Bách Luyện Thành Tiên

lâm hiên xuất quan (1)


trước sau

Thiên tượng tiếp diễn một hồi lâu, trọn vẹn sau ba ngày ba đêm, vòng xoáy kia mới dần dần tan biến, tầng mây dày đặc cũng theo gió tiêu tán.

Bầu trời một lần nữa khôi phục vẻ thanh minh vốn có.

Xanh thẳm, vạn dặm không một gợn mây.

Hoang nguyên vẫn là hoang nguyên trước kia.

Phóng nhãn nhìn lại, vô biên vô tận, đập vào mắt chỉ lác đác vài bụi cỏ phất phơ theo gió.

Khung cảnh vô cùng bình yên, dường như mọi thứ vẫn như vậy, chưa có bất cứ điều gì phát sinh.

"Hô!"

Hơn mười tu sĩ ngẩng đầu lên, kể cả người có tu vi cao nhất là Cổ lão ma, trông cũng hết sức chật vật. Ba ngày này, đối với bọn hắn quả là không hề dễ chịu. Pháp lực bị giam cầm, linh áp đáng sợ kia bao phủ toàn bộ phương viên hơn mười dặm. Có lẽ bởi cảnh giới thua kém quá nhiều, bị linh áp kia đè ép, ngay cả hô hấp cũng không thông chứ đừng nói là ly khai khỏi nơi này.

Hôm nay, khó khăn rốt cuộc đã qua, nhưng chúng tu sĩ hai mặt nhìn nhau, vẫn không dám tự tiện rời đi. Nếu không, vạn nhất chọc giận vị tiền bối thần bí kia, chẳng phải là khóc không ra nước mắt sao?

Yên lặng chờ đợi là lựa chọn duy nhất.

Cả bọn trong lòng lo lắng không thôi, đặc biệt là Cổ lão ma.

Sớm biết nơi này tồn tại một sát tinh như vậy, chính mình sẽ tình nguyện buông tha cho đám người Phiêu Miểu Tiên cung. Tuyệt đối không dây vào vũng nước đục này, quả thực hắn đang vô cùng hối hận.

Về phần Tu Tiên giả Phiêu Miểu Tiên cung, trong lòng cũng cực kỳ bất an, nhưng so với Cổ lão ma thì tốt hơn rất nhiều. Nếu không có biến cố này, bọn hắn đã sớm hồn quy địa phủ.

....

Cùng lúc đó, Lâm Hiên đang khoanh chân ngồi trong động phủ.

Nhưng so với vẻ nghiêm túc lúc Linh Khí Quán Thể vừa rồi thì hoàn toàn bất đồng, trên mặt hắn tràn đầy vui sướng.

Bất quá, hai mắt vẫn nhắm chặt, hiện tại hắn đang thi triển Nội Thị thuật, quan sát tình huống trong cơ thể.

Quả thực, Lâm Hiên chưa từng nghĩ qua, sau khi phục dụng Bàn Đào đã qua chiết xuất để trùng kích bình cảnh lại có biến đổi bất ngờ như vậy. Vốn cho rằng nhanh thì hơn tháng, lâu thì nửa năm sẽ có kết quả, không ngờ lại tốn đến trăm năm.

Nếu Lâm Hiên biết sẽ tốn nhiều thời gian như vậy, chưa chắc đã chọn nơi này để tấn cấp.

Cũng may quá trình tuy gặp nhiều trở ngại, nhưng cuối cùng công sức cũng không uổng phí...Không, nói đúng hơn là so với dự tính ban đầu còn tốt hơn rất nhiều.

Không chỉ chủ Nguyên Anh thuận lợi tấn cấp lên Phân Thần trung kỳ mà tu vi đệ nhị Nguyên Anh cùng Yêu đan cũng tăng lên. Nhất là đệ nhị Nguyên Anh, gần như vượt qua một đại cảnh giới, cùng Yêu đan bước vào Phân Thần. Tuy chỉ là sơ kỳ, nhưng kết quả đó cũng đủ khiến
Lâm Hiên thỏa mãn vô cùng.

Hôm nay song Anh nhất Đan của hắn, chủ Nguyên Anh Phân Thần trung kỳ, đệ nhị Nguyên Anh cùng Yêu đan đều là sơ kỳ, nhờ đó mà pháp lực không chỉ tăng lên gấp đôi.

Nói vậy cũng không hề có chút khoa trương, sau một hồi cảm ứng, pháp lực của Lâm Hiên so với trăm năm trước đã tăng đến hơn ba lần. Không chỉ như thế, cường độ thân thể cùng khí lực cũng mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Dù sao, sau mỗi lần tấn cấp, thân thể cùng Nguyên Anh của tu sĩ đều được linh lực rèn luyện qua một lần.

Huống chi lần tấn cấp này còn là Linh Khí Quán Thể, mà loại phương pháp này có hiệu quả rèn luyện thân thể hơn bình thường rất nhiều.

Có thể nói, sau lần tấn cấp này, thực lực của Lâm Hiên tăng vọt, tuy vẫn chưa thể so sánh với lão quái Độ Kiếp kỳ. Nhưng Tu Tiên giả Phân Thần kỳ trong mắt hắn đã không đáng nhắc đến.

Giờ phút này hắn thi triển Nội Thị thuật.

Trong đan điền, diện tích hồ chứa linh lực lại tăng lên rất nhiều, linh lực nồng đậm vô cùng, bừng bừng sinh cơ. Mà Lam Sắc Tinh Hải cũng không khác là bao, sau khi tấn cấp lại càng nhiều quang điểm màu xanh da trời chuyển hóa thành màu bạc. Tuy số quang điểm màu bạc vẫn chưa thể so sánh với màu xanh da trời, nhưng đã đạt đến một phần tư thể tích Tinh Hải. Đây là một tiến triển vượt bậc, nhìn vào đó, vẻ mặt Lâm Hiên vô cùng vui sướng.

Về phần hai Nguyên Anh, thân hình cùng khuôn mặt vẫn không có gì khác, nhưng nhìn kỹ thì rõ ràng cô đọng hơn rất nhiều, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều phát ra uy áp khác hẳn lúc trước.

Về phần Yêu đan, đã biến thành màu bạc nhạt, thể tích tương đương long nhãn, chậm rãi xoay tròn trên đỉnh đầu song Anh. Sau mỗi một vòng quay, lại có một vầng sáng ngũ sắc lưu chuyển, đồng thời mặt ngoài bao phủ hàng trăm phù văn chỉ lớn bằng hạt gạo, nhưng lại tỏa ra khí tức huyền ảo vô cùng.

Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ hài lòng.

Hắn chưa từng nghĩ rằng Yêu đan lại có biến hóa như vậy, ngũ sắc linh quang kia chẳng lẽ có quan hệ với Phượng Vũ Cửu Thiên Quyết mà mình tu luyện?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện