Lâm Hiên ra tay xa xỉ, Man Ngưu tự nhiên càng tận tâm, lời chưa dứt đã muốn dẫn đường
"Không cần vội." Lâm Hiên gọi hắn lại, sau đó rút HTC ra bấm số gọi taxi
Vì tôn trọng Phó gia nên bên trong thành không thể phi hành, liền sinh ra loại hình thú xa chuyên dành cho các tiên sư. Thú xa do một con ma thú như nhện kéo đi, bên trong rộng lớn dù chứa mấy người cũng không vấn đề gì. Man ngưu đương nhiên không giám ngồi cùng 1 chỗ với Lâm Hiên, thành thật khoanh tay đứng 1 bên. Lâm Hiên ngồi trong quan sát một lúc liền nhíu mày, Phó gia có hiểu đạo tiếp khách hay không, sao ko xây dựng một ít khách sạn đường hoàng cho người từ bên ngoài tới ở tạm, toàn bộ kiến trúc đều rách nát cũ kĩ. Bất quá hắn chỉ ở lại 1 năm nên cũng không quan tâm nữa, lấy ra mấy khối ma thạch, đem Man Ngưu đuổi xuống, sau đó tiến tới tòa nhà cao nhất, phiêu phiêu đi vào. Nửa canh giờ sau, Lâm Hiên từ bên trong đi ra, trong tay có 1 hắc sắc quân bài, trên mặt khắc một chuỗi con số, 123, khỏi cần nói, cái này là gian phòng Lâm Hiên thuê. Lâm Hiên đi vào một tòa thạch thất, nhà này là do 1 loại đá xanh thập phần trầm trọng xây thành, Lâm Hiên kỳ thật không xa lạ gì, xưa kia lúc hắn mới đạp vào con đường tu tiên, thời điểm tại Phiêu Vân Cốc làm một gã môn sinh cấp thấp ở lại chính là thạch thất thế này, không nghĩ tới sự dịch thời di, ngàn năm qua đi, mình ở Cổ Ma giới, lại có kinh nghiệm như vậy. Lâm Hiên lắc đầu, tay trái nắm quân bài nhẹ nhàng nhoáng một cái, chỉ thấy hắc quang lập loè một chút, cửa thạch thất ầm ầm mở ra, một gian phòng hơn hai mươi trượng đập vào mắt, diện tích vẫn còn tính là rộng rãi, bất quá lại đơn sơ dị thường, chỉ có một bàn một ghế dựa, còn có mấy cái bồ đoàn. Lâm Hiên cất bước đi vào, tùy tiện lấy ra một bộ trận kỳ bố trí ở chung quanh, không có tác dụng gì lớn, bất quá lại có thể phát ra báo động, cái này cũng đã đủ rồi.
Sau đó Lâm Hiên kéo qua một trương bồ đoàn, bắt đầu ngồi xuống, tuy không phải chân chánh tu tập thần thông, chỉ là điều tức một chút, chậm rãi vận chuyển thể nội pháp lực. Xứ sở này mặc dù không thích hợp tu hành, nhưng thời gian cũng không thể lãng phí vô ích. Loại trình độ ngồi xuống này , bao nhiêu cũng có thể tăng tiến một điểm pháp lực.
...
Thời gian cứ như vậy vô tình đi qua, chớp mắt đã là mười lăm, theo như lời Man Ngưu thì hôm nay có phiên chợ. Lâm Hiên rảnh rỗi nên cũng muốn đi xem một chút để hiểu rõ hơn thế lực của Phó gia, dù Thiên Quỷ nói khá nhiều nhưng tận mắt
thấy Lâm Hiên mới hoàn toàn tin tưởng
Trong nội tâm nghĩ như vậy, Lâm Hiên đi ra khỏi thạch thất, trên đường phố cổ ma rõ ràng nhiều hơn rất nhiều, hiển nhiên đều vì phiên chợ mà đến, chỉ cần đi theo đám bọn hắn là được, cũng không cần hỏi thăm chỗ tổ chức phiên chợ nữa. Sau nửa canh giờ, Lâm Hiên đi vào một mảnh đất trống, tại đây thoạt nhìn không không đãng đãng, có chút hoang vu, nhưng mà rơi vào trong mắt Lâm Hiên liền thấy linh lực giao động. Lâm Hiên nội tâm khẽ động, chỉ thấy bên cạnh một gã Ma tộc lấy ra một vật như ngọc giản, khẽ nhoáng lên hóa thành một đoàn lửa màu đen chui vào hư không không thấy tung tích. Sau đó một đường nhỏ quanh co khúc khuỷu hiện ra trong tầm mắt.
Bạch Phù Thành trừ Phó gia còn có rất nhiều phàm ma bình thường, Chướng Nhãn pháp này là vì tránh cho bọn hắn xâm nhập, rơi vào trong mắt cao thủ như Lâm Hiên tự nhiên là đáng cười. Một lát sau, đi vào cuối con đường nhỏ, trận trận hương khí thấm vào ruột gan, một sơn cốc khắp nơi đều là kỳ hoa dị thảo đập vào mắt. Diện tích chừng trăm mẫu, bên trong ma tộc đã đông nghẹt, còn có thanh âm rao bán, cò kè mặc cả vang lên không ngớt. Lâm Hiên nở nụ cười, tại đây không có trông thấy cửa hàng cố định, tất cả tu sĩ đều bày quầy bán hàng. Điều này cũng làm cho hắn nhớ tới thời điểm mới vào tu tiên giới, lần thứ nhất gia nhập phường thị giao dịch cũng là như thế. Nội tâm thoáng hiện một tia hoài niệm, Lâm Hiên tiêu sái đi vào
"Phù lục, phù lục, phù lục tốt nhất , công kích phòng ngự đều có, giá rẻ có hàng tốt, mua nhiều còn được giảm giá 80%.""Tới xem một chút đi, bỏ lỡ thì đừng có mà tiếc nuối a!""Thượng phẩm phù lục bán phá giá a... toàn bộ bán lỗ vốn a!"...
Nguồn truyện: Truyện 5sTiếng rao bán nhốn nháo, Lâm Hiên nghe được chỉ biết nghẹn họng nhìn trân trối, cũng may đại bộ phận Phó gia đệ tử vẫn là thành thành thật thật bày quầy bán hàng. Quả nhiên đều là một ít môn sinh cấp thấp , trong đó Ngưng Đan Trúc Cơ chiếm đa số, tu vị cao nhất cũng không quá Nguyên Anh cấp bậc, Lâm Hiên thậm chí gặp được vài tên Linh Động kỳ gia hỏa.
Tình hình trong sơn cốc, với thần thức cường đại cỡ Lâm Hiên thì đảo qua là nắm được đại khái, vẻ mặt thoải mái nhàn nhã bắt đầu dạo chợ phiên