Tại sân trường nhộn nhịp người ra, người vào làm thủ tục nhập học cho sinh viên.
Đằng xa một cô nàng vẫn ung dung ngồi ghế đá xem điện thoại.
Bỗng có tiếng gọi: Ái ái con lại đây với mẹ nào, thủ tục nhập học của con đã hoàn tất rồi.
Mau theo mẹ lên nhận phòng nào.
Cô phồng má ko vừa ý nhưng vẫn đứng dậy bước về phía mẹ của mình.
Trường đại học mà cô theo học nào có phải do sở thích mà do bố mẹ muốn cô theo ngành đó, nói sau này ra trường dễ xin việc.
Ngôi trường mà đến 90% là con ông cháu cha hoặc không cũng là người quen của thầy nọ, cô giáo kia....
Bước chân Ái ái nặng nề đi sau lưng mẹ.
Bỗng mẹ cáu gắt với cô: Con có thôi ngay trưng bộ mặt ấy ra không hả.
Bố chiều con quá rồi mà.
Lên đến ký túc xa của trường, vào phòng mà bé hơn phòng ngủ ở nhà của cô.
Đã thế lại có 3 cái giường tầng xếp gần nhau.
Trong đầu Ái Ái hiện ngay lên hình ảnh sẽ phải sống chung với mấy cô bạn cùng phòng.
Khuôn mặt lại chẳng mấy vui vẻ vì ở nhà quen được nuông chiều, giờ đây lại phải sống chung với mấy cô bạn khác nữa.
Biết sống sao cho qua mấy năm này đây.
Hai mẹ con Ái Ái ngồi trong phòng một lúc thì lần lượt 4 cô gái nữa cũng đi vào phòng.
Nhìn ai nấy khuôn mặt đều rạng rỡ
Một cô gái tới làm quen với cô: Chào bạn mình là Yến, mình đến từ Hưng yên.
Rất mong say này chúng ta sẽ sống hòa thuận với nhau.
Ái ái cg chỉ cười cho qua, vì cô nàng tính vốn kiêu căng lại không thích nói chuyện nhiều với người lạ.
Các cô gái lần lượt làm quen với nhau, để có thể chung sống với nhau trong mấy năm này.
Mẹ Ái Ái dặn dò cô rất nhiều trước để cô ở lại trường, và cuối cùng bà cũng lên xe để lại mình cô với ngôi trường mới và banh bè mới.
Coi đứng nhìn ngôi trường mới, trong lòng không rõ cảm nhận ra sau nhưng cô biết ngày tháng sau này sẽ khó khăn với