Khánh chỉ cười mà không nói gì càng làm mấy cô nàng tò mò về người con gái làm Khánh siêu lòng.
Uống nước song mọi người cùng nhau trở về ký túc xá nghỉ ngơi.
Về đến phòng năm cô nàng vẫn không khỏi thắc mắc về cô gái bí ẩn đó.
Thủy nhanh nhảu: " Yến ah, a Khánh cậu nhìn cũng đẹp trai đó chứ mà lại là con mọn sách sao...? "
" Uh thật đó.
Tớ nói các cậu nghe mẹ hắn lần nào sang nhà tớ chơi cũng càm ràm rằng nhà có mỗi thằng Khánh mà suốt ngày thấy vùi đầu vào sách vở, không biết liệu có nổi người yêu không nữa " Yến đáp lời.
Nhung nói luôn: " Lúc đó hắn lo học để mai này ra trường rồi kiếm được nhiều tiền, khi ấy đã đẹp trai lại đô la nhiều có mà các em xếp hàng dài ấy chứ "
" Bây giờ chưa ra trường mà hắn ngắm được e nào rồi đó thôi, lại còn cùng khóa với bọn mình nữa còn gì " Hiền cũng góp vui.
Thấy mọi người bán tán xôn xao Ái cắt lời: " người yêu anh Khánh chứ có phải người yêu tui bay đâu mà tò mò chi vậy mấy má, lo đi ăn cơm chiều còn đi học chứ "
Yến vừa cười vừa nháy mắt: " Tao nghi lắm nha Ái, không khéo a Khánh để ý mày ấy chứ nên lúc đi uống nước hắn chỉ hỏi mỗi mày, chứ tụi tao hắn có đoái hoài đâu "
" Mày đừng suy đoán lung tung nha Yến " Ái tỏ vẻ không vừa ý.
Ở một căn phòng khác có 2 chàng trai đang ngồi đọc tài liệu chuẩn bị cho tiết học chiều nay.
Bỗng Hoàng lên tiếng: " Khánh nè cô bé đó có phải là người mày nói chuyện với tao không...?
" Cô bé nào cơ " Khánh trả lời với vẻ mặt ngơ ngác.
" Ah thì cô bé mà hôm trước mày kể là mới cảm nắng ấy " Hoàng nháy mắt
" Uh là Ái đấy, mày thấy sao...? " Khánh vui vẻ trả lời
" Nàng ấy cũng khá ưa nhìn đó, nhưng có vẻ hơi khó gần