Bách Luyện Thành Tiên

Lâm Hiên suy yếu


trước sau

Thành công rồi !

Trên mặt Lâm Hiên toát ra vẻ mừng như điên. Lão ma đã bị đóng băng, bốn kiệm ma bảo mất đi liên hệ ảm đạm rơi xuống. Cửu cung tu du kiếm xoay quanh một chút, lập tức xé gió bay về, hợp thành một trường kiếm hồng quang chói mắt

"Chém" Lâm Hiên hét lớn 1 tiếng, tay phải ngưng trọng điểm ra.

Cự kiếm hóa thành một đạo lệ mang, hung hăng chém lên huyền băng màu xanh thẳm. Ầm ầm vài tiếng, tảng băng cùng lão ma bên trong bị chém làm hai nửa, ngay cả nguyên anh cũng không thể chạy thoát, bị kiếm uy hóa thành hư vô

Lâm Hiên vẫn chưa dừng tay, hai mắt lóe lên quang mang kỳ lại, sau đó đánh ra một đạo pháp quyết. Từng khối lam băng vỡ vụn như dầu gặp lửa, lập tức bùng lên hỏa diễm quỷ dị, ánh sáng màu lam chiếu sáng cả bầu trời. Kể từ đó, Yên Sơn lão tổ ngay cả cơ hội đầu thai cũng chẳng còn

Hô! Lâm Hiên thở phào thỏa mãn, bất quá nghĩ lại cả quá trình hắn vẫn dựa vào quá nhiều vận khí. Xem ra phải nhanh chóng tấn cấp, nếu không thật sự có quá nhiều nguy hiểm

Ý niệm trong đầu vừa chuyển, Lâm Hiên chuẩn bị bay khỏi nơi này, đột nhiên tròng mắt co rút lại, ào ào ngẩng đầu, sắc mặt trở nên lo lắng đến cực điểm, lớn tiếng nói :" Mấy vị đạo hữu đã đến, cần gì phải dấu đầu lòi đuôi"

"Thì ra các hạ đã sớm phát hiện ra chúng ta" Một giọng nói lạnh như băng truyền ra, sau đó không gian hơi giao động, hơn bảy gã cổ ma trống rỗng hiện ra

Đúng là mấy gã cổ ma Naga nhất tộc nọ

Lâm Hiên sắc mặt có chút khó coi. Toàn bộ đều là động huyền kỳ, ánh mắt bất thiện, xem ra cũng không đơn giản là tình cờ ngang qua đây. Nếu là lúc bình thường hắn chẳng cần để đám cổ ma này vào mắt, nhưng lúc này pháp lực lẫn thần thức hắn đều tiêu hao quá mức nghiêm trọng, dù chỉ chống lại 1 gã cổ ma động huyền kỳ hắn cũng không có nắm chắc chút nào

Trái ngược với Lâm Hiên, đám cổ ma nhất thời trở nên vô cùng hưng phấn. Vốn ôm tâm lý cầu may, trong lòng vẫn nơm
nớp sợ hãi bị liên lụy vào trận đấu pháp của hai lão quái phân thần kỳ. Lúc này kết quả thật ngoài ý muốn, một gã động huyền kỳ lại có thể đấu với phân thần kỳ, hơn nữa còn trảm sát đối phương. Loại tồn tại nghịch thiên này cũng vô cùng nguy hiểm, nhưng lúc này xem ra đối phương chỉ là đèn cạn dầu mà thôi

Hơn nữa, đối phương lại chính là hung thủ sát hại ma xà tiên tử !

Khi Lâm Hiên diệt sáng đám phân hồn của Bảo Xà Thánh Tổ đã bị hạ dấu hiệu mà không hay biết, lúc này đám cổ ma đến đủ gần, tự nhiên dễ dàng nhận ra

Nhân loại tu tiên giả, hơn nữa thần thông nghịch thiên tới mức này, không trách được đến cả ma xà tiên tử cũng bị diệt sát. Nhưng

cũng may ác nhân tự có ác nhân trị , gã này lại có thù hận với Yên Sơn lão tổ, đánh nhau hừng hực cho tới gần như lưỡng bại câu thương, tuy giết được Yên Sơn lão tổ nhưng pháp lực đã gần khô cạn

Nhưng đến tột cùng đối phương còn thừa bao nhiêu pháp lực lại không thể ước đoán được. Đây chính là lý do khiến cả bọn kiêng kị, chưa giám hấp tấp ra tay. Dù sao thực lực của đối phương thể hiện vừa rồi, cũng không thua kém phân thần kỳ bao nhiêu !

"Đáng chết, chẳng lẽ hôm nay ra đường quên không xem lịch, lại xui đến tận tình trạng này" Lâm Hiên nội tâm lạnh ngắt, nhưng cũng cố gắng biểu hiện ra vẻ trấn định. Chỉ cần hắn tỏ ra yếu thế, lập tức sẽ mất mạng

Nghĩ tới đây, Lâm Hiên hít sâu một hơi, vẻ mặt bình tĩnh vô cùng, khóe miệng còn mang theo vẻ châm chọc, lạnh lùng cất tiếng :" Mấy vị đạo hữu chặn đường Lâm mỗ là có ý gì, chẳng lẽ nghĩ ta đang suy yếu, cháy nhà hôi của sao ?"


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện