Bách Luyện Thành Tiên

Bách Linh Chung Hiện Thần Uy


trước sau

Trong mắt Lâm Hiên co lại nhưng trên mặt vẫn không lộ chút kinh hoảng. Chỉ thấy bàn tay hắn hơi lật, một tấm thuẫn bài bay vút ra hóa thành một quầng sáng kim sắc nhàn nhạt có ẩn hiện các hoa văn kỳ lạ, chốc lát đã bao phủ thân hình.

Cùng lúc đó đầu lưỡi của Yêu Ngạc tựa như một cây huyết mâu đã đâm tới khiến quầng sáng không ngừng rung lên.

Ô Kim Long Giáp Thuẫn sau khi được tu phục thì phòng ngự nào có đơn giản dễ dàng bị phá vỡ như vậy. Mà trong lúc này Thông linh Phật bảo huyễn hóa ra hàng ngàn trượng ảnh đã đập xuống đầu Yêu Ngạc.

Yêu Ngạc vô cùng hoảng sợ nhưng đương nhiên không ngồi chờ chết, miễn cưỡng giương đầu lên phun ra một đạo yêu khí vô cùng tính thuần. Yêu khí tựa hồ muốn huyễn hóa ra bảo vật gì đó nhưng đã muộn. Hàng ngàn hàng vạn trượng ảnh đã ập xuống

Ầm ầm những tiếng nổ lớn vang lên, Yêu khí chưa kịp biến hóa thành bảo vật thì đã bị muôn vàn bóng trượng đánh cho tán loạn tiêu thất. Sau đó thế tấn công của Thông Linh Phật bảo không hề giảm một chút nào. Hư ảnh trùng trùng như gió táp mưa sa đem thân thể Yêu Ngạc hoàn toàn cuốn vào bên trong.

Âm thanh bạo liệt liên tiếp vang lên! Cả quá trình nói thì lâu nhưng chỉ diễn ra trong một chớp mắt. Vạn Thú Tôn Giả đại kinh thất sắc. Vốn tưởng rằng lấy ba địch một thì sẽ nắm chắc phần thắng trong tay. Ai ngờ Lâm Hiên trong phút chốc đã dễ dàng xoay chuyển tình thế.

Một tu sĩ Ly Hợp sơ kỳ bình thường không thể có được thực lực này, mà tu tiên giả Ly hợp kỳ cũng không nhiều ở Hải vực này. Chẳng lẽ đối phương lại là tu sĩ từ Nhân giới phi thăng đến?

Chỉ có loại gia hỏa này thì mới có chiến lực kinh người như vậy.

Ý niệm nhanh chóng xoay chuyển nhưng hiện tại Vạn Thú Tôn Giả nào có thời gian để chứng thực.

Kinh sợ không ít nên sự xem thường đối với Lâm Hiên cũng thu liễm lại. Tay áo lão yêu phất một cái, một vùng ma khí rất rộng ùn ùn kéo ra đem thân hình hắn bao vào bên trong, nhìn qua như một đám mây mù huyền phù giữa không trung.

Nhưng còn chưa dứt, chỉ nghe thanh âm vù vù truyền tới tai. Bảy tám cây trường mâu màu đồng đen cổ phác lóe ra linh quang. Từ trong mây mù điện xạ mà ra, hung hăng đâm về các phương vị toàn thân Lâm Hiên.

Bên trong đám mây truyền ra thanh âm cười ngạo của Vạn Thú Tôn Giả:

"Hắc hắc. Tiểu tử. Lần này xem tấm thuẫn bài của ngươi làm thế nào để có thể ngăn cản được"

Vạn Thú Tôn giả tin tưởng mười phần đối với uy lực của các công kích của mình. Tuy nhiên Lâm Hiên cũng không phải là tượng đắp bằng bùn nhão. Thông Linh phật bảo chợt lóe đã hiện về trong tay.

Vừa rồi chỉ một kích cường đại của nó đã khiến Yêu Ngạc kia gãy xương đứt gân. Tuy ỷ vào da dày thịt béo, chưa chết ngay nhưng đã mất đi năng lực hành động

Đối mặt với công kích của Vạn Thú đang đến gần, khóe miệng Lâm Hiên hiện tia diễu cợt.

Hắn hét lên một tiếng thật lớn. Hai tay nắm chặt vào nhau, sau lưng hiện ra kim quang chói mắt.

Tức thời một thân ảnh kim sắc hiện ra trong tầm mắt chúng tu sĩ. Chín đầu mười tám cánh tay, nhìn qua uy mãnh vô cùng!

"Pháp tướng"

Trong tiếng kinh hô thất thanh của Vạn Thú tôn giả, hai tay Lâm Hiên biến ảo như hồ điệp xuyên hoa.

Sau đó kia hư ảnh chợt lóe, không ngờ tách ra từ sau lưng Lâm Hiên. Tuy khác với thân ngoại hóa thân nhưng cũng chính là một đại thần thông không nhỏ.

Hư ảnh kia đầu tiên là uốn cong hạ thắt lưng rồi lần nữa ngang nhiên đứng thẳng, theo động tác của nó, hình thể lại đột nhiên tăng vọt lên.

Một lát biến thành một Cự Nhân thân cao trăm trượng chín đầu mười tám cánh tay, có vẻ dữ tợn vô cùng. Chỉ có điều màu sắc rõ ràng phai nhạt đi một chút.

"Cự đại thuật?"

"Không đúng, là đại thần thông khác."

Tiếng kinh hô liên tiếp vang lên. Lâm Hiên thi triển bí thuật pháp tướng khiến người chú ý. Lập tức tu tiên giả chung quanh đang hỗn chiến hoảng sợ dừng tay. Ánh mắt tràn đầy vẻ rúng động cùng không thể tưởng tượng được.

Lúc này thân ảnh pháp tướng cũng không kém hơn bao nhiêu so với Yêu Ngạc, hơn mười cánh tay tráng kiện vươn lên cầm nhằm chỗ yếu hại ở này yêu vật, không ngờ cường hãn nhấc nó lên.

Trở thành tấm khiên che ở phía trước chủ nhân, đồng thời Ô Kim Long giáp thuẫn chợt lóe, cũng có như thông linh như bay trở về bên trong tay áo Lâm Hiên.

Phốc phốc phốc...

Thanh âm có chút trầm nặng truyền vào tai. Xem ra là gậy ông đập lưng ông, cái lưỡi đỏ như máu nhọn hoắt của quái vật cùng những câu trường mâu do Vạn Thú Tôn giả tế ra, lóe lên hung hăng đánh vào thân thể Yêu Ngạc.

Rống!

Chỉ nghe Yêu Ngạc rít gào kinh thiên động địa liều mạng giãy dụa, trên mặt Lâm Hiên lệ sắc, hai tay biến hóa không ngừng pháp quyết.

Được toàn thân pháp lực như nước vỡ đê truyền vào, màu sắc pháp tướng lại trở nên thâm thúy hơn. Sau đó chín cái đầu cùng ngửa mặt lên trời rống to, mười tám cánh tay tráng kiện lóe lên dùng sức kéo một cái.

Tiếng kêu Yêu Ngạc trở nên hoảng sợ mà thê lương.

Roẹt…..

Trong huyết vũ đầy trời, không ngờ thân thể khổng lồ của nó đã bị các đạo đại cự lực xé rách.

Vạn Thú tôn giả trợn mắt há mồm. Không hẳn hắn không có cơ hội cứu viện nhưng do kinh ngạc với sự bưu hãn của Pháp Tướng, chưa kịp phản ứng thì Yêu Ngạc đã bị Lâm Hiên xé thành mấy mảnh.

Hắn vừa sợ vừa giận, vội thao túng hư ảnh hóa thân từ trong huyết vũ bay ra.

"Còn muốn chạy! Chậm rồi"

Lâm Hiên đã sớm có chuẩn bị, tay áo bào phất một cái. Một thanh tiểu kiếm ngắn cỡ một tấc từ ống tay áo trong bay vút mà ra. Thế tới như thiên ngoại kinh hồng chợt lóe đã xuyên qua miệng hư ảnh, sau đó lại như một con độc xà vòng quanh thân đem hư ảnh hóa thân cắn nát.

"Phốc..." Sắc mặt Vạn Thú tôn giả trắng bệch hé miệng phun ra một ngụm máu huyết đỏ sẫm, tựa hồ nguyên khí bị hao tổn không nhỏ.

Kỳ thật Lâm Hiên cũng không dễ chịu gì. Với cảnh giới hiện tại của hắn, thi triển này đại thần thông kia vẫn có chút miễn cưỡng. Lâm Hiên lật tay, một bình ngọc tinh xảo dị thường xuất hiện trong bàn tay.

Mở nắp bình, hắn nhỏ một giọt Vạn Niên Linh Nhũ vào trong miệng.

Sắc mặt đang điểm trắng tức khắc trở nên hồng hào lên. Bất quá Lâm Hiên thu hồi thần thông, hư ảnh pháp tướng chợt lóe biến mất tại chỗ không thấy.

Bên kia Vạn Thú tôn giả dùng ánh mắt oán độc nhìn sang. Vỗ vào bên hông tế ra một cây phiên kỳ cỡ bàn tay.

Hai tay lão yêu hợp lại rồi đánh ra một đạo pháp quyết vào mặt trên. Cây phiên kỳ kỳ lạ tức khắc cuồng trướng, một hắc động đường kính mấy trượng xuất hiện trên mặt ma phiên.

Tức thời tiếng huyên náo vang vọng khắp không gian. Vô số con Ma Hắc Điểu hình dáng như loài quạ từ bên trong bay ra.

Có điều thân hình chúng lớn hơn nhiều, hơn nữa trên trán còn có thêm yêu nhãn thứ ba, toàn thân tỏa ra một tầng Ma hỏa màu xám trắng ngùn ngút bốc lên.

Hỏa Diễm Thi Nha!

Lâm Hiên nhìn vào đám yêu vật trước mắt. Trên mặt hiện tia hoảng sợ. Tại Nhân giới nghe nói sớm đã tuyệt tích, không ngờ hôm nay lại thấy ở đây.

Ánh mắt đảo qua. Đàn yêu vật chỉ có chừng hơn ngàn con nhưng rất khó đối phó. Thần thông của Ma điểu này vốn được ghi lại trong rất rành mạch Ngự Linh tâm đắc.

Đúng rồi, Ngự Linh tâm đắc!

Ý niệm trong đầu Lâm Hiên lóe lên như điện quang hỏa thạch.

Lúc này đám Thi Nha dưới sự thúc giục của lão yêu, đã từ bốn phương tám hướng đánh giết tới.

Hai cánh chợt lóe, mấy ngàn lưỡi phong đao ào ào xuất hiện khắp không gian. Mỗi đạo chỉ có đường kính hơn thước nhưng tản ra thi khí khiến người buồn nôn, không ngừng rung động tạo ra thanh âm sắc nhọn như muốn xuyên thủng màng nhĩ.

Mà yêu vật đầu trâu thân rắn ở một bên cũng động thủ. Chỉ thấy thân thể nó dựng thẳng lên, không ngờ bắn ra chi chít những chiếc vảy giáp trên người.

Bất quá bộ dáng của yêu vật rất thống khổ, một chiêu này quả thực khiến nó hao tổn khá nhiều tinh khí.

Khẳng định uy lực không phải nhỏ!

Lâm Hiên nhướng mày, cũng không thấy hắn có động tác gì mà Ô Kim Long Giáp Thuẫn chợt hiện. Quang hoa nổi lên, biến thành quầng sáng dày đặc dị thường bao phủ toàn thân.

Lúc này chi chít Phong nhận cùng Lân giáp hung hăng bắn tới khiến quanh thân Lâm Hiên bạo mở ra vô số quang đoàn to như cái chậu. Quầng sáng không ngừng chấn động, chỉ vài nhịp đã không chống đỡ được.

Sắc mặt Lâm Hiên có chút khó coi mà Vạn Thú tôn giả trở nên đắc ý. Để bồi dưỡng đám Thi Nha này, hắn đã diệt sát tới cả trăm vạn phàm nhân để làm vật huyết tế. Hắn còn từng lấy thần thông của đám yêu vật này đại thắng một tu sĩ cùng cấp.

Cho dù tiểu tử có phải là phi thăng tu sĩ thì lúc này cũng không tránh khỏi diệt vong.

"Oa!" Tiếng kêu khiến người khó chịu truyền vào tai. Đám Thi Nha há mồm lại phun ra thi hỏa màu xám trắng. Thứ này chứa đựng hủ thi chi độc, uy lực còn đáng sợ hơn Phong đao cùng Lân giáp rất nhiều.

Ô Kim Long giáp Thuẫn không thể chống lại khiến sắc mặt Lâm Hiên khẽ biến, toàn thân chợt lóe ngũ sắc linh quang. Một chiến giáp phong cách cổ xưa hiện ra bao bọc toàn thân.

"Chiến giáp!" Vạn Thú tôn giả ngạc nhiên kinh hô.

Mắt thấy quầng sáng do Ô Kim Long Giáp Thuẫn tán loạn thì Bích Diễm Kỳ Lân Giáp lóe ra linh
quang đỡ được công kích.

Bất quá chỉ mới là Phong đao cùng Lân giáp mà thôi, kế tiếp còn có Thi hỏa đáng sợ.

Lâm Hiên nhướng mày, há miệng phun ra một đạo tam sắc hỏa diễm mỹ lệ chói mắt, nhanh chóng dung nhập vào chiến giáp.

Một tầng tam sắc hỏa diễm bừng lên ngoài thân giáp, sau đó Thi hỏa xám trắng sắc hung hăng thổi tới bao phủ toàn bộ thân hình hắn.

Nhưng một màn kế tiếp lại khiến Vạn Thú tôn giả trừng lớn con mắt: "Không có khả năng!"

Không có hiệu quả, giống như trăm sông đổ về biển. Không ngờ thi hỏa không tạo được một chút gợn sóng mà cứ như vậy bị thôn phệ đi.

Lúc này từ trong ống tay áo Lâm Hiên bắn ra một cái tiểu chung màu tím cỡ một tấc, chưa cần truyền linh lực vào đã có vô số phù văn thần diệu dị thường lóe ra.

"Thông Thiên linh bảo!" Vạn Thú tôn giả lại lớn tiếng kinh hô.

"Hừ, cho dù nhận ra thì sao?"

Trên mặt Lâm Hiên tràn đầy vẻ khinh thường. Tay phải nâng lên, một đạo màu xanh kiếm quyết từ đầu ngón tay kích bắn ra.

Bách Linh Chung xoay quanh bay múa, hình thể chợt tăng vọt, chỉ vài nhịp hô hấp đã cao tới đầu người.

Cồng!

Thanh âm cổ xưa trầm muộn truyền vào tai, bằng mắt thường có thể thấy được từ Linh chung tỏa ra những vòng sóng lớn màu tím nhạt nhộn nhạo hướng ra phía ngoài, tốc độ cực nhanh thoáng chốc đã bao phủ lấy đám Thi Nha.

Yêu cầm vốn hung lệ vạn trượng nhưng khi đối mặt âm ba cổ quái lại giống như chuột say rượu, đầu óc choáng váng khiến hai cánh cũng vỗ loạn liên hồi.

"Không có khả năng!"

Vạn Thú tôn giả vừa sợ vừa giận trừng con mắt cá chết: "Chẳng lẽ này Thông Thiên linh bảo là vật chuyên môn khắc chế Linh thú?"

Vạn Thú tôn giả đánh ra từng đạo pháp quyết nhưng không có hiệu quả, đám Thi Nha đã bị kia tầng âm ba màu tím kia như một cái lồng khổng lồ giam lại.

Trong mắt Lâm Hiên hiện một tia nóng bỏng, trong miệng truyền ra chú ngữ thần bí.

Lần này tiếng chuông trở nên càng trở nên dày nặng, từ đáy đại chung phát ra một biển sương màu tím nhạt.

Sau đó linh quang chợt lóe, một tấm lớn võng như trùm cả bầu trời xuất hiện trước mặt.

Quang hoa chợt lóe chợt tắt liên tục, bao phủ hơn ngàn con Thi Nha sau đó cuốn một cái, đem cả đám kéo trở về.

"Ngươi!"

Đôi mắt Vạn Thú tôn giả như muốn phún hỏa. Thiếu chút nữa tức đến hộc máu.

Đáng giận!

Không ngờ đối phương ngang nhiên cướp đoạt Linh thú trước mặt, xem hắn như là tượng đất hay phế vật sao?

Nhưng khiến lão yêu bất đắc dĩ chính là, tấm võng tơ màu tím kia lại khiến thần thức liên hệ và đám Thi Nha bị cắt đứt. Muốn thi pháp thu hồi Linh thú thì cũng không thể.

Hao tổn rất nhiều tâm huyết nhưng chẳng lẽ trơ mắt nhìn linh thú bị đoạt?

Trong mắt lóe lên huyết quang, Vạn Thú tôn giả phất tay áo một cái, bảy tám cây phi đao đỏ như máu bay vút mà ra.

Nhất thời, huyết tinh khí tràn ngập cả không gian.

Am hiểu ngự thú thuật nhưng là Ly Hợp hậu kỳ tu tiên giả, đương nhiên phải có bản mạng pháp bảo bồi luyện nhiều năm.

Bảy tám cây phi đao này không chỉ dùng tài liệu quý hiếm luyện chế, hơn nữa hàng năm nhuốm máu không ít ma thú, không phải là pháp bảo tầm thường.

Mặc dù đối phương có chiến giáp cùng tấm thuẫn bài cổ quái nhưng chưa chắc ngăn cản được.

Vù vù bảy tám thanh phi đao bắn thẳng Lâm Hiên.

Mà quái vật đầu trân thân rắn cũng không nhàn rỗi, mở mồm to như cái chậu máu phun ra một đoàn dịch tanh hôi.

"Phúc Xà Chi Độc"

Đối mặt sự giáp công của Vạn Thú Tôn Giả cùng hóa thân của hắn. Trên mặt Lâm Hiên không có mảy may sợ hãi cười lạnh.

"Múa rìu trước cửa Lỗ Ban."

Tay áo bào hắn phất một cái. Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn bay vút ra

Trong phúc chốc, hàng vạn hàng nghìn ảnh hoàn hiện lên, chắn trước đám Huyết phi đao.

Sau đó là tiếng bạo liệt liên tiếp vang lên, pháp bảo của hai người kịch liệt đối đầu.

Mà thừa dịp này võng tơ đã bay trở về, mang theo đám Thi Nha quỷ dị lóe lên rồi bay vào trong Bách Linh Chung.

Linh bảo này lóe lên, quay tròn luân chuyển rồi hình thể chợt rút nhỏ, sau đó bị Lâm Hiên thu hồi vào trong Tu Du túi.

Cả quá trình dài dòng kỳ thật chỉ xảy ra trong vài nhịp hô hấp. Trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ vừa lòng. Thi Nha này tuy rằng đã bị đối phương tế luyện nhận chủ qua nhưng dựa vào Bách Linh Chung huyền diệu, cũng không phải không thể mạnh mẽ sử dụng chúng.

Công kích bị ngăn trở khiến Vạn Thú tôn giả vừa sợ vừa giận, nhưng cũng hiểu rõ chỉ sợ lần này đã gặp khắc tinh.

"Tiểu tử, được lắm!"

Âm thanh Vạn Thú vô cùng oán độc sau đó thân thể đại phóng linh quang, lại đoành một tiếng bạo liệt nổ ra.

Lâm Hiên ngạc nhiên nhưng rất nhanh đã có phản ứng.

Không phải là tự bạo, chỉ thấy sương mù đầy trời. Sau đó bảy tám Vạn Thú tôn giả giống nhau như đúc xuất hiện tại trước mắt, bọn chúng giống hệt chân thân từ bộ dáng đến động tác, sau đó lập tức bay ra bốn phương tám hướng.

Pháp thuật thật thần diệu, đã biết rõ là huyễn ảnh mà không thể nhận ra.

Là Ly Hợp hậu kỳ tu tiên giả, Vạn Thú tôn giả quả nhiên cũng không phải dễ đối phó, ít nhiều cũng có một hai công phu bảo mệnh.

Có điều Lâm Hiên lại không chút hoang mang, hít vào một hơi, trong hai mắt lưu chuyển ngũ sắc lưu ly.

Dùng Thiên Phượng Thần Mục nhìn xung quanh. Trên mặt Lâm Hiên rốt cuộc cũng hiện lên vẻ kinh ngạc

Không ngờ tất cả những hư ảnh này đều là giả. Vậy chân thân của đối phương ở đâu, Chẳng lẽ là muốn đánh lén hắn? Nhưng ánh mắt đảo qua chung quanh thì không hề thấy hành tích Vạn Thú.

Chẳng lẽ là...

Lâm Hiên dường như nghĩ tới cái gì đó liền quay đầy. Chỉ thấy chừng vạn trượng xa xa, Hồng Diệp tiên tử đang cùng một yêu phụ lẳng lơ đấu pháp.

Niên kỷ yêu phụ chừng hai mươi bảy tám, dáng người đẫy đà có vài phần tư sắc, hơn nữa không ngờ là một tu yêu giả Nguyên Anh hậu kỳ, vả lại hiện tại như chiếm vài phần thượng phong.

Lúc này vòng bảo hộ chiến thuyền hoàn toàn bị công phá, tu sĩ song phương bắt đầu cận chiến. Bất quá Lâm Hiên chú ý tới không phải cái này, rốt cục hắn phát hiện Ẩn Nặc Thuật của Vạn Thú tôn giả.

Chỉ thấy đối phương thần tình âm lệ, đang lẳng lặng tiếp cận Hồng Diệp tiên tử.

Mục đích chắc chắn là muốn bắt Hồng Diệp uy hiếp hắn.

Đấu trí không đấu lực!

Một khi đã đánh không lại thì chỉ có thể thực hiện biện pháp khác.

Vạn Thú tàn nhẫn thi triển độc kế này, cũng may hắn vì che dấu tâm cơ nên tốc độ di chuyển không nhanh, nhưng lúc này chỉ cách Hồng Diệp chỉ là ngàn trượng.

"Đáng giận, lại dám qua mặt ta"

Lâm Hiên giận tím mặt, tự nhiên sẽ không để đối phương thực hiện được âm mưu. Thân hình hắn chợt lóe thi triển Cửu Thiên Vi Bộ, nhanh chóng hướng về đối phương.

Thoáng chốc đã độn quang ra ngoài ngàn trượng nhưng Vạn Thú tôn giả cũng phát hiện ra. Lão yêu cũng không để ý tới che dấu hành tích nữa. Toàn thân nổi hồng quang, nhanh chóng hướng về Hồng Diệp tiên tử.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện