Thời gian thấm thoắt thoi đưa, rút cuộc ba tháng sau Lâm Hiên mới đi ra khỏi phòng luyện công.
Mặt mũi hắn lộ rõ vẻ mệt mỏi, nhưng khóe mắt lại không giấu nổi sự hưng phấn.
Phải công nhận lần luyện chế Cửu Cung Tu Du kiếm thứ hai thực sự rất vất vả, nhưng ông Trời cũng không phụ lòng người, cuối cùng đã đại công cáo thành.
Tuy nói vậy nhưng giờ khắc này, khi Lâm Hiên nghĩ lại quá trình luyện chế cũng không nhịn được thở dài một hơi.
Tục ngữ có câu : Thủy Hỏa bất dung, trong năm thuộc tính Ngũ Hành, chúng vốn là hai loại tương sinh tương khắc. Muốn dung hợp hai loại thuộc tính này trong cùng một kiện bảo vật là một chuyện cực kỳ khó khăn, bằng không thời gian cũng sẽ không kéo dài đến tận ba tháng.
Cũng may thu hoạch của hắn trong hành trình tới Ma giới vừa rồi hết sức phong phú. Lâm Hiên nhờ cơ duyên xảo hợp đã thu được một đóa Dung Nham Tuyết Liên tại Băng Viêm Cốc. Vật ấy vốn mang thuộc tính hàn, nhưng lại sinh trưởng trong hồ nham thạch nóng chảy.
Vì bảo vật này mang hai thuộc tính băng và hỏa nên nó có thể điều hòa dung hợp, khiến nước và lửa vốn kị nhau lại có thể tương tác, uy lực bảo vật sau khi luyện chế còn tăng thêm mấy phần so với dự định.
Dù vậy nhưng Lâm Hiên cũng phải trải qua trăm cay nghìn đắng mới có thể dung hợp thành công Thủy thuộc tính vào Cửu Cung Tu Du Kiếm.
Nhìn vẻ bề ngoài thì chín chín tám mươi mốt chuôi kiếm vẫn giống trước kia, nhưng khi nhìn kỹ sẽ nhận thấy màu sắc của chúng có chút biến đổi. Chúng không còn đơn thuần là màu đỏ của thuộc tính hỏa, song cũng không phải màu xanh lam của thuộc tính thủy. Mà lại là màu xanh lá cây, tựa như chồi non của cây cối vào mùa xuân vậy. Màu sắc tươi non khiến người ta có cảm giác yêu thích. Về phần lý do vì sao Cửu Cung Tu Du Kiếm lại có màu sắc như thế, Lâm Hiên cũng không rõ ràng lắm.
Tuy bảo vật này do chính tay hắn luyện chế, nhưng sự tình trong Tu Tiên giới vốn dĩ hết sức kỳ lạ. Cho dù là bổn mạng bảo vật tự tay luyện chế cũng không dám nói có thể hiểu rõ được.
Nhưng bất luận như thế nào, không kể Cửu Cung Tu Du Kiếm có biến thành màu gì đi nữa, uy lực của nó hôm nay nhất định hơn trước rất nhiều, là bảo vật song thuộc tính Thủy Hỏa hàng thật giá thật.
Tuy trước kia Lâm Hiên có Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn cũng là bảo vật song thuộc tính, nhưng sao nó có thể so với Cửu Cung Tu Du kiếm, uy lực chênh lệch nhau một trời một vực.
Ba tháng vất vả, cuối cùng cũng thành công mỹ mãn. Sau đó, Lâm Hiên tắm rửa thay quần áo, nghỉ ngơi mấy ngày.
Trong lúc hắn đang nghỉ ngơi trong động phủ thì lại nhận được một tin tức vô cùng tốt, Bắc Hải Chân Quân đã phái người đưa tới những bảo vật mà Lâm Hiên cần.
Trong lòng Lâm Hiên vui sướng cực độ!
Lâm Hiên vội vàng ra ngoài đón tiếp người đưa bảo một phen, sau đó trực tiếp kiểm tra số bảo vật đó. Bất luận là chủng loại, số lượng, hay là phẩm chất đều không sai lệch chút nào.
Đối phương quả nhiên giữ lời hứa, nhất ngôn cửu đỉnh.
Không hổ là Đại năng Độ Kiếp kỳ, rất đơn giản có thể gom góp đủ số lượng bảo vật như vậy. Nếu đổi lại là mình, không biết phải chờ tới năm nào tháng nào mới có đủ khả năng.
Chuyện tốt còn không chỉ có thế, Thiên Tuyệt môn có Tinh Nguyệt Thành giám sát nên đương nhiên không dám lật lọng. Số lượng Thiên tài Địa bảo Lâm Hiên đưa ra trong điều kiện thực sự quá nhiều, trong thời gian ngắn bọn chúng không có cách nào thu thập đủ.
Tuy nhiên bọn chúng cũng không muốn Lâm Hiên hiểu nhầm, vét tận bảo khố mới đưa ra được chừng một phần ba, sau đó lập tức cho người đưa tới Vân Ẩn Tông.
Về phần những tài liệu còn lại, chỉ cần toàn bộ đệ tử Thiên Tuyệt môn không muốn bị trừu hồn luyện phách, thì trong vòng hai ngàn năm tới đương nhiên sẽ lên trời xuống đất, dốc sức liều mạng nghĩ biện pháp gom góp đủ. Điều này căn bản không cần Lâm Hiên quan tâm, bọn chúng vì muốn sống sẽ cực kỳ cố gắng.
Hơn nữa, Vân Ẩn Tông tuy không phải môn phái cấp cao nhất ở Hàn Long giới, nhưng dù sao bản môn cũng được truyền thừa từ thời Thượng Cổ, nội tình trong tông rất thâm sâu. Tuy tông môn không thể xuất ra quá nhiều những tài liệu bảo vật mà Lâm Hiên cần, nhưng chí ít cũng được một hai phần. Cho dù mỗi loại đều là vật giá trị liên
thành, nhưng với thân phận địa vị của Lâm Hiên hôm nay, Vân Ẩn Tông muốn lung lạc còn không kịp. Vì vậy nên đương nhiên bọn họ sẽ không keo kiệt, chỉ cần bổn môn có sẽ không do dự xuất ra.
Tính tới hiện giờ, số lượng tài liệu để luyện chế mỗi chủng thuộc tính còn lại của Cửu Cung Tu Du Kiếm cũng đã có hơn một nửa. Hơn nữa bởi vì Lâm Hiên đã thu được Yêu Đan và Linh cốt của Lôi Bằng nên tài liệu thuộc tính Lôi coi như đã có đủ.
Lâm Hiên cực kỳ vui vẻ, hắn dứt bế quan tế luyện Cửu Cung Tu Du Kiếm một lần nữa.
Tục ngữ có câu : phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí, nhưng những lời này chưa chắc đã chuẩn xác. Nếu vận khí của một người đã đến thì có không muốn cũng không thể ngăn cản nổi. Lần tế luyện vừa rồi tuy có không ít khó khăn, nhưng so sánh với lần đầu luyện chế Cửu Cung Tu Du Kiếm thì có thể nói là dễ dàng hơn không ít.
Lần này, Lâm Hiên chỉ mất thời gian một tháng đã xuất quan. Nhìn sắc mặt hưng phấn của hắn, không cần phải nói cũng biết lần luyện chế này cũng đã thành công rồi.
Cho tới bây giờ, Cửu Cung Tu Du Kiếm đã vượt qua Minh Nguyệt Hoàn năm đó. Ngoại trừ Thủy Hỏa còn có thêm thuộc tính Lôi, chính là bảo vật ba thuộc tính hàng thật giá thật.
Mà màu sắc của nó lại phát sinh biến hóa một lần nữa, màu xanh lá cây đã biến thành màu bạc nhạt.
Màu sắc giống hệt quang điểm màu bạc bên trong Lam Sắc Tinh Hải, chỉ có điều nhạt hơn rất nhiều. Về phần uy lực, lại càng không thể so sánh nổi, dùng thoát thai hoán cốt cũng không đủ. Đương nhiên, rút cuộc bổn mạng pháp bảo của mình lợi hại tới mức nào thì còn cần một đối thủ để kiểm nghiệm. Tuy nhiên Lâm Hiên tin tưởng khi có được ba loại thuộc tính, bảo vật của mình còn lợi hại gấp nhiều lần trước kia.
Lâm Hiên lại nghỉ ngơi mấy ngày, sau đó mới bắt đầu suy nghĩ xem kế tiếp mình nên làm chuyện gì.
Đương nhiên vẫn là chuyện tăng cường thực lực, chủ Nguyên Anh mới bước vào cảnh giới Phân Thần kỳ, trong thời gian ngắn không có khả năng tiếp tục tấn cấp. Vì vậy, Lâm Hiên tập trung hết sự chú ý vào đệ nhị Nguyên Anh và Yêu Đan. Yêu Đan còn tạm được, hiện giờ đã đạt Động Huyền hậu kỳ, khoảng cách tới Phân Thần cũng chỉ là một bước ngắn mà thôi. Song cảnh giới đệ nhị Nguyên Anh lại hơi kém một chút, mới ở Động Huyền sơ kỳ.
Vốn dĩ ý định của Lâm Hiên là để đệ nhị Nguyên Anh tấn cấp tại Ma giới, dù sao ma khí ở đó cũng dồi dào gấp nhiều lần ở Linh Giới. Nhưng do cơ duyên xảo hợp nên hắn đã sớm trở lại Linh Giới.
Tuy nhiên cũng không có vấn đề gì, Lâm Hiên đã lấy được một kiện bảo vật ở Ma Giới, tương đương với Thiên Cơ Phủ ở Linh giới. Nói một cách đơn giản, đó chính là một tòa động phủ, ma mạch bên trong ưu dị vô cùng, ma khí hết sức nồng đậm. Ma Anh ở bên trong tu luyện tuyệt đối là bỏ sức một mà được hai.
Nghe có vẻ không tệ, nhưng Lâm Hiên vẫn thấy chưa đủ. Cho dù có ma mạch phụ trợ thì cũng tốc độ tu luyện chỉ nhanh hơn mà thôi. Trong vòng mấy trăm năm tới Ma Anh cũng không thể tấn cấp được.
Lâm Hiên cũng không muốn quá tập trung vào đệ nhị Nguyên Anh, hắn không muốn vì thế mà mất mấy trăm năm, thậm chi mấy ngàn năm tu luyện.
Có biện pháp nào để chủ Nguyên Anh và đệ nhị Nguyên Anh độc lập tu luyện không chứ? Như vậy thì chủ Nguyên Anh và bản thể Lâm Hiên mới có thể rảnh tay làm việc khác được.