Ngân Đồng thiếu nữ và thiếu niên tóc trắng liếc nhau rồi gật đầu đáp ứng. Sau đó ba người cùng thi triển thần thông bắt đầu luận bàn.
Kết quả cuối cùng lại khiến hai người nghẹn họng không nói lên lời. Tuy bọn hắn cũng biết thực lực Lâm Hiên vượt xa tu sĩ bình thường, nhưng có nằm mơ cũng thật không ngờ lại mạnh mẽ đến như thế.
Lâm Hiên với pháp thể song tu cử trọng nhược khinh thi triển ra nhiều loại thần thông không thể tưởng tượng nổi. Sau đó hắn còn vận dụng vài món bảo vật uy lực cường đại vô cùng, đơn giản đánh bại hai vị Đại năng Phân Thần kỳ.
Thua trong tay một tiểu tử vừa tấn cấp thật là mất mặt, nhưng Ngân Đồng thiếu nữ và Long thiếu niên lại vừa mừng vừa sợ. Tất cả lời nói đều là vô nghĩa, chỉ có thể tự mình thử thực lực Lâm Hiên thì bọn hắn mới có thể tin tưởng được.
Mạnh mẽ, thật sự quá mạnh mẽ!
Tuy bọn hắn chưa từng giao thủ với Thiên Tuyệt Lão Quái, nhưng nhất định cũng không thể mạnh mẽ hơn vị Lâm sư đệ này bao nhiêu.
Dù sao lúc luận bàn vừa rồi, hai người bọn họ cùng liên thủ nhưng lại không hề có chút sức hoàn thủ, rất nhẹ nhàng đã bị đánh bại rồi. Hơn nữa biểu hiện của Lâm Hiên căn bản là cử trọng nhược khinh, hay nói một cách khác, nếu như mình đoán không sai thì Lâm sư đệ cũng không dừng thực lực chân chính của hắn, vừa rồi cũng chỉ là tiện tay thoải mái mà thôi.
Tuy bọn hắn cũng không dám nghĩ thực lực Lâm Hiên cường hoành hơn cả Thiên Tuyệt Lão Quái, nhưng ít ra cũng đáng để đánh cuộc một phen. Sau cuộc luận bàn vừa rồi, thái độ hai người rõ ràng cung kính với Lâm Hiên hơn rất nhiều.
"Sư đệ, nếu là chúng ta thắng thì theo ngươi ý nên đưa ra điều kiện gì?"
Thiếu niên họ Long hơi có chút hưng phấn nói. Một khắc trước, hắn đến nghĩ cũng không dám nghĩ sẽ có biến hóa như thế.
"Không vội."
Lâm Hiên vừa nói vừa vươn tay ra vỗ bên hông, một ngọc giản bay vút ra.
“Các ngươi nhìn xem bổn tông có thể lấy ra được bao nhiêu tài liệu trong danh sách này?”
Hai người hết sức kinh ngạc, không biết Lâm Hiên định nói cái gì. Nhưng Ngân Đồng thiếu nữ vẫn duỗi bàn tay trắng nõn ra nhận lấy ngọc giản kia. Nàng áp nó lên trán rồi đưa thần thức vào.
Bên trong ghi chép rất nhiều tài liệu, phải có đến mấy trăm loại.
Toàn bộ là vật hiếm có dị thường.
Với tính cách của Lâm Hiên thì từ trước đến nay chưa hề làm việc gì mà không có lợi. Lý do hắn nhiệt tâm muốn quyết đấu cùng Thiên Tuyệt Lão Quái đích xác có một phần là muốn giải trừ kiếp nạn của Vân Ẩn Tông, nhưng ngoài ra hắn còn có mục đích khác.
Cửu Cung Tu Du Kiếm của Lâm Hiên còn chưa hoàn toàn luyện chế xong. Thu hoạch trong hành trình tới Ma giới lần này phong phú, đã kiếm đủ toàn bộ tài liệu dung hợp Hỏa thuộc tính. Đồng thời còn lấy được Lôi Bằng linh cốt, đây chính là chủ nguyên liệu dung hợp Lôi thuộc tính.
Tuy nhiên thuộc tính của Cửu Cung Tu Du Kiếm có những chín loại. Muốn tìm đủ số tài liệu còn lại vẫn khó hơn lên trời. Kiếp nạn của Vân Ẩn Tông lần này khiến cho Lâm Hiên nảy ra ý nghĩ này.
Qua thời gian ước chừng một chén trà, Ngân Đồng thiếu nữ ngẩng đầu lên, cắn cắn bờ môi nói: "Lâm sư đệ, số lượng những này bảo vật ngươi cần rất nhiều. Nếu tính cả tích lũy của bổn tông bấy lâu nay cộng thêm bảo vật của ta và Long sư đệ cất dấu thì cũng chỉ có thể xuất ra một phần mười mà thôi."
"Một phần mười sao?"
Trên mặt Lâm Hiên cũng không tỏ vẻ thất vọng cho lắm: "Như vậy đã đủ rồi. Sư tỷ đưa những bảo vật kia cho ta, số còn lại thì sẽ là điều kiện đặt ra cho Thiên Tuyệt môn. Đương nhiên còn bổ sung một điều kiện đó là sau này tu sĩ Thiên Tuyệt mônkhi nhìn thấy đệ tử bổn tông thì phải nhượng bộ lui binh, nếu không bọn chúng sẽ thừa cơ tìm chúng ta trả thù."
"Nhưng chưa hẳn đối phương có khả năng lấy ra được nhiều bảo vật như vậy."
Long thiếu niên ngẫm nghĩ một lát rồi mở miệng. Tuy thực lực Thiên Tuyệt môn mạnh hơn nhiều so với bổn tông, nhưng những tài liệu Lâm Hiên đưa ra thật sự quá không bình thường, mỗi một loại đều là vật chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Hơn nữa tổng cộng còn có hơn mấy trăm chủng. Hắn có thể khẳng định Thiên Tuyệt không thể một lần lấy ra nhiều bảo vật như thế.
"Không xuất ra được sao? Không có vấn đề gì. Tích lũy bổn tông có thể xuất ra một phần mười thì nhất định Thiên Tuyệt cũng có thể gom góp được một ít."Thanh âm Lâm Hiên nhàn nhạt truyền vào lỗ tai.
Việc này hắn đã dự liệu từ lâu rồi. Chân muỗi tuy nhỏ nhưng cũng là thịt, Lâm Hiên vốn cũng không có hy vọng một lần có thể thu thập đủ những bảo vật này, có thể gom góp được chừng nào tốt chừng ấy.
"Điều kiện của chúng ta cũng nên định một kỳ hạn. Để xem, hai ngàn năm a."
"Hai ngàn năm…”
Ngân Đồng thiếu nữ ngẩn ngơ, vẻ mặt như đang nghĩ tới điều gì. Nàng lấy tay chống cằm, trên mặt hiện lên vài phần do dự nói: "Phải chăng ý của sư đệ là “một mũi tên trúng hai đích”? Quả là diệu kế."
"Một mũi tên trúng hai đích?"
Long thiếu niên còn không có kịp phản ứng thì Lâm Hiên đã vỗ tay nở nụ cười: "Đúng vậy. Sư tỷ thật thông minh, nhanh như vậy đã hiểu rõ ý của ta."
"Hai người các ngươi đang nói cái gì vậy?"
"Long sư đệ, ý định của Lâm sư đệ rất hay. Thứ nhất, hắn đang cần những bảo vật này, nếu quyết đấu thắng thì không uổng phí chút khí lực nào liền có thể có được một phần tài liệu từ chỗ Thiên Tuyệt môn. Hơn nữa chắc chắn đối phương không thể nào có đủ những loại tài liệu này, hắn lại định ra một kỳ hạn yêu cầu đối phương trong thời gian đó phải gom góp đủ số lượng tài liệu trên. Nếu đối phương không muốn bị Tinh Nguyệt Thành trừng phạt thì hai ngàn năm tiếp theo nhất định phải huy động toàn bộ lực lượng bộ tông môn tìm kiếm khắp nơi. Kể từ đó, hoạt động trên dưới trong tông môn đều bị ngưng trệ, làm gì còn thời gian mà tu luyện nữa chứ."
“Kế sách này chính là ‘giết người không dao’. Sau thời gian hai ngàn năm, Thiên Tuyệt môn sẽ suy yếu dần. Nếu bọn hắn có thể hoàn thành điều kiện, Tinh Nguyệt Thành không ra tay trừng phạt thì cho dù bọn chúng có tái thiết lập tông môn cũng không còn khả năng uy hiếp được Vân Ẩn Tông ta nữa."
Long thiếu niên vừa nghe Ngân Đồng thiếu nữ giải thích vừa trợn mắt há mồm. Bụng dạ vị Lâm sư đệ này thật ngoan độc a! Không những khiến địch nhân làm đày tớ cho mình mà còn có thể làm cho bọn chúng suy yếu nữa.
"Sư tỷ phân tích không tệ nhưng để hoàn hảo hơn còn cần một điều kiện nữa. Đó chính là sau hai ngàn năm, nếu đối phương vẫn chưa gom góp đủ những này bảo vật kia thì ta cũng không cần diệt sát toàn bộ tông môn bọn chúng, mà chỉ cần một mình Thiên Tuyệt Lão Quái là được rồi." Lâm Hiên mỉm cười nói.
"Đúng, cái này mới là ý hay nhất. Thiên Tuyệt Lão Quái khẳng định không cam lòng chịu chết như vậy, vì muốn được sống sẽ nhất định dốc sức liều mạng đốc thúc toàn bộ đệ tử tông môn vì sư đệ tìm kiếm bảo vật a." Ngân Đồng thiếu nữ
cao hứng nói tiếp: "Như vậy thì Thiên Tuyệt môn lại càng dễ sụp đổ."
"Sư đệ, sư tỷ, mưu kế của hai người các ngươi rất cao minh. Tuy nhiên muốn thực hiện lại cần có một điều kiện tiên quyết, đó là Lâm sư đệ có thể đánh bại Thiên Tuyệt lão quái. Nếu không tông môn sụp đổ không phải là Thiên Tuyệt môn mà chính là Vân Ẩn Tông chúng ta đấy." Long thiếu niên khẽ thở dài, mưu kế rất hay nhưng muốn thực hiện lại không dễ dàng chút nào.
Ngân Đồng thiếu nữ nghe xong cũng có chút thấp thỏm không yên. Song Lâm Hiên lại không khẩn trương chút nào, hắn là người hiểu rõ nhất thực lực của mình. Lúc trước ở Ma Giới, hắn cũng đã từng đấu pháp với hóa thân Thánh Tổ, mặc dù chưa gặp Thiên Tuyệt Lão Quái nhưng nếu không có vài phần nắm chắc thì sao hắn lại dám làm như thế chứ?
Huống chi trong trường hợp xấu nhất, nếu mình thua thì Lâm Hiên vẫn còn một lá bùa hộ mệnh là hứa hẹn của Thanh Linh tôn giả. Quy tắc của Tinh Nguyệt Thành là không cho phép nuốt lời, nhưng đó cũng chỉ áp dụng với Tu tiên giả cấp thấp mà thôi. Thanh Linh tôn giả là lão quái vật Độ Kiếp kỳ hàng thật giá thật, nếu như hắn chịu ra mặt làm người hoà giải thì chưa hẳn đối phương sẽ không nể mặt để Lâm Hiên rút lui an toàn. Mình chắc chắn sẽ không gặp phải bất cứ uy hiếp nào tới tính mạng cả.
Đương nhiên, đòn sát thủ này chính là lá bài chưa lật của mình. Hiện tại cũng không cần phải nói với hai vị sư huynh sư tỷ.
Vì vậy, mọi chuyện dường như đã được quyết định, dù sao đây cũng là sự lựa chọn tốt nhất bây giờ, Vân Ẩn Tông cũng không còn đường lui nào nữa. Việc định ước và an bài quyết đấu đương nhiên không cần Lâm Hiên bận tâm. Hắn trực tiếp mở một tòa động phủ trên Minh Thanh Huyễn cảnh, sau đó chỉ cần nghỉ ngơi dưỡng sức là được rồi.
******
Thất Linh Sơn, Bắc Lương Quận.
Nơi này là tổng đà của Thiên Tuyệt môn. Tuy nhiên hào khí lại hoàn toàn khác với thường ngày, tám chín phần mười đệ tử trong tông đều tràn ngập vẻ căm phẫn.
Tin tức vừa mới truyền đến, Chung trưởng lão dẫn đầu một bộ phận đệ tử trong môn đi chinh phạt Vân Ẩn Tông ở Thiên Sương Quận. Kết quả là đại bại, cơ hồ toàn quân bị diệt, ngay cả Chung trưởng lão Phân Thần kỳ cũng ngã xuống.
Ban đầu, khi đệ tử Thiên Tuyệt môn nghe được tin tức liền cười nhạt khinh thường, làm sao có thể xảy ra chuyện đó?
Tuy bổn môn không tính là đỉnh cấp thế lực ở Hàn Long giới, nhưng so với Vân Ẩn Tông vẫn hơn hẳn một cấp bậc. Mặc dù lần này chỉ là một phần nhỏ đệ tử nhưng tất cả đều không lo lắng chút nào, chắc chắn sẽ như Thái Sơn áp đỉnh, dễ dàng nghiền nát Vân Ẩn Tông thành bột phấn. Cách nghĩ không tệ nhưng kết quả lại là một trời một vực, Vân Ẩn Tông không sứt mẻ chút nào, trái lại là toàn bộ đệ tử do tông môn phái đi đều bị diệt sát.
Ngoại trừ phẫn nộ cũng chỉ có phẫn nộ, bất luận như thế nào thì tu sĩ Thiên Tuyệt môn cũng không thể tiếp nhận kết quả này.
Dù sao Thái thượng Trưởng lão của bổn tông là Thiên Tuyệt Lão Quái, người được mệnh danh là đệ nhất nhân dưới Độ Kiếp kỳ bản giới. Nước lên thì thuyền cũng lên, với địa vị bổn tông thì chỉ một Vân Ẩn Tông nho nhỏ căn bản không đáng để vào mắt. Song hôm nay lại thua một cách nhục nhã như thế, làm sao bọn chúng có thể nhẫn nại được đây?
Đệ tử Thiên Tuyệt môn vô cùng phẫn nộ, tất cả đều hô hào muốn rửa sạch nỗi nhục này, cơ hồ muốn tập hợp toàn bộ lực lượng bổn tông xóa sổ cái tên Vân Ẩn Tông ở Hàn Long giới.
Mặc dù những tu sĩ cấp thấp hung hăng như vậy nhưng các vị Trưởng lão lại tương đối ổn trọng.
Đúng như điều Lâm Hiên phân tích, giết người một ngàn thì mình cũng tổn hại tám trăm. Bọn chúng không thể không có băn khoăn này được, vốn dĩ cao tầng Thiên Tuyệt môn cũng không để Vân Ẩn Tông vào mắt. Nhưng kết quả trận chiến vừa rồi lại như tạt cho bọn hắn một gáo nước lạnh vậy. Nhất định thông tin tình báo đã phạm sai lầm, thực lực Vân Ẩn Tông phải cường đại hơn nhiều so với tượng tượng.
Cái này cũng có chút phiền phức rồi. Tuy thực lực bổn môn mạnh mẽ hơn một chút, thủ thắng sẽ không có vấn đề. Nhưng nếu trận chiến này xảy ra thì thương vong sẽ rất lớn, lợi không bù mất.
Tuy nhiên sự tình đã đến bước này thì thù hận giữa song phương đã rơi vào tình thế không chết không thôi, tuyệt không thể hóa giải được nữa, nên làm sao cho đúng bây giờ?
Không muốn tổn thương quá mức đến thực lực bổn môn, lại muốn tiêu diệt Vân Ẩn Tông, điều này quả thật là một vấn đề khó giải? Cả đám trưởng lão Thiên Tuyệt môn vò đầu bứt tai nghĩ mãi không ra biện pháp.
Nhưng đúng lúc này, sứ giả Vân Ẩn Tông lại không mời mà đến, đưa tới một thiếp mời.
Sau khi đệ tử tuần tra nhìn rõ liền kinh hãi vô cùng, vội vàng bẩm báo cho Chưởng môn. Vị này đọc nội dung thiếp mời kia cũng không dám tự tiện làm chủ, ngay lập tức đi vào Hàn Đàm. Nơi này là cấm địa của bổn môn, chính là nơi Thiên Tuyệt Lão Quái thanh tu. Nếu không có chuyện quan trọng, hoặc là đích thân Chưởng môn thì cũng không dám không được gọi mà mạo muội đến nơi đây.
Đương nhiên, sự tình lúc này hết sức đặc biệt. Hơn nữa việc đại sự như vậy thì các Thái thượng Trưởng lão khác cũng không thể làm chủ được, nhất định phải bẩm báo Thiên Tuyệt sư thúc.
Rất nhanh, gã đã xuyên qua rất nhiều trận pháp cấm chế đi sâu vào trong hàn đàm, đưa thiếp mời tới tận tay Thiên Tuyệt Lão Quái.