Bách Luyện Thành Tiên

Tình thế nguy hiểm


trước sau

Lâm Hiên yên lặng không nói nhưng lão giả cầm đầu cũng không dám quấy rầy, chắp tay đứng một bên.

"Vậy các ngươi kiểm tra thân phận của tu sĩ, chẳng lẽ nghi ngờ trong nhân tộc chúng ta có quỷ vật gian tế trà trộn vào?" Theo suy nghĩ của Lâm Hiên thì Thất Tuyệt Thiên còn chưa sớm bại lộ như thế, chẳng qua vẫn nghi hoặc hỏi.

"Tiền bối có điều chưa biết, nhân loại chúng ta quả thật xuất hiện đám bại hoại. Thất Tuyệt Thiên lại âm thầm bán mạng cho Quỷ Đế. " Lão giả thở dài, nghiến răng nói.

"Cái gì? " Đương nhiên Lâm Hiên đã biết nhưng giả bộ vô cùng kinh ngạc: "Thất Tuyệt Phiên dám làm ra chuyện như thế sao? "

"Đúng vậy, tri nhân tri diện bất tri tâm. Ai có thể ngờ được thương minh lớn nhất U Châu chúng ta lại là thế lực gián điệp do quỷ vật thành lập. Một khắc trước khi Lệ quỷ phát động tấn công thì Thất Tuyệt Thiên liền phái ra một lượng lớn nhân thủ, muốn phá hỏng cấm chế quanh Quỷ La Thành…"

"Bọn họ có thể đắc thủ không? " Lâm Hiên quan tâm hỏi. Tuy tu sĩ thường trú trong Quỷ La Thành hơn vạn người nhưng thực lực so với Âm Hồn Cốc vẫn còn kém xa.

Đương nhiên cũng không thể coi nhẹ thực lực của Nhân tộc. Ngoại trừ Quỷ La Thành thì bốn phía còn có bảy tám tòa vệ thành, dĩ nhiên không phải tầm thường.

Cấm chế ở Quỷ La Thành rất lợi hại, vạn năm nay không ngừng được củng cố bổ sung. Lệ quỷ trong Âm Hồn Cốc muốn công thành không phải chuyện dễ.

"Không có" Lão giả lắc lắc đầu, thanh âm lộ ra vẻ may mắn: "Thất Tuyệt Thiên mặc dù là gián điệp của Lệ quỷ nhưng truyền thừa gần vạn năm, không phải tất cả cao tầng đều nguyện ý làm nô lệ cho quỷ vật. Đã có người mật báo cho chúng ta"

"Các trưởng lão lập tức phái tu sĩ tinh nhuệ tiến đến bảo hộ trận pháp cấm chế. Đám phản đồ Thất Tuyệt Thiên vì thế không thể phá hoại trận pháp, lập tức chạy thoát tới hội họp cùng đám Lệ quỷ. Chúng ta kiểm tra thân phận tu sĩ chính là sợ gian tế của Thất Tuyệt Thiên trà trộn vào"

"Thì ra là thế." Lâm Hiên nhíu mày cười khổ. Lệ quỷ nằm gai nếm mật, khẳng định sẽ đại chiến với nhân tộc nhưng thật không ngờ lại phát động nhanh như vậy.

Thật sự đã dấy lên một hồi phong ba. Chính Ma đại chiến khiến cho máu chảy thành sông. Quỷ vật đột nhiên thò chân tiến vào.

Xem ra trường hạo kiếp ở U Châu là không thể tránh khỏi.

Lâm Hiên thở dài, sau khi hỏi lão giả vài thêm câu thì đi vào trong phường thị. Không ngờ số lượng tu sĩ bên trong này hiện tại đã gấp rất nhiều lần.

Nhưng việc này cũng là thường tình. Hiện giờ quỷ vật Âm Hồn Cốc đã bắt đầu tấn công mạnh mẽ vào cứ điểm của nhân tộc. Căn cứ vào tin tức truyền về thì đã có vài tòa vệ thành rơi vào trong tay Lệ quỷ.

Bên trong không kể là phàm nhân hay tu sĩ đều không ai sống sót, cả tòa thành bị huyết tẩy, biến thành một Tu La quỷ vực.

Nhân thủ ở Quỷ La Thành không đủ, cũng không thể phát động phản công mà chỉ có thể dựa vào cấm chế đại trận ngăn cản thế công của đối phương.

Đồng thời trong thành cũng đã phái người đưa tin cầu viện các môn phái Chính Ma. Chẳng qua hiện giờ U Châu đang loạn. Cho dù Chính đạo và Ma đạo lấy đại cục làm trọng, tạm thời ngưng chiến nhưng muốn trợ giúp cũng không phải ngày một ngày hai là đến được.

Lúc này bốn phía Quỷ La Thành đã bị đại quân âm hồn vây quanh, đường vào thành tạm thời bị cắt đứt.

Ngoài ra còn có cả ngàn Lệ quỷ đang đánh giết khắp nơi những người ở ngoài thành.

Các tu sĩ bất đắc dĩ đành phải rời khỏi Thập Vạn Đại sơn, cuối cùng đều tụ tập tại nơi này.

Trên mặt bọn họ phần lớn đều khắc sâu sự lo lắng, đồng thời trao đổi tin tức với nhau. Với thần thức của Lâm Hiên cũng nghe được không ít.

Lâm Hiên thầm tính toán tiếp theo sẽ nên làm thế nào.

Lúc này đã không trở về được Quỷ La Thành do có đại quân âm hồn cường đại vây quanh, lỗ mãng xông vào rất nguy hiểm.

Huống chi dựa theo phỏng đoán của hắn. Tuy cấm chế ở Quỷ La Thành rất mạnh nhưng không sớm thì muộn cũng bị âm hồn công phá, trở về đó không khác nào tự tìm chết.

Như vậy chỉ còn đường phá vòng vây của Lệ quỷ mà trở về Linh Dược Sơn. Đáng tiếc hy vọng này rất nhanh tan biến, nếu như có thể đi thì các tu sĩ sao lại ngây ngốc lưu lại nơi đây. Tất cả lộ tuyến đều có trọng binh Lệ quỷ canh gác.

Phân tích một hồi, Lâm Hiên chưa nghĩ được kế sách hữu dụng nào để thoát thân, đành phải tiếp tục lưu lại trong này.

Đương nhiên Lâm Hiên không chờ đợi một cách bị động, ít nhất cũng phải chuẩn bị phòng ngừa.

Vì thế hắn ghé thăm các dược điếm ở phường thị. Chuẩn bị luyện chế một số lượng Kim Sang Hoàn, Ẩn Linh Đan …Là các đan dược dùng để chữa thương hoặc có tác dụng hỗ trợ. Trong thời điểm hung hiểm, chuẩn bị thật kỹ thì có khi tránh được một kiếp.

Lâm Hiên đi vào một khách sạn tương đối rộng lớn. Ở phường thị hiện rất nhiều tu sĩ nên khắp nơi đều chật chội. Tuy với với thân phận cao thủ Ngưng Đan Kỳ hắn dễ dàng thuê được một căn phòng. Sau khi bày ra một vài cấm chế thì bắt đầu luyện đan.

Ẩn Linh Đan và Kim Sang Hoàn không khó luyện, chỉ mất khoảng nửa ngày Lâm Hiên đã luyện được một lô.

Như vậy hẳn là đã đủ dùng. Lâm Hiên đang tính ra ngoài một chút thì đột nhiên có tiếng gõ cửa truyền tới.

"Xin hỏi có phải Hỏa Linh Môn Lý tiền bối đang ở trong này?"

Lâm Hiên hơi nhíu mày, ở thời điểm đăng kí khách sạn thì hắn vẫn dùng lệnh bài Lý Diệu Thiên, hơi do dự hắn nói: "Vào đi! "

"Vâng! "

Người ở ngoài cung kính vâng một tiếng rồi mới chậm rãi đẩy cửa vào. Lâm Hiên liếc mắt thì thấy là một trung niên nam tử tầm khoảng tứ tuần, bộ dáng có vẻ nhanh nhẹn.

Trung niên thi lễ với Lâm Hiên rồi nói: "Người là Lý tiền bối sao? Tại hạ là quản sự của Sở gia, người có thể gọi ta là Sở Nhị, ta phụng mệnh gia chủ mời người đến bàn chuyện"

"Sở gia? "

Trong lòng Lâm Hiên khẽ động, gia tộc tu tiên U Châu tới cả gần ngàn. Nhưng họ Sở lại chỉ có một, hơn nữa còn đỉnh đỉnh đại danh, được xưng là U Châu đệ nhất tu tiên gia tộc. Nếu như hắn nhớ không lầm thì bọn họ ở tại Quỷ La Thành. Tuy kinh ngạc nhưng hắn vẫn bất động thanh sắc, thản nhiên nói: "Quý gia chủ tìm ta? Ta nhớ không lầm thì không hề quen Sở gia các ngươi"

"Tiền bối nói rất đúng. Không dám gạt người, phường thị nơi đây chính là do Sở gia chúng ta mở ra, hiện giờ Lệ quỷ đột nhiên tập kích mạnh mẽ nhân tộc nên gia chủ mời các vị tiền bối Ngưng Đan Kỳ đến bàn chuyện" Sở Nhị kia cung kính giải thích, trên mặt cũng hiện một tia lo lắng.

"Thì ra là thế, được rồi, ngươi dẫn đường đi"

Lâm Hiên nghe xong thì không chần chờ, lập tức đồng ý. Hắn cũng đang tính tìm hiểu cục diện kỹ càng. Đến Sở gia có thể thu được tin tức hữu ích hơn.

Rời phường thị bay về hướng đông khoảng hai ba mươi dặm thì hai người dừng độn quang hạ xuống.

Nơi này là một bình nguyên có vẻ hoang sơ. Sở Nhị đưa tay vào ngực lấy ra một cây tiểu kỳ màu trắng.

Hắn đem pháp lực rót vào trong đồng thời miệng lẩm nhẩm, tiểu kỳ kia đón gió hóa lớn.

"Khai!"

Theo tiếng quát của Sở Nhị, trên phiên kỳ bắn ra một đạo sáng màu bạc mỹ lệ. Tức thời cảnh vật lại vặn vẹo một cách quỷ dị.

Vô số đình đài lầu các xuất hiện ở trước mắt. Linh khí nơi đây lập tức trở nên nồng đậm, trong mắt Lâm Hiên hiện tia sáng kỳ lạ: "Huyễn thuật cấm chế của Sở gia quả là bất phàm"

"Tiền bối quá khen. Xin mời. " Sở Nhị vừa nói vừa đi trước dẫn đường.

Theo đối phương rất nhanh đã đến một tòa đại điện rộng rãi cao hơn mười trượng, khí thế bất phàm, vừa nhìn đã biết đây chính là dùng để thương nghị các đại sự.

Lâm Hiên đem thần thức thả ra thì phát hiện xung quanh được thiết hạ rất nhiều cấm chế. Bốn phía đại điện này còn có tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đi tuần tra rất nghiêm ngặt.

Có người lạ tới thì những tu sĩ này đều lộ vẻ cảnh giác, chẳng qua có Sở Nhị đưa đường nên Lâm Hiên thuận lợi vào trong.

Đương nhiên Sở Nhị chỉ có thể đứng ngoài. Gia chủ mời tu sĩ Ngưng Đan Kỳ tới, hắn không đủ tư cách để tham gia.

Lâm Hiên chậm rãi đi vào trong điện, nơi đây có mười mấy ánh mắt đang nhìn hắn. Không khí có vẻ hơi trầm nặng, những tu sĩ ở đây đều cau mày lo lắng, sắc mặt có vẻ không tốt.

Chẳng qua ánh mắt Lâm Hiên rất nhanh dừng ở chủ vị. Ngồi nơi đó là một tu sĩ khoảng tứ tuần, tướng mạo không nộ mà uy.

Thấy Lâm Hiên tiến vào thì trong mắt người này thoáng hiện tia vui mừng. Thêm một tu sĩ cấp cao thì thực lực tăng lên không ít.

"Tại hạ là Sở Thiên Thư, vị đạo
hữu này tôn tính đại danh là gì? Hoan nghênh đến thương nghị" Tu sĩ chủ tọa chắp tay hướng sang Lâm Hiên, sắc mặt vô cùng ôn hòa.

"Hỏa Linh Môn Lý Diệu Thiên kiến quá gia chủ" Lâm Hiên cũng nhanh chóng thi lễ.

"Thì ra là Lý đạo hữu, mời ngồi"

"Đa tạ." Lâm Hiên tùy tiện chọn một ghế rồi thong thả ngồi xuống.

Tuy rằng vẻ ngoài Lâm Hiên vẫn như thường nhưng trong lòng thầm cảnh giác, Sở gia gia chủ này có tu vị cao hơn hắn tưởng tượng Đừng nhìn bộ dáng trung niên kia mà lầm, người này đã là lão quái vật sống mấy trăm năm, tu vị đã đạt tới cảnh giới giả anh. Sở gia không hổ là gia tộc tu tiên đệ nhất U Châu.

Cảnh giới cao còn có một lão giả khuôn mặt gầy gò và một phụ nhân trung niên thân hình có chút đẫy đà. Những người còn lại đều là tu sĩ Ngưng Đan Sơ Kỳ.

Dường như người chưa tới đủ nên hầu hết các tu sĩ đều yên lặng không nói. Chỉ có mấy người có quen biết thỉnh thoảng thầm thì vài lời. Đợi thêm nửa canh giờ thì chỉ có thêm một người nữa tới.

Đột nhiên một đạo Truyền Âm Phù từ bên ngoài bay vào trong tay Sở Thiên Thư, hắn xem xong thì nhướng mày, thần sắc ngưng trọng nói: "Các vị đạo hữu, hôm nay Sở mỗ mời mọi người tới đây, thật ra còn hai vị trưởng lão của Thiên Vân Tông. Chẳng qua vừa nhận được truyền tin của đệ tử rằng hai vị đạo hữu này không may đụng phải một đám Quỷ Vương, hiện tại dữ nhiều lành ít nên chắc không tới được nơi này"

Lời này vừa thốt ra thì nhất thời bên dưới trở nên ồn ào. Những người đang ngồi đây đều là cao thủ Ngưng Đan Kỳ nhưng cũng không khỏi biến sắc, thậm chí trên mặt một số còn lộ có chút hoảng sợ.

"Xin chư vị đạo hữu trật tự, Sở mỗ mời mọi người đến chính là vì muốn cùng chư vị thương nghị ngăn địch" Sở Thiên Thư ho khan một tiếng, từ từ mở miệng nói. Lời của hắn tuy không lớn nhưng lại át cả tiếng ồn ào, còn có diệu dụng an tĩnh người ta.

Chúng tu sĩ thoáng chốc lại trở nên trầm lặng. Sở Thiên Thư là chủ, lại có tu vị cao nhất nên tự nhiên phải nể thể diện của hắn. Huống chi ồn ào cũng không thương nghị được gì.

"Ngưng Thần Quyết của Sở huynh quả thực vô cùng thần diệu. Ngươi đã mời chúng ta đến đây, đây lại là phạm vi thế lực của quý tộc. Như vậy Sở huynh đã rõ như lòng bàn tay thực lực của đám âm hồn quỷ vật, vậy xin huynh trước hết đem tình thế nói rõ một chút" Một tu sĩ vẻ mặt lo lắng nói.

"Đúng vậy, mời Sở gia chủ nói rõ cụ thể"

"Ba ngày trước Liêu mỗ cùng vừa mới đi liệp sát yêu thú ở Thập Vạn Đại Sơn trở về, có nghe được một số tin tức từ quỷ vật. Nhưng chỉ biết đại khái tình hình mà thôi, không biết tin đồn có thể tin được mấy phần"

"Lệ mỗ cũng như vậy, nghe nói các vệ thành đã thất thủ một số, hiện Quỷ La Thành đang bị vây hãm, điều này là thật chứ?"

"Khụ khụ!" Sở Thiên Thư giơ ra ra hiệu đám người bình tĩnh rồi nói: "Mấy vấn đề này chư vị không hỏi tại hạ nhất định cũng giải thích. Hiện giờ chúng ta đang gặp phải đại địch nên tự nhiên phải cùng hợp sức, Sở mỗ sao có thể giấu diếm tin tức, xin mọi người yên tâm.”

Nghe Sở Thiên Thư nói thì những tu sĩ ở đây đều im lặng chờ hắn lên tiếng.

"Hiện giờ quả thật bên ngoài có rất nhiều tin đồn, trong đó cũng có không ít tin là giả. Về tình hình chiến đấu ở Quỷ La Thành thì thật ra ngay cả Sở gia chúng ta cũng không rõ lắm. "

"Không rõ là sao? Không phải Sở gia các ngươi là địa đầu xà nơi đó sao?" Một tu sĩ mập mạp vừa thốt lời thì lập tức biến sắc ôm quyền: "Thực xin lỗi, Vương mỗ lỡ lời. "

"Vương huynh không cần để tâm. Lời này của ngươi dù khó nghe nhưng cũng là sự thật. Sở gia chúng ta đúng là rất có căn cơ ở vùng này" Sắc mặt Sở Thiên Thư vẫn bình thản như trước, thản nhiên nói.

Lâm Hiên rùng mình, thầm nhắc nhở bản thân phải lưu ý người này. Những lời vừa rồi đối với Sở gia chính là đại bất kính, nhưng Sở Thiên Thư kia không biểu lộ một chút giận dữ. Tâm cơ người này quả thực thâm trầm.

Còn vị tu sĩ mập mạp lỡ lời kia sau khi thấy Sở Thiên Thư không trách tội thì nhẹ nhàng thở phào, vẻ mặt rất cảm kích.

"Không dám gạt chư vị đạo hữu, lần này thực lực Lệ quỷ rất mạnh, tam đại Quỷ Đế đều đã xuất động thống lĩnh thuộc hạ mạnh mẽ công vào Quỷ La Thành. Hơn nữa còn phái ra Lệ quỷ âm hồn chặn các giao lộ để sát hại tu sĩ cùng phàm nhân. Do bị tập kích bất ngờ nên tu sĩ chúng ta quả thật đã rơi vào thế hạ phong. Mà giao lộ trọng yếu đã bị phong tỏa, tất cả liên lạc với ngoại giới của Quỷ La Thành đều bị cắt đứt, không hề có tin tức gì từ đó truyền tới. Theo Sở mỗ suy đoán thì tình hình không được khả quan" Sở Thiên Thư thở dài, chậm rãi giải thích vài câu.

Lâm Hiên nghe thì trong lòng chợt động.

Tam đại Quỷ Đế?

Theo tin tức của tu sĩ thì trong Âm Hồn Cốc có ba quái vật tương đương với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Chẳng qua Lâm Hiên biết được không lâu lại có một quỷ vật là Hạo Thiên tiến giai thành công, hiện giờ đã là tứ đại Quỷ Đế.

Gã Hạo Thiên kia chưa ra mặt không ra mặt chắc chắn là có âm mưu. Chẳng qua đây là là suy đoán của bản thân nên Lâm Hiên cũng không nói ra.

"Chư vị đạo hữu, tình thế ở Quỷ La Thành còn chưa nói. Nhưng quả thật chúng ta đã rất cấp bách, trước tiên phải nghĩ biện pháp đối phó với nguy cơ trước mắt " Sở Thiên Thư thở dài, vẻ mặt ngưng trọng nhấn mạnh từng chữ.

"Nguy cơ trước mắt? Chẳng lẽ Lệ quỷ muốn tấn công vào đây?" Lâm Hiên đột nhiên hỏi một câu.

Việc này trực tiếp liên quan đến tánh mạng bản thân nên những tu sĩ còn lại cũng im lặng chờ câu trả lời.

"Lý đạo hữu nói không sai" Sắc mặt Sở Thiên Thư trầm xuống mở miệng: "Tuy chưa biết tình hình ở Quỷ La Thành như thế nào, nhưng đệ tử Sở gia chúng ta đã toàn lực tìm hiểu tin tức về vùng hoạt động của âm hồn Lệ quỷ. Quỷ vật đã phát hiện có nhiều tu sĩ tụ tập ở nơi này, hiện tại đã điều động nhân thủ, chuẩn bị phát động công kích tới đây. Chậm nhất là một ngày nữa chúng sẽ tới đây"

"Một ngày, nhanh như vậy sao? Tin tức của Sở huynh là thật sao? " Tu sĩ mập mạp kia lại một lần nữa ngắt lời.

"Vương huynh không cần nghi ngờ, Sở mỗ dám khẳng định chính xác mười phần. Để thu thập tình báo này Sở gia ta đã liên tiếp hao tổn năm đệ tử. " Nói tới đây, trên mặt Sở Thiên Thư hiện vẻ thương tiếc.

Những tu sĩ bên dưới có người thuận miệng an ủi hắn vài câu. Còn đa số là nhíu mày tính toán đại cục trước mắt.

Theo lý mà nói thì bộ phận chủ lực của quỷ vật phải công kích Quỷ La Thành mới đúng. Chúng mau chóng đánh tới đây, chẳng lẽ muốn đuổi tận giết tuyệt?

Ngồi ở đây đều tu sĩ Ngưng Đan Kỳ thì kiến thức rất uyên bác, ít nhiều đã xem qua điển tịch về đại chiến giữa Lệ quỷ và Nhân tộc.

Hồi tưởng lại trường đại chiến tàn khốc ấy, với đơn vị hàng vạn tu sĩ đã ngã xuống trong đó có hai vị tiền bối Nguyên Anh Kỳ, cao thủ Ngưng Đan Kỳ thì vô số. Đám người đều vô cùng bất an.

Nhất là các giao lộ trọng yếu đã bị trọng binh âm hồn Lệ quỷ phong tỏa. Cơ hồ nhóm tu sĩ nơi phường thị đã lâm vào tuyệt cảnh.

Nhất thời không khí trong đại điện lại trở nên nặng nề.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện