần ngại nói rằng, hắn hoài nghi pháp bảo của mình không thể phá vỡ được Linh quang hộ thể của vị Chân Tiên kia. Chỉ riêng điểm này đã có thể nói lên tất cả.
Nhưng Huyễn Linh Thiên Hỏa lại có thể diệt Tiên. Mặc dù điều này chỉ là dự đoán của người sáng tạo công pháp, nhưng chỉ cần điều này cũng đã làm người ta rất kinh hãi rồi.
Trước kia, khi Lâm Hiên biết được điều này, hắn vô cùng hâm mộ và khao khát. Tuy nhiên hắn cũng không đặt quá nhiều hy vọng vào đó, ngay cả Thiên Vu Thần Nữ cũng không thể tu luyện đến đại thành thì mình cũng nên biết lượng sức mình để tránh cảnh trèo cao ngã đau.
Mà bây giờ Hỗn Độn Thái Âm chi khí đã ở trước mặt, một trong hai khí Âm Dương, về phần loại khí còn lại thì chưa hẳn đã không tìm được.
Lâm Hiên chìm đắm trong suy tưởng, cho đến khi bên tai vang lên giọng nói của Hương Nhi : "To con, ngươi làm sao vậy?"
"À, không sao cả." Lâm Hiên quay đầu lại, trên mặt thoáng hiện lên vẻ do dự, nhưng rồi cũng không nói ý định trong lòng với Hương Nhi.
Dù sao thì Hỗn Độn Thái Âm chi khí này không không đơn giản, hiện giờ hóa thành Huyền Băng giam cầm Viện Kha, Lâm Hiên cũng không tuyệt đối nắm chắc có thể giải trừ được. Việc này không thể vội vàng, phải suy tính thật kỹ càng cái đã.
Khi nào nắm chắc có thể giải cứu đại công chúa của Tuyết Hồ tộc thì nói ra cũng không muộn, tránh cho Hương Nhi hi vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều.
Lâm Hiên cũng không phải loại dễ xúc động, tính cách không chỉ kiên nghị mà còn rất ổn trọng.
"Ài ..."
Hương Nhi nhìn ra hình như Lâm Hiên có đang che giấu điều gì, nhưng giờ phút này lòng nàng đang nặng trĩu nên cũng không muốn hỏi tới.
Nhất thời hai người rơi vào trầm mặc, lẳng lặng nhìn Viên Kha công chúa bên trong lớp băng.
Nhưng đúng lúc này, cấm chế ngoài động phủ bỗng nhiên dao động, sau đó một đoàn ánh sáng màu đỏ lửa bay vút tới.
Lông mày Hương Nhi nhíu lại, trên mặt thoáng lộ vẻ kinh ngạc, chính mình đã sớm hạ lệnh, trong lúc đến thăm tỷ tỷ không cho phép bất kỳ ai quất rầy, chẳng lẽ trong tộc phát sinh biến cố gì sao?
Nghĩ tới đây, nét mặt Hương Nhi thoáng trầm xuống.
Bàn tay trắng như ngọc khẽ nâng lên, đoàn ánh sáng màu đỏ kia nhanh chóng rơi vào lòng bàn tay nàng rồi cháy bùng lên. Hương Nhi cúi xuống nhìn, thoáng chốc sắc mặt nàng đại biến, thậm chí không kịp nói lời nào với Lâm Hiên mà trực tiếp hóa thành một đạo cầu vồng vội vàng bay ra ngoài.