"Đúng vậy. Phạm đạo hữu, ngươi thật đúng là càng già, lá gan càng nhỏ đi rồi. Chúng ta chỉ mới vừa vào Hàn Phách Băng Nguyên mà thôi, làm gì đến mức phải trông gà hóa cuốc, sợ hãi cái gì chứ?"
Giọng nói của mỹ phụ mặc cung trang mang theo vài phần chê cười truyền tới.
Cái này cũng khó trách, mặc dù Hàn Phách Băng Nguyên là nơi Yêu tộc tụ cư, nhưng hầu hết Yêu tộc đẳng cấp cao đều ở chỗ sâu trong Hàn Phách Băng Nguyên, chỗ biên giới này chỉ có Yêu tộc chưa mở ra linh trí mà thôi. Thậm chí còn có một lượng lớn tu sĩ thường xuyên tới nơi đây tìm kiếm vận may. Dù sao, toàn thân yêu thú cấp thấp, kể cả da lông xương cốt cũng đều là tài liệu luyện khí thượng hạng, có sức hút rất lớn đối với tu sĩ cấp thấp.
Ngay cả một vài tu sĩ Ngưng Đan kỳ, thậm chí Nguyên Anh kỳ cũng can đảm tới nơi này săn giết yêu thú. Bọn hắn đường đường là Tu Tiên giả Động Huyền kỳ, há lại nơm nớp lo sợ. Nếu việc này truyền ra ngoài, không phải sẽ trở thành trò cười cho toàn bộ Tu Tiên giới sao.
"Hai vị đạo hữu nói sai rồi. Đúng là chỗ biên giới này có rất nhiều yêu thú cấp thấp, nhưng cũng không có nghĩa là hoàn toàn không có khả năng xuất hiện Yêu tộc đẳng cấp cao. Tục ngữ có câu, cẩn tắc vô áy náy, kế hoạch lần này của chúng ta rất quan trọng, mọi sự cẩn thận đều không thừa. Vạn nhất chúng ta gặp phải Yêu tộc đẳng cấp cao, bọn chúng thấy nhiều tu sĩ Động Huyền xâm nhập như vậy, rất có thể sẽ gây nên một hồi sóng to gió lớn, làm cho những hành động sau này của chúng ta sẽ cực kỳ bất lợi."
Phạm lão giả lắc đầu nói ra suy nghĩ của mình.
"Ừm, ta cảm thấy Phạm đạo hữu nói có lý. Tuy tỷ lệ chúng ta gặp trường hợp như vậy rất nhỏ, nhưng đúng là Yêu tộc đẳng cấp cao vẫn có khả năng qua lại nơi đây."
Đại hán mặc cẩm bào nhẹ gật đầu, mở miệng.
"Chẳng qua là thi triển Ẩn Nặc Thuật mà thôi, nếu có thể giảm bớt phiên hà, lão thân cũng đồng ý.”
Bà lão tóc trắng vốn cùng hội cùng thuyền với Phạm lão giả nên đương nhiên không có khả năng phản đối.
"Lâm đạo hữu nghĩ sao?"
"Lâm mỗ không có ý kiến. Các vị cứ bàn bạc, ta làm theo là được rồi."
"Thôi được!"
Mỹ phụ mặc cung trang và Ác Hỏa Đầu Đà liếc nhau, thiểu số phải theo đa số, bọn chúng cũng không nên tiếp tục phản đối, dù sao cũng chỉ là thi triển Ẩn Nặc Thuật, pháp lực tiêu hao nhiều hơn một chút mà thôi.
Sau đó hai tay Phạm lão giả bấm pháp quyết, một vầng sáng bỗng nhiên hiện ra bao trọn toàn thân. Ban đầu vầng sáng rất chói mắt, nhưng chỉ trong thời gian ngắn sau đã ảm đạm dần, thân hình lão giả cũng dần dần mơ hồ không rõ, cuối cùng biến thành một hư ảnh nhàn nhạt.
Lâm Hiên nhẹ gật đầu, Ẩn Nặc thuật này không tệ, ngay cả Tu tiên giả cùng giai, chỉ cần khoảng cách không phải quá gần và không toàn lực thả thần thức ra, trong tình huống bình thường rất khó phát hiện ra lão.
Những người khác cùng thi triển thần thông, đương nhiên với tư cách Tu tiên giả Động Huyền Kỳ, hoặc nhiều hoặc ít bọn chúng đều biết một vài môn Ẩn Nặc thuật.
Người thì tinh thông, người thì thô thiển, nhưng tất cả đều không có vấn đề gì. Bởi vì trong tay ai cũng có một hai trương Ẩn Nặc phù nên hiệu quả ẩn nấp cũng không tồi.
Lâm Hiên tu luyện Mặc Nguyệt Thiên Vu bí quyết, có khả năng Phản Phác Quy Chân. Nếu hắn không thu liễm tu vi mà thi triển ra Ẩn Nặc thuật huyền diệu thì chỉ e cả đám bọn chúng sẽ trợn mắt líu lưỡi, không thể nhận ra Lân Hiên đang ở nơi nào.
Hiện giờ vẫn chưa tới lúc hiển lộ tu vi nên Lâm Hiên chỉ dùng một môn Ẩn Nặc thuật bình thường mà thôi.
Cả quá tình nói thì dài nhưng chỉ diễn ra trong nháy mắt, cả đám người sau khi ổn định bèn tiếp tục lên đường.
Một canh giờ rất nhanh trôi qua.
Vì lý do không muốn bại lộ hành tung, độn tốc của bọn hắn không thể quá nhanh. Tuy nhiên lúc này sáu người cũng đã đi sâu vào trong Hàn Phách Băng Nguyên khoảng mười vạn dặm.
Đương nhiên, với diện tích cực kỳ mênh mông của băng nguyên này, hiện tại bọn hắn vẫn chỉ ở vùng ngoại vi mà thôi.
Phạm lão giả mặc dù không nói ra địa điểm chính xác của động phủ vị tu sĩ Thượng Cổ kia, nhưng theo như lời lão thì con đường bọn hắn đang đi đã được lão lựa chọn một cách kỹ lưỡng, có thể nói là tương đối an toàn. Nhưng cũng bởi vậy mà thời gian hao tốn khá nhiều, vì muốn tránh một số chỗ tụ cư của Yêu tộc đẳng cấp cao nên phải đi đường vòng. Với tốc độ của bọn họ bây giờ, không quá một tháng đừng nghĩ tới chuyện đến nơi.
Một đường vô sự, nửa đầu lộ trình có thể nói thuận lợi một cách thần kỳ.
Đảo mắt đã hơn mười ngày qua đi, bọn hắn không gặp bất luận khó khăn trắc trở gì. Đương nhiên, bọn hắn cũng trông thấy một ít yêu thú, nhưng tất cả chẳng qua chỉ là Yêu tộc cấp thấp, căn bản không thể phát hiện ra Ẩn Nặc Thuật. Hiển nhiên cũng chẳng ai rỗi hơi mà đi trêu chọc
vài tiểu gia hỏa kia.
Bỗng nhiên đại hán mặc cẩm bào mở miệng :"Phạm đạo hữu, hẳn là chúng ta đã đi được một phần ba lộ trình rồi. Phía trước đã là Băng Tiến Sơn."
"Ừm, ước chừng đã được một phần ba rồi."
Phạm lão giả nhẹ gật đầu, sau đó như nghĩ ra điều gì giật mình hỏi lại: "Băng Tiến Sơn? Đạo hữu đã tới nơi này sao?"
"Đúng, ta đã từng tới nơi này. Đó cũng là chuyện hơn ngàn năm trước. Còn nhớ năm đó ta đã từng tranh đấu với một tên Yêu tộc ở đây, thậm chí thiếu chút nữa đã vẫn lạc trong tay hắn. Tuy vượt qua Băng Tiến Sơn này chưa thể nói đã đến địa phương trọng yếu của Hàn Phách Băng Nguyên, nhưng bắt đầu từ đây đã có Yêu tộc đẳng cấp cao qua lại rồi. Chúng ta nên cẩn thận một chút." Cẩm bào đại hán trả lời với vẻ rất nghiêm túc.
Lúc này không có ai lên tiếng phản đối nữa. Dù sao tất cả mọi người ở đây đều là Tu tiên giả Động Huyền Kỳ, đã sống không biết bao nhiêu năm tháng, khẳng định hoặc nhiều hoặc ít đã từng được chứng kiến Yêu tộc đẳng cấp cao lợi hại như thế nào? Bọn chúng có thân thể mạnh mẽ hơn Nhân tộc rất nhiều, thực lực hơn hẳn Tu tiên giả cùng giai một bậc.
Đương nhiên, bọn hắn người đông thế mạnh, nếu chỉ gặp một hai Yêu tộc đẳng cấp cao thì không thành vấn đề. Nhưng chớ quên, nơi này là địa bàn của Yêu tộc, một khi hành tung bại lộ, bọn hắn bị một số lượng lớn cao giai Yêu tộc vậy công, khả năng toàn bộ ngã xuống tại đây là rất lớn.
"Mọi người chú ý cẩn thận, Băng Tiến Sơn phía trước có không ít Băng Tiễn thú. Tuy chúng không phải Yêu Tộc đẳng cấp cao gì, thực lực cũng chỉ tương đương với Tu tiên giả Ngưng Đan kỳ, nhưng số lượng lại rất nhiều. Một khi bị chúng vây công sẽ cực kỳ phiền toái. Nhưng điều quan trọng nhất là chúng ta sẽ bị bại lộ hành tung. Ta mong mọi người ngàn vạn lần cẩn thận."
Đại hán mặc cẩm bào đã từng tới nơi này nên hết sức tinh tường địa hình và hoàn cảnh Băng Tiễn Sơn, lúc này mở miệng phân phó mọi người. Xem ra có chút lấn át Phạm lão giả, song lão ta là người có tâm cơ cực kỳ lão luyện, trên mặt không có chút bất mãn nào, mỉm cười cùng mọi người làm theo.
Nếu đã biết rõ Băng Tiến Sơn phía trước không dễ dàng đi qua, dĩ nhiên bọn hắn cần nghỉ ngơi dưỡng sức một chút.
Đại hán cẩm bào đề nghị mọi người nghỉ ngơi và hồi phục sức khỏe tại chỗ nửa canh giờ, để tinh khí thần điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất.
"Phó đại ca, nếu không dễ dàng vượt qua Băng Tiến Sơn, vậy vì sao chúng ta lại không đi đường vòng?" Mỹ phụ mặc cung trang mang vẻ mặt khó hiểu hỏi.
"Dịch phu nhân, nếu có thể đi đường vòng thì tiểu lão nhân đã nói ra từ lâu. Xung quanh khu vực này càng khó đi và nguy hiểm, con đường xuyên qua Băng Tiến Sơn đã là dễ dàng nhất rồi đấy." Đại hán còn chưa kịp mở miệng, Phạm lão giả đã cười khổ đáp.
Mỹ phụ kia nhướng mày lên, trên mặt hơi có chút bất mãn, nhưng nàng ta cũng không mở miệng nói thêm gì. Dù sao mọi người bây giờ đều đang đi trên cùng một còn tuyền, bất kể về tình hay về lý, lão đều không có khả năng nói dối.
Tuy nhiên Lâm Hiên lại chú ý tới một chi tiết, Phạm lão giả chỉ nói khu vực xung quanh rất khó đi, nhưng căn bản không nói lý do vì sao, rút cuộc lão ta đang có âm mưu gì đây?
Nhưng dù có nghi hoặc, Lâm Hiên cũng không mở miệng hỏi. Với thực lực của hắn, căn bản không cần sợ đối phương có âm mưu gì. Chỉ là vài tên Động Huyền kỳ âm mưu với nhau thì cứ mặc bọn chúng đi.
Nửa canh giờ sau.
Pháp lực và tinh thần của cả sáu người đã khôi phục tới trạng thái tốt nhất.
Sau đó, mọi người cùng thi triển Ẩn Nặc Thuật tốt nhất của riêng mình. Lần này ngoại trừ Lâm Hiên, Ẩn Nặc thuật của năm người kia đã có hiệu quả hơn trước rất nhiều.
Phạm lão giả nhìn qua một lượt, sau đó hài lòng nói :"Tốt rồi, lát nữa mọi người đi theo ta, duy trì khoảng cách trong một trăm dặm. Lưu ý tốc độ phi hành chậm một chút."