Khánh nhẹ nhàng khám phá từng nơi một trên cơ thể Ái.
Người con gái này, cơ thể này càng làm anh say đắm.
Mọi nơi anh đi qua đều lưu lại dấu vết ngầm đánh dấu chủ quyền.
Anh nhẹ nhàng đưa chiến mã của mình vào vùng cấm địa.
Ái nhăn mặt đau đớn, Khánh giọng cưng chiều: " Em thả lỏng người ra, một lát sẽ hết đau thôi "
Như bị thôi miên mà Ái làm theo những gì Khánh nói.
Cảm giác đau đớn dần mất đi, thay vào đó là cảm giác lâng lâng khó tả.
Cả hai dây dưa hết tư thế này đến tư thế khác, từ giường ngủ cho đến nhà tắm Khánh đều muốn thử cảm giác với người con gái này.
Đến hai giờ sáng thấy Ái đã thực sự thấm mệt nên Khánh đành bế nàng vào nhà tắm, vệ sinh cơ thể cho nàng rồi mới yên tâm ôm nàng ngủ.
Ái ngủ ngon lành tròng vòng tay ấm áp của Khánh.
Nhìn người con gái mình yêu suốt ba năm cuối cùng đã thuộc về mình, Khánh cười không ngớt.
Nhìn ngắm nàng thật lâu cuối cùng anh cũng chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau khi hai người tỉnh giấc đã là mười giờ trưa.
Khánh nở nụ cười tinh ranh: " Em còn định giả vờ ngủ đến khi nào nữa đây "
Ái ngại ngùng: " Còn không phải tại anh hay sao...? "
Khánh nhìn Ái với ánh mắt cưng chiều: " Em đã là người con gái của anh rồi, điều đó không bao giờ thay đổi "
Ái nở nụ cười nụ cười mãn nguyện.
Từ ngày hôm đó tình cảm của hai người tốt đẹp hơn rất nhiều.
Anh vừa ấm áp lại cưng chiều Ái hết mực làm ai cũng phải ghen tị.
Dạo gần đây có một cô bé năm đầu thường hay lẽo đẽo đi theo Khánh, hết hỏi cái này rồi lại đến vấn đề khác nhưng Khánh nào để tâm.
Dù Khánh có tỏ ra lạnh lùng thì cô bé ấy vẫn cứ đi theo làm Khánh gắt gỏng: " Anh có bạn gái rồi, phiền em đừng đi theo anh như vậy bạn gái anh sẽ hiểu lầm.
Em muốn tìm hiểu vấn đề gì thì lên thư viện của trường mà tìm kiếm ".
Thử đọc t????u????ện không quảng