Bách Luyện Thành Tiên

Chín ngày chín đêm


trước sau

Sắc trời đã mờ tỏ, tại một hải vực hoang tàn vắng vẻ. Phía xa chân trời đột ngột xuất hiện một quang điểm. Linh quang chớp động, Lâm Hiên với sắc mặt tái nhợt hiển hiện ra.

Bị truy đuổi đã chín ngày, liên tục thuấn di không ngừng nghỉ, chắc chắn phải bay được trên ngàn vạn dặm.

Không thể lấy hải đồ định phương hướng vì lão ma truy theo gắt gao. Lâm Hiên bất đắc dĩ chỉ có thể chạy bừa.

Trên đường phải chuyển hướng mấy lần, làm cho Lâm Hiên lệch khỏi quỹ đạo về Hồng Diệp đảo. Hiện tại chẳng biết đã chạy đến địa phương nào.

Lâm Hiên chỉ biết cười khổ. Lần này muốn thoát thân chỉ e không dễ.

Về phần Độc Long lão tổ thì tức giận không thôi, bị Lâm Hiên trêu chọc như thế nên lão đuổi theo hắn trước, trước tiên sanh cầm rồi dùng ma hoả hảo hảo tra tấn Nguyên Anh của đối phương.

Đã thi triển Cách Không Truyền Công đại pháp nên phụ thân chi thể này sẽ phát huy năm thành pháp lực của bản thể.

Theo lão phỏng đoán, tiểu tử Ly Hợp sơ kỳ này thần thông không kém, sử dụng bí thuật quỷ dị đào tẩu nhưng rõ ràng cực kỳ hao tổn pháp lực, sẽ không kiên trì được bao lâu.

Trước tiên truy bắt hắn rồi quay lại tóm ả nhan đầu Hồng Diệp cũng còn kịp.

Nhưng khi truy đuổi thì lão ma kinh ngạc không thôi. Pháp lực Lâm Hiên cứ như một cái động sâu không đáy, vượt qua dự đoán của lão.

Một canh giờ sau, tốc độ của Lâm Hiên vẫn mau lẹ như cũ.

Hai canh giờ sau, lão ma đã hoài nghi Lâm Hiên sử dụng bí thuật nào đó tạm thời tăng cường chân nguyên.

Sắc trời trở tối mà sắc mặt Độc Long lão tổ trở nên âm hàn. Không lẽ trên người tiểu tử này có bảo vật nghịch thiên có thể nháy mắt bổ đầy pháp lực như Vạn Niên Linh Nhũ?

Bất quá lúc này quay lại truy bắt Hồng Diệp thì đã quá muộn rồi.

Đáng giận, không ngờ dám phá hư đại kế của lão. Mưu đồ Hồng Diệp đảo phải tạm thời gác lại. Lão ma tức giận run người, hận không thể rút gân lột da Lâm Hiên. Quyết tâm truy theo hắn bằng được.

Vì thế cả hai một chạy một đuổi kéo dài đã chín ngày chín đêm, một trước một sau bay cả ngàn vạn dặm.

Lâm Hiên thầm kêu khổ, xem ra lão ma quả thật không buông tha hắn. Tuy rằng Vạn Niên Linh Nhũ sử dụng trong một tháng cũng không có vấn đề, nhưng cứ chạy như thế này không phải cách hay.

Lâm Hiên sau khi tiến giai Nguyên Anh Kỳ, năm đó tại Hiên Viên Thành bị Tuệ Thông hòa thượng truy tung cũng không phải chạy trối chết như thế này.

Thực lực của Động Huyền Kỳ quả thật đáng sợ, lần vượt cấp khiêu chiến này xem như là một bài học giáo huấn với bản thân.

Tỷ như mấy ngay trước, Lâm Hiên đang ba chân bốn cẳng chạy trối chết thì gặp phải một đám Kình Ngưcấp ba khoảng hai ba trăm con chặn đường.

Diệt sát cả bầy thuỷ quái làm chậm trễ thời gian, lão ma tựu hồ đuổi kịp khiến làm Lâm Hiên phải tăng tốc đến cưc hạn mới có thể bỏ lão lại phía sau.

Mà lão ma cũng không yên lành gì, không ngờ bị một cổ thú khổng lồ chắn đường nên Lâm Hiên mới có thể nới khoảng cách như thế.

Truy đuổi vẫn chưa kết thúc nhưng Lâm Hiên không biết Độc Long lão tổ ở phía sau cũng kinh sợ như thế nào.

Sự tình này nằm ngoài khả năng tưởng tượng của lão.

Nếu bản thể của lão ở đây thì không nói. Hiện tại phụ thân chi thể đã thi triển Cách Không Truyền Công đại pháp, thân thể này không thể chịu được bao lâu nữa.

Chẳng lẽ lại buông tha cho hắn sao, đâm lao thì phải theo lao. Không bắt được tên tiểu tử kia thật khó có thể tiêu trừ mối hận này.

Còn có một lý do là lão ma đã kiêng kị Lâm Hiên. Tên tiểu tử này chỉ là Ly Hợp sơ kỳ mà đã khó chơi như thế. Vạn nhất sau này hắn tiến giai Động Huyền thì bản thân lại kết thêm một đại địch.

Trong mắt lão ma hiện tia tàn nhẫn, không ngờ chợt dừng độn quang sau đó hai tay bắt quyết biến ảo. Hoả diễm bay đầu trời cùng ma khí toàn thân cuồn cuộn, một đạo linh áp kinh người từ trên trời giáng xuống.

Phốc…

Lão ma phun ra một ngụm hắc huyết nhìn qua giống như có kịch độc.

“Biến!”

Lão điểm một chỉ về phía trước, huyết vụ đón gió chợt loé, sáng lên rồi tiêu thất. Thay vào đó là những phù văn thâm ảo xuất hiện quan thân lão.

Đám phù văn luân chuyển bay múa, toàn bộ biến thành một đóa liên hoa huyết sắc dưới chân lão ma.

Liên Hoa nhìn qua mỹ lệ mà đầy thần bí quỉ dị.

Cùng lúc đó ngàn dặm phía trước, một đạo thanh quang chói mắt tốc độ mắt thường không
thể thấy được. Chính là Lâm Hiên đang thi triển Cửu Thiên Vi Bộ.

Bị truy đuổi phải chạy như chó nhà có tang. Lâm Hiên cũng tràn ngập thù hận với lão nhưng tuyệt không có ý định dừng lại để sống mái.

Quay đầu thì trên mặt hắn đầy vẻ kinh nghi bất định.

“Lão quái vật này diễn trò gì sao không tiếp tục đuổi theo?”

Lâm Hiên thì thào, tới nước này mà lão ma đột nhiên buông tha thì đánh chết hắn cũng không tin

Lại nói sau khi đoá huyết sắc liên hoa hiện ở dưới chân Độc Long lão tổ thì trong miệng lão không ngừng truyền ra tiếng chú ngữ cổ xưa dị thường. Đột nhiên không gian phụ cận méo mó vặn vẹo. Đoá huyết sắc liên hoa dưới chân không ngừng xoay tròn, trong sát na thân hình lão ma biến mất tại chỗ.

Thuấn di! Nhưng không phải thuấn di bình thường mỗi lần chỉ được mấy ngàn trượng, pháp thuật ẩn chứa một số pháp tắc không gian.

Ở xa xa Lâm Hiên giật bắn mình, cảm ứng nháy mắt lão ma chỉ cách hắn khoảng hơn hai trăm dặm.

Thật là đáng sợ!

Lâm Hiên cũng không chút nghĩ ngợi liền vận dụng Cửu Thiên Vi Bộ đến cực hạn, thân hình hắn cùng lão ma lại một lần nữa biến mất sau đó lại xuất hiện cùng một lúc, khoảng cách vẫn là hai trăm dặm.

Sắc mặt Lâm Hiên có chút sợ hãi. Tốc độ này quả thật đáng kinh sợ.

Có điều tại sao lúc đầu lão ma lại thông thi triển bí thuật này, tội tình gì phải truy đuổi miệt mài chín ngày chín đêm chứ?

Ý niệm vừa chuyển thì thì không gian phía trước chợt dao động, một quái vật thân người đầu giao xuất hiện.

Chính là lão gia hoả Độc Long lão tổ. Toàn thân lão được bao bọc bởi một lớp vảy , bắp thịt cơ hồ cuồng trướng lên không ít.

Lâm Hiên hít một hơi lạnh. Sao pháp lực của lão ma sao lại bạo tăng thêm như thế, hắn đã cảm giác hít thở không thông dưới uy áp này.

Không đúng, pháp lực lão ma dồi dào dư thừa quá mức. Mỗi khối bắp thịt, mỗi một kinh mạch toàn thân giống như muốn nổ tung ra.

“Tiểu tử, không trốn nữa sao? dám đùa bỡn lão tổ ta, ta phải…”

Trên mặt Độc Long lão tổ tràn đầy vẻ dữ tợn như muốn ăn tươi nuốt sống Lâm Hiên, đang muốn châm chọc một câu thì thân thể chợt biến hoá một cách không tưởng.

Đầu tiên là miệng không còn cử động theo ý muốn, không ngờ giống như người câm. Tiếp đó cái mũi giống như đồ giả chảy xệ xuống. Vốn là một Giao Long uy vũ nhưng hiện quả thật xấu xí vô cùng.

Bất quá biến hoá khủng bố nhất chính là bụng lão như quả bóng da đang căn phồng lên như một thai phụ chín tháng, mà còn không ngừng bành trướng lên thêm như một quả khí cầu. Lớp vảy sáng bóng trên người bong ra từng mảnh từng mảnh.

“Này…”

Lâm Hiên ngạc nhiên rồi lộ vẻ mừng rỡ vô hạn. Còn trong mắt Độc Long lão tổ thì đầy oán độc, thầm chửi ầm lên cũng không thể làm gì khác.

Thật là không cam lòng. Vừa rồi lão sử dụng bí thuật mà dù bản thể cũng phải gánh một lực lượng kinh người, huống chi chỉ là một phụ thân chi thể.

Lúc này cơ thể không ngừng trương phồng lên.Càng lúc càng lớn, như một quả bóng đường kính đã vượt qua ba trượng, linh lực trong thân không ngừng tàn phá.

Oanh!

Linh quang chợt bạo khởi, một tiếng nổ làm trời long đất lở phát ra, cơ thể lão ma đã căng phồng đến cực hạn rồi ầm ầm nổ tung. Trong huyết vụ bay đầy trời cùng dư chấn thì rơi thẳng xuống biển sâu.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện