Bách Luyện Thành Tiên

Biết Khó Mà Lui (2)


trước sau

"Được rồi, lão phu cùng Phó lão quái cũng có vài phần giao tình, xem như nể mặt hắn sẽ không động thủ nữa" Yên sơn mặt lạnh như tiền nói vậy, nhưng thực sự thì cảm giác như trời hạn gặp mưa, lập tức chớp lấy cơ hội xuống thang.

Tuy rằng tổn hao chút mặt mũi, nhưng so với động thủ với hai gã cùng cấp thì bên nào lợi bên nào hại lão còn cân nhắc được

Yên Sơn lão tổ lựa chọn nhượng bộ, Lâm Hiên cũng sẽ không ngu ngốc tiếp tục dọa người a! Hắn chẳng qua chỉ là cáo mượn oai hùm, cũng không thực sự cho rằng mình là phân thần kỳ lão quái.

Tâm niệm khẽ động, Ngân Sí Thi Vương lập tức bay trở về. Hai người không hẹn mà cùng lựa chọn giảng hòa, trước một khắc còn giương cung bạt kiếm lập tức tan thành mây khói.

"Hô." Chúng ma đều âm thầm thở dài một hơi. Cũng tránh khỏi cảnh trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết oan !

Sự tình phía sau thì càng đơn giản, Lâm Hiên một lúc thu luôn 3 áp trục bảo vật, sau khi đấu giá hội chấm dứt thì li khai không rõ tung tích. Mà Yên sơn lão tổ tuy vớt vát được chút mặt mũi, nhưng cũng không còn tâm trạng mà ở lại, rốt cuộc đi đâu không rõ

Ở một nơi nào đó, Lâm Hiên bình tĩnh đứng đó, bên cạnh là một mỹ phụ xinh đẹp cung cung kính kính

"Phó Hồng Tuyết bái kiến tiền bối."

Đây đúng là người lúc trước trao đổi phù lục với Lâm Hiên, sau khi nhận được tin tức sự việc ở đấu giá hội, đương nhiên đem Lâm Hiên đối đãi như tiền bối phân thần kỳ

"Tiên Tử từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ, sự tình lần trước Lâm mỗ nhờ vả không biết tiên tử đã có được câu trả lời?" Lâm Hiên không chút ý tứ giải thích, hiểu lầm này đối với hắn càng có lợi, vì thế
đi thẳng vào vấn đề

"Tiền bối, Lão tổ còn đang bế quan, nhưng 3 ngày nữa sẽ xuất quan, vì vậy kính mong tiền bối đợi 3 ngày sau sẽ cùng lão tổ gặp mặt" Nàng cẩn thận trả lời, dù sao thì câu trả lời này cũng không thể vừa lòng đối phương, có khiến đối phương nổi giận hay không thật khó nói

Nhưng mà Lâm Hiên cũng không muốn làm khó nàng gật đầu nói: "Chỉ là đợi ba ngày sao, không vấn đề gì"

"Đa tạ tiền bối thông cảm" Phó Hồng Tuyết cúi người cảm tạ:"Vậy mời tiền bối đến trụ sở phó gia nghỉ ngơi 1 chút"

Lúc này nàng xem Lâm Hiên là lão quái phân thần, vì vậy không thể để đối phương ở dịch quán đơn sơ được, dù Lâm Hiên ko nói gì thì lão tổ cũng sẽ trách tội

"Ân." Lâm Hiên nhẹ nhàng gật đầu: "Mời tiên tử dẫn đường."

Trên đường Lâm Hiên cũng tranh thủ hỏi một vài điều, chỉ cần không phải bí mật, Phó Hồng Tuyết đều cung kính trả lời tường tận. Hai người đi sâu vào trong bạch phù thắng cảnh, khoảng chừng 1 canh giờ, trước mắt xuất hiện một dãy kiến trúc mỹ lệ. Nghênh khách lâu, chuyên dùng để tiếp đãi khách quý !

Hai người một trước một sau đi vào tòa lầu các tinh mỹ nhất. Vài đạo độn quang từ trong bay ra, là vài tên thị nữ cực kỳ xinh đẹp, tu vi ngưng đan kỳ

"Tham kiến sư tổ." Chúng nữ nhìn thấy Phó Hồng Tuyết lập tức thi lễ

"Tiền bối, các nàng là chấp sự đệ tử nơi này"


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện