Bách Luyện Thành Tiên

Tiến giai phân thần kỳ (Thượng)


trước sau

Chẳng lẽ chỉ mới ngắn ngủi chốc lát mà mấy trăm tên tu sĩ Ma tộc đã hoàn toàn vẫn lạc không còn tên nào sống sót sao?

Thiên Lam song ma nhìn nhau, khuôn mặt đều có chút khó coi. Nếu thật sự như thế thì trận pháp trước mắt còn khó giải quyết hơn nhiều so với tưởng tượng rồi.

Tuy nhiên chúng cũng chỉ hơi do dự một chút chứ chẳng hề sợ hãi chút nào.

“ Đại ca..”

Nữ tử ăn mặc lẳng lơ diêm dúa quay đầu lại nói. Trên khuân mặt tên nam tử lộ ra vài phần không quyết nhưng ngay lập tức được thay bằng nụ cười lạnh lẽo : “Tên gia hỏa kia chỉ giả thần giả quỷ mà thôi. Phù muội ,chúng ta cùng lên “

Nàng kia cũng không nói gì thêm, cả hai người đều là những kẻ tài cao gan lớn nên chẳng thèm tế ra bảo vật gì mà cứ thế xâm nhập vào trận pháp.

Vừa tiến vào màn sương mù, tiếng gào khóc thảm thiết chợt vang vọng từ bốn phía, cùng với đó là không gian tối đen như mực kèmtheo từng luồng gió khiến người ta lạnh lẽo. Từ trong hắc mang đi ra mười âm hồn, chúng xếp thành một hàng ngang chặn lối đi của hai người lại.

Những âm hồn kia thân hình cao hơn một trượng tóc tai bù xù, mười ngón tay sắc nhọn, trong mắt lập lòe huyết quang, bộ dáng vô cùng ghê rợn.

Thiên Lam song ma gặp phải những âm hồn này cản đường thì hơi ngẩn ra nhưng thân hình vẫn lao tới phía trước, khí thế không hề chậm đi chút nào, dường như không hề để chúng vào trong mắt vậy.

Từng đợt âm phong quanh quẩn bên người những âm hồn kia chợt trở nên cuồng bạo, hung dữ đánh tới song ma. Chúng chính là những quỷ hồn do Qủy U trận sinh ra nên tiến lui vô cùng có trật tự. Chỉ thấy quỷ ảnh mơ hồ, thoáng cái đã vây lấy song ma, mười ngón tay sắc nhọn như móc sắt không ngừng quơ quào về phía hai người.

“Muốn chết! “

Ma nữ lẳng lơ vẫn chẳng thèm để ý, mà tên nam tử bên cạnh lại cười lạnh một tiếng, đầu vai hắn vừa rung, từ trên người lập tức bắn ra vài đạo bóng đen tốc độ nhanh như cắt. Móng vuốt sắc bén của những Qủy U kia chưa kịp đụng tới Song ma đã bị bóng đen lao lên đánh trúng.

“Ngao..”

Không biết bóng đen kia là vật gì lại có uy lực lớn như vậy, những Qủy U kia chỉ kịp kêu lên một tiếng nặng nề liền bị tiêu diệt sạch sẽ.

Bất quá Lâm Hiên khổ tâm bày ra trận pháp này đương nhiên không phải chỉ có chút thần thông ấy, Qủy U vừa vẫn lạc liền xuất hiện vô số hỏa cầu hắc sắc phá không đánh tới.

Uy năng từng khỏa thật không tầm thường chút nào, hơn nữa số lượng lên tới hàng ngàn thật khiến người ta trợn mặt níu lưỡi.

“Ngu xuẩn ! “

Lúc này đến phiên nàng kia mở miệng, chỉ thấy bàn tay trắng như ngọc tùy ý phất một cái,một màn chắn sáng màu đen theo đó mà ra,màn sáng chỉ mỏng như cành ve nhưng lại kiên cố không gì sánh nổi, mấy ngàn hỏa cầu đánh lên chỉ gây ra chút rung động mà thôi.

Những công kích tiếp theo cũng không khá hơn là bao, dù cho uy lực của trận pháp đã được kích phát tới mức tận cùng cũng không có chút tác dụng nào.

Qủa nhiên không hề khoa trương, Phân Thần kỳ so với Động Huyền kỳ dù nói là cách xa vạn dặm cũng vẫn còn chưa đủ.

Mắt thấy Thiên Lam song ma cứ như vậy phá vỡ từng tầng một mà tiến tới. Mặc kệ có hữu hiệu hay không thì những tên băng, lôi hỏa vẫn kiên nhẫn oanh kích tạo thành hàng loạt tiếng bạo liệt ầm ầm không dứt, song vẫn chẳng thể tổn thương được tới Song ma, cứ như là gãi ngứa cho chúng vậy.

“Hừ,chẳng qua cũng chỉ có thế mà thôi, xem ra là mình đã quá cẩn thận nên mới lãng phí nhiều thời gian như vậy với tòa trận pháp này.” Đường đi thuận lợi làm tên Nam tử trong Song ma không khỏi nghĩ thầm.

Nhưng ngay lúc này, một điểm hắc mang dựa vào trận pháp yểm hộ mà lẫn vào trong những công kích hỗn tạp kia lại yên lặng xông tới.

Âm thanh “ xoẹt xoẹt “ rất lớn đột nhiên vang lên, màn phòng ngự mạnh mẽ như thế mà lại bị mạnh mẽ xé rách, tiếp đó một thanh Qủy Đầu Đao hung hăng trảm xuống đầu nam tử từ một góc độ không thể tưởng tượng nổi.

Công kích này không có liên quan gì với trận pháp Lâm Hiên bố trí mà là do mấy tên Cổ ma còn may mắn sống sót nhìn chuẩn thời cơ mà lặng lẽ xuất thủ.

Bản thân chúng cũng
hiểu rằng mình chẳng thể nào chính diện chống lại hai tên Phân Thần kỳ cho nên đã lựa chọn ẩn nấp và mượn uy lực pháp trận để đánh lén.Tính toán vốn là không sai nhưng thành công hay không lại là chuyện khác.

Ngay khi Qủy Đầu Đao phá vỡ màn chắn ma quái chỉ còn cách Thiên Lam song ma chừng một trượng thì trên mặt tên nam tử kia lại tỏ vẻ chê cười: “ Tên ngu xuẩn này cho rằng có thể đánh lén được ta hay sao, hừ, lại dám đào ngũ trước mặt lão phu, ta muốn ngươi sống không được chết không xong “.

Chưa dứt lời thân hình hắn đã trở nên mơ hồ, cổ ma nhận đang tới bỗng chốc lại chém vào khoảng không. Khi thân hình hắn hiện ra thì đã ngay gần tên Cổ ma hai đầu.

Tay áo phất một cái,một đám ma hỏa bắn ra, tên Cổ ma hai đầu vô cùng hoảng sợ nhưng chưa kịp đào thoát đã bị ma hỏa bao lấy.

Tiếng rú thê lương vang vọng khắp không gian, tên cổ ma hai đầu như nổi điên ở trong hỏa diễm nhảy nhót gào rú nhưng cũng chẳng có tác dụng gì. Với tu vi Động Huyền kỳ của hắn làm sao có thể chống lại ma hỏa của Thiên Lam song ma cơ chứ.

Tiếng kêu thảm thiết làm cho lòng người cảm thấy lạnh lẽo không thôi, nỗi khổ bị hỏa diễm bao phủ còn đáng sợ hơn so với bị sưu hồn luyện phách.

Những tên Cổ ma khác đang ẩn nấp gần đó thấy một màn này sợ hãi tới mức hồn phi phách tán, thậm chí một vài tên ngay lập tức đã quay người bỏ chạy.

Nhưng ngay lúc này chúng bỗng nghe thấy một tiếng cười nhõng nhẽo bên tai. Thiên Lam song ma ra tay chưa từng lưu người sống, bọn chúng sao có thể là ngoại lệ?

Chỉ thấy nàng ta phất bàn tay trắng như ngọc vào hư không, vô số đao ảnh hiện lên nhanh như thiểm điện đã cắt phăng đầu của những tên cổ ma còn lại, ngay cả Nguyên Anh cũng không kịp đào thoát, tất cả bị một làn gió cuốn hết vào tay nàng ta sau đó lại bị trực tiếp nuốt vào bụng như ăn trái cây.

Trong động phủ, Lâm Hiên trông thấy một màn này cũng cảm thấy buồn cười, nếu là yêu thú thôn phệ Nguyên Anh còn hiểu được, tên này ngay cả Nguyên Anh của Cổ ma cùng tộc cũng không tha, hiển nhiên tiếng tăm xấu xa của Thiên Lam song ma quả nhiên không hề nói khoác.

“Đúng là một đám vô dụng. Vốn còn hi vọng chúng có thể kéo dài thời gian một lát, không nghĩ tới…. “ Trong lòng Lâm Hiên không khỏi thở dài nhưng cũng không suy nghĩ quá nhiều. Tình thế hôm nay đã vạn phần nguy cấp, chỉ có một con đường duy nhất là mình phải nhanh chóng tiến cấp. Ý niệm lưu chuyển rất nhanh, Lâm Hiên liền một lần nữa vứt bỏ tất cả tạp niệm sang một bên.

Sau khi Song ma diệt sát tất cả Tu tiên giả Ma tộc lại tụ họp với nhau một lần nữa.

“ Đại ca “

“Phù muội, trận pháp này thật là vướng chân vướng tay, để vi phu bài trừ nó đi .”

“tốt, Đại ca mau ra tay đi để tiểu muội ở bên giúp huynh hộ pháp nhé?” Ma nữ kia yêu kiều cười nói.

“ Vậy phải phiền hiền thê rồi. “

Nam tử còn chưa dứt lời trên mặt đã hiện lên vẻ tàn khốc, hai cánh tay hắn nâng lên rồi hợp lại chính giữa, theo từng động tác của hắn mà cả người bỗng nhiên tỏa ra hào quang, ánh sáng màu đen bắt đầu bao bọc hoàn toàn từ đầu tới chân hắn

Một tiếng sét đánh vang lên, hào quang biến thành một đạo quang trụ, mới ban đầu đường kính chỉ rộng hơn trượng nhưng sau đó lại nhanh chóng mở rộng ra bốn phía xung quanh.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện