Bách Luyện Thành Tiên

Lão Tổ Phó Gia Thăm Dò (2)


trước sau

Thần thức vốn vô hình, nhưng hai cỗ thần thức làm không gian nhộn nhạo, rốt cuộc đụng vào nhau, âm thanh ầm ầm vang rền, sóng to gió lớn chớp giật.

Bất quá đây chỉ mới là bắt đầu, cường độ thần thức của hai bên vẫn đang không ngừng gia tăng !

Quả nhiên Phó gia lão tổ muốn thăm dò. Tu tiên giới có một số bí thuật công pháp có thể bắt chước khí tức của cảnh giới cao hơn, nhưng thần thức thì không có phương pháp nào giả tạo. Tuy rằng cũng có công pháp gia tăng thần thức, hoặc cũng có những kẻ bẩm sinh đã có thần thức hơn người, nhưng cũng không có khả năng sánh ngang với kẻ hơn mình một đại cảnh giới. Chênh lệch này có thể nói như trời với vực !

Bất quá Lâm Hiên không thể dùng lẽ thường suy đoán. Hắn vốn thần thức hơn người, mà quan trọng là bởi vì có Lam Sắc Tinh Hải, đối với rèn luyện thần thức có hiệu quả bất khả tư nghị. Thần thức của hắn vốn đã có thể so sánh với Phân Thần kỳ

Oanh Oanh Oanh !

Chấn động ngày càng dữ dội !

Phó Hồng Tuyết đã bay xa hơn trăm dặm cũng cảm ứng được ma khí nhộn nhạo, đồng thời phía cuối chân trời lấp lóe quang mang, âm thanh ầm ầm trầm đục vang vọng, nhịn không được thầm nghĩ :"Chẳng lẽ Lâm tiền bối và lão tổ 1 lời không hợp, đã lập tức động thủ rồi?"

Không trung trên đảo, Lâm Hiên hai tay chắp sau lưng, xem như không thấy ảnh hưởng của hai cỗ thần thức giao phong đang làm
điên đảo sóng gió xung quanh, quay đầu nhìn một nơi bên trái hòn đảo, lãnh đạm nói :

"Phó đạo hữu có ý gì đây ? Đạo hữu cho rằng Lâm mỗ dễ bắt nạt sao? Tuy rằng nơi đây là địa bàn của Phó gia nhưng giữ chân được Lâm mỗ hay không còn khó nói, chưa cần nói tới nếu Lâm mỗ bất chấp cũng có thể cá chết lưới rách"

"Ha ha, Lâm đạo hữu chê cười rồi, tại hạ lâu ngày không gặp đồng đạo nên chỉ vui đùa chút thôi, tại hạ Phó Diêu Chu, ra mắt Lâm đạo hữu" Nơi ánh mắt Lâm Hiên nhìn tới không gian dao động, một bóng người hiện ra, là một lão giả râu ria muốn che hết cả khuôn mặt, tủm tỉm cười nói

"Vui đùa sao? nếu Lâm mỗ thật sự không phải phân thần kỳ sợ rằng đã vẫn lạc rồi, không biết Phó đạo hữu đã kiểm tra xong chưa ?" Lâm Hiên vẫn mang theo chút phẫn nộ không khách khí nói

"Tốt, kiểm tra đã xong, bất quá còn 1 điểm chưa rõ, đang muốn thỉnh giáo Lâm đạo hữu" Phó Diêu Chu thấy Lâm Hiên như vậy cũng không lá mặt lá trái nữa, trầm giọng nói

"Đạo hữu phát hiện điều gì không đúng sao" Nội tâm Lâm Hiên nhảy dựng, bất quá ngoài mặt lại ung dung không hề biến sắc hỏi lại


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện