Bách Luyện Thành Tiên

Xuất quan


trước sau

Chính vì vị cường giả vang danh trong truyền thuyết này, bọn hắn mới tận tâm với tông môn. Nếu không, chỉ cần tin tức đệ tử ở tiền phương truyền về, đã đủ để Linh Quỷ tông sụp đổ.

Phải biết rằng, giấy không thể gói được lửa, ý đồ tiến công Linh Quỷ tôn đã sớm bại lộ. Điều này không không có gì là lạ, tuy Lâm Hiên cùng hai vị Thái Thượng trưởng lão đã hạ pháp dụ, lệnh cho đám đệ tử phải tuyệt đối giữ bí mật. Nhưng mưu đồ với Linh Quỷ tông là đại sự bậc nào. Trong lúc này cần điều động quá nhiều đệ tử, cho nên không tránh khỏi có kẻ để lộ tin tức.

Liên minh ba phái đã bị Lâm Hiên dọa cho vỡ mật, cho nên bọn hắn phái ra đại lượng mật thám đến để dò xét Vân Ẩn tông. Sau khi biết được mưu đồ của Lâm Hiên, tự nhiên là có người vui kẻ buồn.

Thái Huyền môn, Thiên Tinh cốc đều thầm kêu may mắn không thôi. Mà Linh Quỷ tông thì như ngồi trên đống lửa.

Một mặt bố trí phòng ngự, mặt khác hướng về hai phái xin cầu viện.

Đáng tiếc bất luận là Thiên Tinh cốc hay Thái Huyền môn, mới nghe đến Lâm Hiên đã sợ hãi đến bủn rủn chân tay. Chỉ mong hắn không tìm đến mình để gây phiền toái là đã mãn nguyện lắm rồi. Làm sao dám chủ động vuốt râu hùm?

Cho dù Linh Quỷ tông ẩn tàng cường giả, hay nếu bọn hắn thất thủ, sẽ đến phiên hai phái bị tiến công. Trong lòng bọn hắn đều tinh tường điểm này, nhưng vẫn không có can đảm đi trêu chọc Lâm Hiên.

Nói là tu sĩ hai phái quá khiếp đảm cũng không sai, nhưng đây cũng không phải toàn bộ nguyên do.

Bọn hắn đều có tính toán riêng.

Dù sao tấn công tổng đà của một môn phái cũng hoàn toàn khác trận chiến ở khoáng mạch. Tuy Vân Ẩn tông đã bố trí tầng tầng cấm chế ở khoáng mạch, nhưng cũng chỉ làm trong thời gian ngắn. Mà tổng đà Linh Quỷ tông lại khác, phải biết rằng, cai phái này cũng là truyền thừa từ thời Thượng Cổ.

Trải qua trăm vạn năm, tổng đà Vân Ẩn tông vẫn một mực tọa lạc ở Thập Vạn Đại sơn. Bao đời đã bố trí vô số trận pháp bẫy rập, uy lực tuyệt đối hơn Linh Quỷ Ngũ Hành đại trận. Linh Quỷ tông chiếm được địa lợi, có ý tử chiến, tự nhiên còn thêm nhân hòa. Co dù Lâm tiểu tử mạnh mẽ đến đâu, muốn công phá nơi này cũng không hề dễ dàng.

Nếu như song phương lưỡng bại câu thương, hai phái sẽ có hy vọng. Vì vậy bọn hắn quyết không tương trợ, ý định rõ ràng là tọa sơn quan hổ đấu.

Mấy trưởng lão Phân Thần kỳ của Linh Quỷ tông đương nhiên nhìn ra điều này. Tình thế bọn hắn có thể nói là bất lợi đến cực điểm. Nếu không phải có đòn sát thủ là Chung lão, nói không chừng đã tan tác chim muông rồi.

Chung lão bế quan quả thực đã quá lâu, nhưng nhìn từ góc độ khác, lại càng khiến bọn hắn mong chờ đến cực điểm.

Ba ngày trước, sau khi nhận được tin tức Lâm Hiên có mưu đồ
với bổn tông. Bọn hắn lập tức phát ra một tấm Truyền Âm phù đặc chế, kể lại toàn bộ sự tình vừa phát sinh, cầu viện Chung lão ra tay.

Theo lý, chung lão đã sớm nhận được, vì sao đến giờ vẫn chưa có động tĩnh gì?

Chẳng lẽ hắn gặp phải chuyện ngoài ý muốn sao?

Theo thời gian trôi qua, sự bất an càng lúc càng dâng lên trong lòng mỗi người. Những kẻ ở đây đều là lão quái vật Phân Thần kỳ, nhưng dần dần cũng có chút thiếu kiên nhẫn rồi.

"Sao vẫn chưa thấy Chung lão đi ra, chẳng lẽ không nhận được Truyền Âm phù?"

"Không có khả năng. Truyền Âm phù này là vật đặc chế của bổn môn, khoảng cách ngắn như vậy, sao có thể xuất hiện sai lầm. Nhất định là có nguyên nhân khác." Lão giả tóc bạc trắng bên cạnh lắc đầu, nét mặt quả quyết.

"Trong Truyền Âm phù, có đem tình huống nói rõ ràng?"

"Nói rõ. Cả nguy cơ của bổn môn cùng với việc phu phụ tông chủ vẫn lạc trong tay Lâm Hiên."

Lão giả tóc bạc trắng khẳng định. Việc này vốn là do hắn phụ trách, làm việc cực kỳ tỉ mỉ, tự nhiên không có khả năng xảy ra sai lầm.

Chúng lão quái một lần nữa lâm vào trầm mặc.

Chung lão là tu sĩ lớn tuổi nhất trong môn, tình cảm đối với Quỷ Linh tông là không thể nghi ngờ. Mà phu phụ tông chủ quá cố lại là ái tử cùng con dâu hắn, hai người đều bỏ mạng trong tay Lâm tiểu tử. Về tình về lý, hắn không thể bỏ mặc được.

Hai tin tức kia truyền đến, theo lý, lẽ ra hắn phải nổi giận đùng đùng đi ra, nghiến răng nghiến lợi, muốn đem Lâm Hiên rút hồn luyện phách. Tại sao lại không có một chút phản ứng thế này? Chẳng lẽ đã thực sự phát sinh chuyện ngoài ý muốn?

Nghĩ tới đây, sắc mặt những lão quái vật này đều trở nên cực kỳ khó coi.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Chỉ hai ngày ngắn ngủi mà dài dằng dặc như vô tận. Trong thời gian này, chúng lão quái đều không rời khỏi Huyền Âm đàm, nhưng tin tức bên ngoài vẫn được đám đệ tử liên tục truyền đến.

Tình huống càng lúc càng nguy cấp, nếu tiếp tục chờ đợi như vậy, Linh Quỷ tông chỉ có kết cục duy nhất là diệt môn.

"Không được, cứ tiếp tục chờ đợi như vậy, chẳng bao lâu nữa bổn môn sẽ đi đời. Hay là chúng ta cùng nhau xông vào?"

Dưới bầu không khí khẩn trương đến cực điểm, lão giả tóc bạc trắng mở miệng đều tiên, nhưng ngữ khí lại tràn ngập vẻ bất cần.

"Xông vào, Vương sư huynh, ta không nghe lầm chứ, đây chính là điều tối kỵ”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện