Vì vậy nên nàng căn bản không để bàn tay khổng lồ kia vào mắt, chỉ là tiện tay thoải mái đối phó mà thôi. Toàn bộ tâm trí nàng đều tập trung đề phòng hậu chiêu của Lâm Hiên!
Nhưng tục ngữ nói không sai, hư là thực, thực là hư, nữ ma đã vô cùng chú ý cẩn thận nhưng vẫn rơi vào cạm bẫy do Lâm Hiên bày ra.
Bàn tay khổng lồ do linh khí biến thành quả thực không khó đối phó nhưng bên trong còn ẩn giấu Huyễn Linh Thiên Hỏa. Đây mới chính là chiêu sát thủ của hắn.
Khi thấy Huyễn Linh Thiên Hỏa vây khốn nữ ma, trong lòng Lâm Hiên mừng rỡ vô cùng, tuy nhiên Thiên Lam song ma uy danh hiển hách, muốn diệt sát tồn tại Phân Thần kỳ cũng không phải dễ dàng như vậy.
Tức thì hai tay Lâm Hiên cuồng vũ, từng đạo pháp quyết lóe lên rồi dung nhập vào bên trong Thiết Vũ Phi Hoàng Đao. Chỉ một thoáng, lệ khí từ hàng ngàn thanh phi đao ầm ầm dâng lên, thanh âm xuy xuy không ngừng truyền vào tai. Trong nháy mắt, chúng đã đến bên cạnh nàng ta, tất cả không trì hoãn chút nào mà lập tức chui vào trong màn lửa kia.
Huyễn Linh Thiên Hỏa, Thiết Vũ Phi Hoàng Đao đều là bảo vật của Lâm Hiên nên cho dù có lao vào nhau đi chăng nữa thì đương nhiên cũng không làm tổn thương nhau.
Khóe miệng Lâm Hiên lộ ra vẻ tươi cười, kế hoạch của mình rốt cục cũng thành công, nhưng rất nhanh sau đó hắn lại nhướng mày lên, bên trong ngọn lửa kia không hề có tiếng kêu thảm thiết nào truyền ra cả, số lượng hàng ngàn thanh Thiết Vũ Phi Hoàng Đao lại như đánh vào hư không vậy.
Làm sao có thể như thế được?
Trên mặt Lâm Hiên lộ ra một tia kinh ngạc, thần thức của hắn cảm ứng rõ ràng đối phương không có đào thoát, nữ ma chắc chắn đang bị khốn trụ trong Huyễn Linh Thiên Hỏa. Nhưng tại sao những phi đao của mình lại không có chút hiệu quả nào?
Chẳng lẽ là bí thuật Di Hình Hoán Vị trong truyền thuyết?
Lâm Hiên cũng chỉ có thể âm thầm phỏng đoán như vậy mà thôi, rõ ràng đánh trúng đối phương mà lại biến thành kết quả như vậy thì hắn tự nhiên nghĩ tới khả năng là không gian pháp tắc.
Bất quá bí thuật Di Hình Hoán Vị cũng chỉ nghe đồn trong truyền thuyết, cụ thể là như thế nào thì Lâm Hiên cũng không rõ ràng lắm. Thời gian cấp bách lúc này khiến hắn càng không có thời gian đi phỏng đoán thêm gì nữa.
Lâm Hiên hao tổn rất nhiều tâm cơ mới có cục diện tốt đẹp như thế này, sao lại có thể cho phép nó vuột khỏi tay mình được. Ngay lập tức tay phải Lâm Hiên nâng lên, một ngón tay điểm về phía trước: "Xuy!"
Chưa dứt lời, chín đóa hoa sen tức thì tan thành mây khói. Thay thế vào đó chính là chín chín tám mươi mốt chuôi Cửu Cung Tu Du Kiếm tung hoành phi vũ, sau đó chúng lấy tốc độ kinh người kích bắn về phía nữ ma kia.
Cho dù thật sự là bí thuật Di Hình Hoán Vị thì sao chứ, có thể ngăn cản được bổn mạng pháp bảo của mình hay không thì còn phải xem đã.
Đối với cổ ma thì Lâm Hiên chắc chắn không có thương hoa tiếc ngọc gì cả, đã ra tay thì tuyệt không khoan dung.
Khí thế của Cửu Cung Tu Du Kiếm mạnh mẽ hơn nhiều so với Thiết Vũ Phi Hoàng Đao khiến nữ ma kia vừa sợ vừa giận. Nhưng lúc này nàng còn đang vất vả đối phó với Huyễn Linh Thiên Hỏa, nhất thời vô phương giãy giụa thoát khỏi khốn trụ thì sao có thể phân tâm đối phó với Cửu Cung Tu Du Kiếm được! Cũng may tuy nàng bị chế trụ nhưng cũng không mất đi tâm thần liên hệ cùng bổn mạng pháp bảo của mình.
Không biết may mắn thế nào mà Thiên Ma Nhận đã giãy giụa thoát ra. Chỉ nghe một hồi thanh âm kim loại truyền vào lỗ tai, Hắc Thủy Tu La Đao đi sau mà đến trước, một lần nữa phân ra thành hơn mười thanh ma nhận chặn đứng Cửu Cung Tu Du Kiếm, đinh đinh đang đang đấu nhau thất linh bát lạc.
Lâm Hiên nhướng mày lên, bổn mạng pháp bảo của hắn hơn hẳn đối phương một bậc, về phần thủ thắng thì không hề có chút lo lắng nào cả, tuy nhiên Hắc Thủy Tu La Đao cũng có chỗ độc đáo, muốn đánh bại cũng cần một ít thời gian. Nhưng hiện tại hắn làm gì có thời giờ mà trì hoãn ở chỗ này, chỉ cần hơi chút kéo dài thì tiên cơ thật vất vả mới có được sẽ như nước chảy biển đông.
Một ý niệm chợt hiện lên trong đầu, chỉ thấy Lâm Hiên thò tay sờ bên hông, sau đó một thanh giáo cổ xưa đã xuất hiện trong tay phải của hắn.
Lúc này Cửu Cung Tu Du Kiếm đang bị pháp bảo đối phương cuốn lấy, sử dụng Phệ Linh Kiếm lại cần thời gian quá lâu, cân nhắc thiệt hơn thì Đảo Hải Qua này đích xác là bảo vật thích hợp nhất. Đối phương sử dụng thần thông không gian thì mình cũng nên dùng nó đối phó, lấy độc trị độc.
Lâm Hiên không dám trì hoãn thêm nữa, pháp lực toàn thân hắn mãnh liệt rót vào bảo vật trên tay. Ngay lập tức mặt ngoài trường qua xuất hiện
vô số phù văn pha tạp cùng với ánh sáng màu xanh chói mắt, tay phải Lâm Hiên hung hăng hướng phía dưới vung lên.
Thanh âm Xoẹt xẹt vang vọng, một cỗ khí tức hung lệ tràn ra bốn phía, nương theo đó là vô số phù văn trên mặt ngoài trường qua như ẩn như hiện phun ra nuốt vào, những văn tự kỳ lạ này mang theo phong cách cổ xưa, cùng các phù văn bình thường khác nhau rất lớn. Linh quang mặt ngoài trường qua lập loè làm thành một vòng tròn, một pháp trận tinh xảo quỷ dị xuất hiện trong tầm mắt.
Ngay sau đó một nguyệt nha hình quang nhận hiện lên! Quang nhận này dài hơn một trượng, bên trong mơ hồ còn có những tiểu pháp trận huyền diệu ẩn hiện. Uy lực đương nhiên không phải chuyện đùa, không khí những nơi nó đi qua phảng phất có những vết nứt màu trắng bạc hiện ra. Tốc độ của nó lại càng làm cho người trố mắt, vừa mới xuất hiện đã bay đến phía trước Huyễn Linh Thiên Hỏa.
Uy năng bảo vật mạnh mẽ vô cùng khiến nữ ma sợ tới mức tim đập thình thịch, cơ hồ muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Nàng ta vội càng cắn răng, không tiếc tổn hao đại lượng nguyên khí nắm chặt hai tay lại, lần nữa thi triển Di Hình Hoán Vị.
Chỉ sau một khắc, quang nhận kia đã hung hăng chém tới.
PHỐC... .
Cũng không hề có tiếng kêu thảm thiết nào phát ra nhưng một màn kế tiếp diễn ra lại làm cho người ta trợn mắt líu lưỡi.
Ngay lúc quang nhận chém tới hỏa diễm thì ma nữ đã kịp thi triển bí thuật Di Hình Hoán Vị. Thần thông này huyền diệu như thế nào thì theo tên gọi cũng có thể đoán ra một hai phần. Danh như ý nghĩa, thuật này có tác dụng hoán đổi không gian, tuy thời gian chỉ ngắn ngủn một hơi, nhưng sai một ly đi một dặm, trong thời gian nháy mắt cũng đã đủ để người thi triển bí thuật tránh né công kích trí mạng của địch nhân, biến nguy thành an.
Trước kia mỗi lần gặp phải cường địch, bí thuật Di Hình Hoán Vị của nàng luôn có đại hữu dụng, cho tới tận bây giờ cũng chưa từng bị phá giải, nhược điểm duy nhất của nó chỉ là không thể tùy ý thi triển được, mỗi lần sử dụng đều tiêu hao lượng lớn bổn mạng nguyên khí.
Nàng ta cứ ngỡ lần này cũng có thể biến nguy thành an, nhưng thật không ngờ Đảo Hải Qua của Lâm Hiên cũng là bảo vật không gian, hơn nữa lại còn có đại lai lịch, bản thân ẩn chứa thần thông không gian cực kỳ huyền ảo, uy lực vô cùng!
Hai loại không gian pháp tắc lao vào nhau, pháp tắc yếu kém hơn đương nhiên bị cắn nuốt mất. Nhưng dù sao thiên địa pháp tắc nào phải bình thường, chỉ một thoáng, hai loại không gian pháp tắc điên cuồng thôn phệ nhau đã tạo thành một cái xoáy nước lớn gần trượng.
"A!"
Tiếng kêu thảm thiết truyền vào lỗ tai, nữ ma vừa vặn ở vào trung tâm xoáy nước liền bị lực lượng Không Gian xé rách, muốn tránh cũng không được, đừng nói thân thể vỡ thành trăm ngàn mảnh, ngay cả Nguyên Anh cũng không có cơ hội đào thoát.
Phía bên này, toàn thân Lâm Hiên toát đầy mồ hôi lạnh, Huyễn Linh Thiên Hỏa thiếu chút nữa cũng bị xoáy nước kia hút đi. Cũng may mà thần thông này thật sự phi phàm, trải qua ngàn năm bồi luyện đã đạt đến trạng thái tâm ý tương thông, ngay lúc tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc rốt cục cũng được triệu hoán trở về.
Nếu không tuy hưng phấn vì diệt sát một cường địch nhưng bởi vậy mà mất đi ma viêm khổ tu ngàn năm thì nhất định là được không bù mất, phải trả một cái giá quá đắt rồi.
Lâm Hiên thở phào một hơi, Thiên Lam song ma chỉ còn một tên mà thôi, quả thực không khó đối phó cho lắm, trận đấu pháp này có thể nói mình đã ở thế bất bại rồi.
Ý nghĩ thoải mái trong đầu vừa mới xuất hiện thì đột nhiên, một hồi thanh âm gầm gừ kinh thiên động địa truyền vào lỗ tai, đất rung núi chuyển, linh khí đầy trời cũng theo tiếng gầm gừ mà chấn động, hơn nữa trong tiếng huýt gió còn tràn đầy bi thống, đau thương, phẫn nộ.
Lâm Hiên lập tức quay đầu, chỉ thấy thân ảnh cổ ma giáp xanh từ trong bụi mù dần dần hiện ra.