Chiều hôm đó hai mẹ con đi dạo trong vườn, bé Dâu ngập ngừng muốn nói gì nhưng lại không dám nói ra.
Dâu sợ mẹ mình buồn.
Nhìn hành động lấp lửng của con gái cô cất lời: " Dâu muốn hỏi mẹ gì sao "
Thấy mẹ hỏi Dâu vui vẻ đáp lời: " Sáng nay chú đẹp trai nói vậy là sao hả mẹ "
Ái biết không thể giấu con bé nữa rồi.
Cô nhẹ nhàng cất lời: Mỗi lần bé Dâu hỏi về ba, mẹ đều không trả lời vì ba và mẹ có những khúc mắc chưa được làm sáng tỏ.
Người sáng nay Dâu gặp chính là ba của con "
Bé Dâu hồn nhiên đáp: " Ah còn biết rồi, mẹ thường hỏi con xinh đẹp giống ai.
Giờ con biết rồi nhé con giống ba.
Ba con đẹp trai vậy cơ mà " bé Dâu cười típ mắt.
" Dâu muốn có ba như vậy sao " Ái dịu dàng nói
" Có ba rồi, ba sẽ bảo vệ Dâu.
Các bạn sẽ không còn dám chêu chọc Dâu nữa " Dâu tỉnh bơ đáp lời mẹ mình.
Ái nhìn đứa con gái hai tuổi của mình hiểu chuyện như vậy là không khỏi đau lòng.
Cô ôm chặt bé Dâu vào lòng.
Từ ngày hôm đó ngày nào anh cũng tới nhà cô với lý do đến thăm con gái.
Dù không muốn gặp mặt anh nhưng cô cũng không thể ngăn cấm anh gặp con bé.
Bé Dâu ngày một thân thiết với anh hơn.
Từ xa thấy hai ba con chơi đùa vui vẻ, chợt cô thấy bình yên đến lạ.
Ngày ấy nếu không xảy ra chuyện đau lòng đó thì có phải bây giờ cô và anh cũng hạnh phúc bên bé Dâu không.
Nghĩ vậy thôi chứ cô không hề nói ra, chỉ âm thầm đứng nhìn hai ba con vui đùa với nhau.
Bé Dâu có khi giờ còn quấn anh hơn cô ấy chứ, cô lẩm bẩm: " Đúng là đẻ thuê mà "
Bà ngoại gọi bé Dâu vào trong nhà, giờ đây chỉ còn anh và cô.
Ánh mắt anh cưng chiều nhìn cô: " Anh có chuyện muốn nói.
Em có thể dành thời gian cho anh không...? "
Cô lưỡng lự không biết nên trả lời sao thì anh đã tiến đến nắm lấy tay, giọng nói ấm áp: " Anh muốn